Lớp Học Ma Ám

Chương 1

/19


Chương Mở Đầu

Một nữ sinh ngã từ tầng 2 trong tư thế đầu hướng xuống đất, máu trào ra lênh láng nhuộm đỏ những cuốn sách văng tứ tung. Tất cả học sinh và giáo viên đều chứng kiến thảm cảnh đó nhưng chẳng ai ngạc nhiên vì đó là việc đã diễn ra lần thứ tám kể từ sau 4 năm cái chết của một nữ sinh. 8 học sinh, 8 cái chết khác nhau nhưng đều có một điểm chung là họ chết trong vũng máu theo những cách kinh dị nhất. Đúng như cái tên của cô gái đó: Akako- màu đỏ. Những người đã chết đều là học sinh lớp B9. Quá đủ để người ta đều tin vào một điều khó tin nhất: ma ám.

Kinh hãi, hoảng loạn, tưởng như tất cả học sinh sẽ rời khỏi lớp để tránh tai họa đang treo lơ lửng trên đầu. Nhưng không, bất kì ai có ý định đó dù chỉ nhỏ nhất đều chết thảm. Và cũng chẳng ai dám giải tán, luân chuyển hoc sinh hay làm những việc tương tự, khi được hỏi, họ chỉ dám trả lời đó là một tai nạn. Vì họ sợ. Khi điều khó tin nhất đã thành sự thật thì điều gì cũng có thể xảy ra. Nhờ vậy trong hơn 1 năm mọi thứ đã bình yên trở lại. Nhưng nó lại tái diễn vào năm học cuối cấp của lớp B9...

Hôm nay là ngày đầu tiên tôi đi học ở trường mới. Do biển có bão rất lớn nên sau một tuần tôi mới cập bến đảo Honshu và phải vào học muộn. Nhưng không sao vì cảm giác là người mới luôn rất thú vị.

Sau 10 phút đạp xe, tôi đã có mặt trước cổng trường. Trái với những ngôi trường trước kia tôi từng học: sôi động và náo nhiệt khung cảnh trước mắt tôi hoàn toàn im ắng và có chút gì đó u ám mặc dù hiện tại trời đang nắng rất đẹp. Có lẽ chuyến đi dài ngày đã khiến tôi không còn tỉnh táo. Dắt xe vào trườg, tôi nhắm mắt lại hít thật sâu cố xóa tan cái thứ ảo giác này.

Ánh nắng rực rỡ, tiếng nói cười rộn vang gói gọn trong sân trường rộng mênh mông cùng 2 tòa phòng học cao ngất khiến tôi choáng ngợp. Đài phun nước, những hàng cây tán rộng đều tăm tắp, ghế gỗ, xích đu... Đây là trường học sao? Không thể tin vào mắt mình nữa. Quá đẹp. Chỉ có thể xuất hiện giấc mơ. Tôi đi chầm chậm ngắm nhìn mọi thứ.

Lớp tôi nằm ở tầng 5, tầng cao nhất. Tôi luôn thích học trên cao nhưng việc leo cầu thang đối với tôi là một cực hình. Phải mất 5 phút mới lên tới lớp. Vừa đi tới cửa, còn chưa kịp nhìn vào lớp thì ánh mắt của tôi đã bị chặn lại bởi một cô bé nhỏ nhắn chỉ cao tầm 1m45 nhưng vô cùng xinh xắn (nên vẫn chắn được tầm nhìn ^^ ).

-Bạn là học sinh mới à? Mau vào đi.

-À ừm...

Tôi chưa kịp nói gì thì đã bị lôi tuột vào trong.

-Cả lớp ơi có người mới này!

Mọi ánh nhìn đang đổ dồn về phía tôi. Không gian trở nên tĩnh lặng. Tim tôi như muốn rớt ra ngoài.

-Oaaaaaa!!!!!

-Thật không thể tin nổi!

-Sao lại có thể dễ thương đến như vậy chứ :">

-Con trai đây sao? Nhìn cái mũi kìa ^o^

...

Chỉ sau mấy giây ngắn ngủi lớp học đã trở nên náo loạn (*.*) Tôi chẳng lấy gì làm ngạc nhiên cả vì ngay cả mẹ tôi lúc mới sinh tôi cũng đã nhầm và đặt cho tôi một cái tên không thuộc về tôi.

-Yuriko? Cậu là con trai hay con gái vậy?

-Tui là con trai @.@! (Hix nói thật mà đừng nhìn người ta như vậy chứ T_T)

-Phù.... *đồng loạt thở phào*

-Tôi ngồi đây nhé. Chỉ còn bàn này trống thôi.

-Không được.

-Sao vậy?

-Vì trước đây nó từng thuộc về một người...

Đúng lúc đó cô giáo bước vào. Cô bé vừa nãy hô cả lớp đứng dậy. Thì ra là lớp trưởng ^^ Cô cho cả lớp ngồi. Tôi cũng đang mệt nên ngồi tạm xuống bàn đó.

Tiết học đầu tiên là toán - môn sở trường của tôi. Cô giáo rất vui tính lại có giọng nói dễ nghe nên dù chưa bắt kịp kiến thức tôi vẫn bị cuốn vào bài giảng. Tôi được gọi lên bảng để giải bài toán phương trình. Nó đơn giản hơn những bài tôi từng làm nên tôi giải quyết xong trong thời gian rất ngắn. Cô gật đầu tỏ vẻ hài lòng và cả lớp đồng loạt vỗ tay. Điều này tôi chưa từng gặp ở trường cũ, nó khiến tôi cảm thấy rất hãnh diện. Cho đến lúc này tất cả những thứ mới lạ nơi đây đều mang lại cho tôi cảm giác thú vị.

Tôi trở về chỗ, bỏ qua mọi ánh nhìn để tập trung vào bài tập kế tiếp. Nhưng tôi không tài nào tập trung được. Tôi thấy tim mình đập nhanh một cách khó hiểu. Có một cảm giác rất lạ đang bao trùm lấy cơ thể tôi. Đầu tôi choáng váng. Mọi thứ bắt đầu mờ dần. Tôi cố lấy lại tỉnh táo dụi đôi mắt và mở nó trở lại...

Trời ơi!!! Gì thế này???


/19

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status