Long Xà Diễn Nghĩa

Chương 430: Toàn diệt

/510


Đột nhiên bộc phát ám sát kinh thiên, bùn đất tung bay, trường đao sáng như tuyết, kình phong cương khí hung mãnh vô song! Nếu như kẻ ám sát cường đại nhất này cùng tập trung vào một chỗ thì đúng là không thể ngờ tới.

Năm đại tông sư Nhật Bản ẩn nhẫn liên thủ để ám sát cao thủ thiên hạ đệ nhất!

Trước đó dùng mười hai bộ đội đặc chủng tinh nhuệ “Terminator” làm mồi nhử, hấp dẫn sự chú ý của Vương Siêu! Cái giá phải trả không thể không đắt!

Mười hai thành viên của tiểu đội “Terminator” bây giờ đã chết không còn một người. Mỗi thành viên đều tinh nhuệ, tinh thông các loại kỹ năng, kinh nghiệm chiến đấu phong phú, xuất quỷ nhập thần, đã chấp hành rất nhiều nhiệm vụ, thể lực lại vô cùng cường hãn, tinh thần cứng cỏi. Cho dù ở quốc gia nào thì cũng đều là những tay súng tài giỏi đến cực điểm.

Có thể nói, mười hai người này, giá trị mỗi người đều hơn mười triệu USD.

Nhân tài như vậy, binh chủng cường địa như vậy, cho dù ngàn vàng cũng khó mua được, cũng rất khó bồi dưỡng ra.

Nhưng bây giờ đám người này lại giống như trứng gà vỡ, như chốt thí dùng để hy sinh. Đổi lấy chính là một chút sự chú ý của “BOSS lớn” Vương Siêu, để cho năm đại tông sư Nhật Bản đánh lén.

Mười hai thành viên trong phút chốc đã chết hết khiến cho trái tim chủ soái tướng quân Mike Lavin trong lòng như rỉ máu. Nhưng đây là chuyện không thể làm khác được, năng lực của Vương Siêu, mỗi số liệu bọn họ đều đã phân tích vô cùng chuẩn xác. Nếu như xuất ra các binh sĩ khác thì chỉ sợ một trăm người cũng không đủ cho hắn giết, cũng không sờ được vào người hắn, dù có súng cũng không biết bắn vào chỗ nào cả.

Kết quả bây giờ đã khá tốt, ít nhất đã làm nổ tung xe của Vương Siêu, thành công trong việc dụ hắn vào trong vườn chuối.

“Nếu như có thời gian cho chúng ta chuẩn bị thì kế hoạch có thể càng hoàn thiện hơn! Đáng tiếc rằng thế lực của Đường Môn tại Indonesia quá lớn, cơ quan tình báo rất thần bí, nếu kéo dài thời gian chuẩn bị thì rất dễ dàng bị bại lộ”.

Mike Lavin trong lúc kình phong nổ tung đầy trời, bùn đất bắn tung tóe, cây cối hai bên bị bứng gốc trong trận ám sát thì hai chân nhanh chóng bay lui về phía sau, tránh cho bản thân bị tai bay vạ gió.

Sau khi hắn vội vàng lui về phía sau thì dồn lực xuống chân, hai tay hoành ngang trước ngực che chắn, cực kỳ giống như một con ngựa hoang đang bị chấn kinh.

Nhìn là có thể biết được vị tướng quân Mỹ này cũng là một cao thủ trong giới võ thuật, đã luyện công phu ngựa phi nước đại đến mức tột cùng.

Bất quá dựa vào công phu của hắn thì trong ám sát quyết đấu căn bản không có chỗ sử dụng, ngược lại còn vướng chân vướng tay, chính hắn cũng biết rõ điều này.

Một khắc sau khi lui lại, sâu trong lòng hắn nghĩ đến hai vị tướng quân Worton và Morgan.

“Nếu như hôm nay có hai vị tướng quân Worton, Morgan ở chỗ này thì như vậy cơ hội thành công sẽ lớn hơn rất nhiều”.

Bất quá cho dù Mike Lavin có hoài niệm đến hai vị tướng quân Worton, Morgan thế nào đi nữa thì hai Đại đường song long này cũng không thể sống lại mà gia nhập vào hành động ám sát Vương Siêu lần này.

Nhưng cho dù không có Worton, Morgan tham dự lần ám sát này, thì năm đại tông sư ám sát Nhật Bản trước mắt vẫn tạo ra cho Vương Siêu áp lực cực lớn. Vô luận là trên tâm lý, hay là trên thân thể, vị cao thủ thiên hạ đệ nhất này vẫn như cũ không dám có chút chậm trễ!

“Đã sớm biết rằng lần ám sát này không đơn giản, nguyên lai lại là đám lão quỷ! Vừa hay có thể qua mặt được ta? Nghĩ rằng muốn lấy những tên Terminator này làm mồi nhử, thu hút sự chú ý của ta?”

Năm đại tông sư đột nhiên bạo khởi. Tâm lý Vương Siêu dường như đã cảm giác được rõ kế hoạch giết hắn lần này, nhưng vẻ mặt hắn lại không có chút tâm tình biến hóa ba động nào, tựa hồ việc năm cao thủ cấp bậc đại tông sư giết hắn đã nằm trong dự liệu.

Người Mỹ không phải là kẻ ngu, khẳng định cũng đã phân tích số liệu và một ít năng lực của mình, phái bộ đội “Terminator” đến ám sát mình, nhìn thì có vẻ cường đại nhưng kỳ thật là hành động tìm cái chết. Vương Siêu đương nhiên cũng đã biết có cao thủ ẩn tàng. Nếu không thì mười mấy người bộ đội đặc chủng này đến địa bàn của mình mà ám sát mình thì quả thật dùng từ “Thiêu thân lao vào lửa” cũng không đủ để hình dung sự ngu xuẩn.

Bất quá có một điểm ngoài ý muốn của hắn chính là, hắn không ngờ đột nhiên lại có đến năm lão quỷ đến đánh lén ám sát mình.

Thật ra ngay từ lúc hắn vừa bước vào vườn chuối thì cũng đã mơ hồ cảm giác được một tầng tâm linh mang theo sát ý bao phủ, nhưng ngũ quan lại không cảm giác được rốt cuộc những sát thủ này mai phục ở chỗ nào.

Có thể trong khoảng thời gian ngắn giấu được cảm ứng từ ngũ quan của hắn thì ngoại trừ thủ lĩnh GOD, cao thủ như Ba Lập Minh cũng chỉ có thể miễn cưỡng làm được trong thời gian rất ngắn.

Nếu như Vương Siêu hoàn toàn chú ý, yên lặng cảm nhận thì cho dù là thủ lĩnh GOD ẩn tàng cũng không thể qua mặt được hắn.

Bất quá bây giờ mười hai thành viên của tiểu đội Terminator tấn công là để phân tán sự chú ý của Vương Siêu. Trên lý thuyết mà nói thì chỉ có tác dụng như mồi nhử, khiến cho Vương Siêu không thể tĩnh tâm mà phát giác chính xác vị trí của năm địa tông sư đang mai phục để đánh lén hắn.

Nhưng tâm lý Vương Siêu cũng đã có chuẩn bị, cho nên cũng không phải là không có sự đề phòng.

Xẹt!

Một thanh âm vải rách xuất hiện trước ngực Vương Siêu!

Năm đại tông sư ra tay, trước tiên không phải là người dùng Vũ Bộ, Phiên Thiên Ấn đối phó Vương Siêu! Cũng không phải là ba lão già khác. Mà là một nhẫn thuật đại sư đột nhiên bạo khởi từ trong bùn đất!

Nhẫn thuật đại tông sư này, toàn thân dính đầy bùn đất, hắn mặc trang phục đen, trên mặt và trên tay đều được bịt kín bằng vải đen, râu mép, tóc cũng đen nhánh, chỉ có hai con mắt như hai hạt châu chớp động huyết quang yêu dị trong màn đêm.

Ánh mắt hắn dường như có một loại ma lực nào đó, làm cho người ta vừa nhìn vào thì không nhịn được mở ra, tâm lý buồn bực có cảm giác muốn nôn mửa.

Đó là một đôi mắt yêu dị của ma quỷ đến từ địa ngục.

Hắn cầm trong tay thanh võ sĩ đao trắng như tuyết, trên thân đao còn có khắc những hình hoa cúc, đao nhận sắc bén làm cho người ta có một loại cảm giác: đó chính là không cần chạm vào đao, chỉ cần hai mắt nhìn một chút thì sẽ chảy máu! Như vậy có thể thấy được trình độ sắc bén của thanh đao này.

Từ trong bùn đất bạo khởi, mũi đao nhẹ nhàng xuất ra, nhưng lại giống như cá kiếm đang bơi trong nước, mũi đao thẳng tắp, cổ tay lắc một cái, thanh đao giống như phá không phóng đi, đâm thẳng tới trước mặt Vương Siêu, vừa tới gần thì đột nhiên bùng nổ! Bốn phía vang lên tiếng xé rách! Đồng thời mũi đao bao phủ bắn tới trái tim, phổi, thậm chí là yết hầu của Vương Siêu!

Một đao này ẩn chứa ý đao, sát ý, đột nhiên bùng nổ ra, ngoài ra còn có ánh mắt đỏ tươi của hắn, làm cho người ta cảm giác toàn thân ớn lạnh, âm phong yêu dị xung quanh như nổi lên.

Đó chính là kình phong phong phát tán khi đao bùng nổ, khiến cho cây cối trong vườn chuối một trận lay động, quỷ ảnh hiện ra, thanh âm như quỷ khóc đoạt mạng, khiến cho người ta khiếp vía.

Một đao này của Y Đằng Nam, kỹ xảo, tiếng xé gió, sắc bén, màu sắc, ánh sáng, khí, thần, lực đã phối hợp với nhau một cách hoàn mỹ! Phối hợp với sát ý, kiên quyết, tinh thần thể lực tích súc nhiều năm của mình bộc phát vào một đao này, có thể nói đao nào mạnh kinh khủng!

Hắn cũng đã từng bộc phát một đao như thế khi ám sát người khác. Khi đao này còn chưa đâm vào trái tim của người kia thì địch nhân đã vô cùng hoảng sợ, bị hù dọa mà chết! Cho nên năm đó hắn có một danh hiệu gọi là “Yêu đao”.

Vương Siêu đã gặp qua hai người dùng đao, đó là Giải ngưu đao Vương Khanh và Vô cực đao Thu Thiền.

Nhưng hai người này mặc dù dùng đao tinh diệu, nhưng cũng tuyệt đối không có khả năng đao chưa đâm vào người thì địch nhân đã kinh hãi mà chết.

Hiện tại Y Đằng Nam trước mắt chính là đang trong tình trạng này!

Tâm thần Vương Siêu cũng cảm giác đang chấn động, bất quá hắn đối mặt với đao hung mãnh, sắc bén, sát ý ác liệt có thể đoạt thần hồn như vậy cũng không hề chùn bước! Mà đột nhiên hắn để tay trước ngực, dùng cánh tay mà ngạnh kháng đao phong.

Dùng huyết nhục của cánh tay ngạnh kháng đập bể mũi đao!

Một đập này của Vương Siêu, cương kình chấn bạo, cả ống tay áo như bị thổi phồng lên, thô to kinh người.

Y Đằng Nam cũng không ngờ tới việc Vương Siêu cư nhiên lại có dũng khí dùng cánh tay ngạnh kháng đập bể đao của hắn. Trong nháy mắt đôi mắt của hắn hiện lên một tia huyết quang yêu dị, đao phong vừa chuyển thì đột nhiên hướng lên phía trên! Dùng mũi đao muốn cắt các ngón tay của Vương Siêu! Đồng thời thân đao hơi nghiêng đâm vào cổ họng Vương Siêu!

Hắn tuyệt đối tin tưởng, với một đâm một chém này thì chỉ một khắc sau cánh tay Vương Siêu sẽ đứt rời, đồng thời yết hầu cũng bị xuyên thủng!

Đao của hắn, không ai có thể đỡ được, bây giờ luyện đến cảnh giới này thì cho dù là Tôn, Lý năm đó cũng không thể dùng tay không mà đỡ! Hắn cũng không tin Vương Siêu có thể đỡ được!

Một đâm đó của hắn, tâm thần đã tập trung trên đao phong, dưới ánh mắt của hắn có thể chứng kiến rõ ràng da tay Vương Siêu, gân thịt da, đầu khớp xương của đối phương cho dù là thủ pháp tinh xảo, lực lượng mạnh mẽ thì cũng không thể ngăn trở một chiêu này!

Đích thật là như vậy, người luyện đao bình thường rất dễ dàng bị cao thủ chế trụ, nhưng cái loại binh khí của tuyệt đỉnh cao thủ này thì đều có linh tính của mình, như thế nào có thể chế trụ được?

Quả nhiên là như vậy!

Phập!

Cánh tay Vương Siêu bị cắt đứt thành từng đoạn! Tay áo cũng bị cắt thành từng mảnh nhỏ, bay tán loạn đầy trời giống như bướm trắng.

Nhưng thần kỳ chính là trừ những mảnh vải đang bay tán loạn ra thì không có nửa vết máu, cũng không có cánh tay cụt bay ra như tưởng tượng!

“Không xong!”

Một đao phóng vào khoảng không, đao thế đã không thể trở lại!

Trong lòng Y Đằng Nam vừa động, hai mắt hắn không hề rời khỏi đao, thông qua cảm giác mà đao truyền tới thì hắn cảm nhận rõ ràng trong nháy mắt khi đao vừa phóng tới, cánh tay Vương Siêu đột nhiên biến mất trong tay áo, ngược lại lực lượng của tay áo đã quấn quanh trên thân đao.

Lực lượng tay áo của Vương Siêu rất lớn, dưới tác dụng của cương kình, tay áo mềm mại trở nên cứng to vô cùng, quấn quanh thân đao.

Mặc dù nói cho dù là dây kéo chính thức quấn quanh đao của Y Đằng Nam thì nhẫn thuật đại sư hơn trăm tuổi này vẫn có thể chấn dây kéo thành bột phấn, mà thật sự cũng chính là như vậy, tay áo Vương Siêu đã bị phá nát!

Nhưng là, dù sao hắn đã không thành công, tinh thần đã giảm!

Lần thứ nhất mạnh mẽ, lần thứ hai suy yếu, lần thứ ba kiệt sức!

Hắn đã hơn trăm tuổi, lần bộc phát lực này đã khiến hắn tiêu hao hơn phân nửa sức lực và tinh thần. Một đao không trúng đích thì khí thế sẽ như thủy triều rút xuống vô cùng nhanh!

Thủ pháp vừa rồi của Vương Siêu xảo diệu đến cực điểm! Bản thân là thiên hạ đệ nhất, hoàn toàn thể hiện ra phong phạm của cao thủ cấp thần! Đối mặt với một đao của Y Đằng Nam, hắn chẳng những không né tránh, cũng không ẩn đi, mà cánh tay ngạnh kháng đập bể! Ngay lúc cánh tay gần chạm vào đao của đối phương thì cánh tay chợt rụt vào trong tay áo, đồng thời tay áo chế trụ đao của đối phương, phá tan nhuệ khí của đối phương!

Hống!

Trong nháy mắt khi đao thế của Y Đằng Nam chậm lại, một cánh tay trụi lủi của Vương Siêu từ trong ống tay áo thò ra! Cánh tay như một con rắn lớn đè lên thân đao, bàn tay thậm chí còn áp sát vào lưỡi đao, nhưng là đao phong lại không cắt phá da thịt của hắn.

Bởi vì Y Đằng Nam không thể động đến đao! Vương Siêu dùng chiêu ấy đè vào thân đao, hắn chỉ cảm thấy thân đao trầm xuống, hình như bị đè bởi sức nặng vạn tấn, muốn lay động nó thì cũng giống như con chuồn chuồn muốn nhấc tảng đá lớn lên. Càng quan trọng hơn là hắn dường như cảm giác da tay Vương Siêu giống như được làm từ sắt, gắt gao áp chặt trên thân đao, cho dù là kéo lên, kéo qua một bên hay kéo xuống dưới thì cũng khó có thể dứt ra được!

Hắn cần phải đoạt lại đao, nhưng ngón tay Vương Siêu đã mò tới, trực tiếp chụp vào cổ tay đang cầm đao của hắn.

“Hây a!” Trong miệng Y Đằng Nam đột nhiên rống lên một tiếng kinh thiên động địa, dùng hết lực lượng toàn thân mạnh mẽ kéo thanh đao lại!

Dưới lực kéo này, cả thân thể của hắn cũng bành trướng lên một chút, tựa hồ các huyết mạch đã giãn ra tới cực điểm, cả người uy phong lẫm liệt, tinh thần sáng láng, phát ra hơi thở như lúc còn trẻ!

Trong nháy mắt, Vương Siêu cảm giác được cánh tay đang đè lên thanh đao bị chấn động, tựa hồ như con giao long bị trấn áp dưới chân núi, vì không cam chịu bị trói buộc nên muốn phá không bay ra!

Đương nhiên hắn không thể để cho Y Đằng Nam cứ như vậy dễ dàng rút đao ra, tay hắn trong nháy mắt đã nắm chặt thanh đao, ngón tay bắt đầu chuyển động, mãnh liệt thắt chặt!

Băng, băng, băng, băng, băng!

Cú bóp này của Vương Siêu, khiến cho thanh đao giống như khối băng vỡ thành bảy tám đoạn, rơi trên mặt đất!

Nhìn từ ngoài vào thì chỉ thấy cánh tay Vương Siêu một xoay tròn, một bóp chặt, dùng huyết nhục của cánh tay phá nát thanh võ sĩ đao. Nhưng kỳ thật là cổ tay Vương Siêu nắm được thanh đao, khống chế cho đao phong không thể xoay tròn, sau đó cánh tay nhấc lên, phát ra lực lượng chấn mạnh vào thân đao, làm cho thanh đao vỡ vụn giống như khối băng!

Cơ bắp trên người Ba Lập Minh chấn động thì cũng có thể mạnh mẽ như cung gân trâu bắn đi, càng huống chi là Vương Siêu?

Đao lợi hại nhất chính là đao phong, Vương Siêu khống chế được đao phong, lại dùng cơ bắp chấn thân đao, hiển nhiên có thể chấn nát!

Y Đằng Nam, lợi hại nhất là thanh đao này, sở dĩ Vương Siêu một tay chấn vỡ thân đao cũng chính là đã giết hắn. Hắn cũng không để ý tới tính mạng của mình, dùng đao đâm Vương Siêu.

Một Ninja cũng giống như thích khách, vì giết địch mà hoàn toàn không để ý tới tính mạng của bản thân. Thường thường ngay trong nháy mắt khi mình bị giết, có thể cầm đao trong tay đồng thời đâm vào tim địch nhân, những việc này trước kia đã từng có nhiều người làm.

Một trảo của Vương Siêu, cánh tay chấn động, đánh rớt thân đao, thúc khuỷu tay tới, đánh về phía đầu Y Đằng Nam!

Chiêu thức bắt, chấn, đụng khuỷu tay ấy của Vương Siêu, chính là chiêu “Điểm đầu thế” trong Bát Cực đại thương! Nắm lấy thương, rung lên, mũi thương điểm tới! Liên hoàn một loạt!

Mặc dù lấy tay làm thương, nhưng chiêu thức ấy của Vương Siêu so với cây thương bằng sắt thép nặng bảy mươi cân của Lưu Mộc Bạch thì còn hung mãnh hơn. Một trảo bắt được đao của Y Đằng Nam, cánh tay chấn nát đao, sau đó khuỷu tay co lại, hung hăng bộc phát kình phong, đánh xuống đầu Y Đằng Nam!

Phành!

Y Đằng Nam giơ cánh tay lên, che chắn trên đầu mình, nhưng cũng vô ích! Khuỷu tay Vương Siêu trực tiếp chấn nát cánh tay hắn, hung hăng đánh xuống đầu.

Cả thân thể bay lên không, đầu bị đánh đến độ xương đầu vỡ nát, máu hòa lẫn với não thành màu hồng trắng, phun lên trời.

Mặc dù đầu bị đánh nát nhưng trong lúc Y Đằng Nam bay lên không trung thì miệng vẫn kịp phát ra tiếng nói cuối cùng: “Hay cho một chiêu Đại Thương Điểm Đầu!”

Khi rơi xuống đất thì vị nhẫn thuật đại sư hơn trăm tuổi này đã hoàn toàn tử vong!

Bị khuỷu tay Vương Siêu đánh vào đầu, khiến cho hắn chết đến độ không thể chết thêm lần nữa!

Khuỷu tay Vương Siêu hung mãnh đến cỡ nào? Đầu của người khác, cho dù là một quả bóng sắt lớn thì bị đánh trúng cũng móp thành đĩa sắt mà thôi.

Quyền là đạn, khuỷu tay là lựu đạn, bị đánh mười quyền cũng không bằng bị đánh một cái bằng khuỷu tay. Càng huống chi là khuỷu tay của Vương Siêu?

Nếu như lúc Y Đằng Nam còn trẻ thì dưới một khuỷu tay điểm đầu này vẫn còn có thể giữ được mạng sống, bởi vì cánh tay còn có lực đỡ. Nhưng bây giờ sau khi lực lượng một đao bộc phát xong thì thứ còn lại bất quá chỉ là ánh sáng lóe lên, làm thế nào có thể chống đỡ được khuỷu tay của cao thủ thiên hạ đệ nhất Vương Siêu?

"Ha ha ha ha, ha ha ha!"

Trong khoảnh khắc ngắn ngủi khi khuỷu tay của Vương Siêu đánh vỡ đầu Y Đằng Nam thì Điền Thôn Thượng Nghĩa đã đánh xuống chiêu Phiên Thiên Ấn!

Vương Siêu cười ha ha, thanh âm như xuyên thấu cả trời cao. Đột nhiên cước bộ hắn trượt đi, đã lui một mét, tránh chiêu Phiên Thiên Ấn mà Điền Thôn Thượng Nghĩa học của mình!

Vừa rồi giao thủ với Y Đằng Nam, đối phương đâm một đao, Vương Siêu đập một cái, đối phương chọc tới, Vương Siêu dùng tay áo cuốn lấy, đột nhiên dùng chiêu bát cực đại thương điểm đầu, chấn vỡ đao và vỡ luôn đầu của nhẫn thuật đại sư. Bất quá công phu một tay này nhanh như tia chớp. Thậm chí trong mắt Mike Lavin, đao của Y Đằng Nam vừa đâm tới đã tự vỡ nát, sau đó thân thể bay lên, đầu lìa khỏi cổ, căn bản không thấy được điều gì đã xảy ra.

Y Đằng Nam gần Vương Siêu nhất, ẩn tàng sâu nhất, hơn nữa còn cầm đao, tại phương diện tốc độ, khoảng cách cũng chiếm ưu thế. Đương nhiên là trước tiên giành lấy 0,5 giây trước khi cùng Vương Siêu giao thủ.

Nhưng hiện tại những người này, ai cũng thật không ngờ, ngay trong 0,5 giây đó thì Y Đằng Nam lại nổ tung đầu, nhanh đến nỗi làm cho người ta không có cách nào tưởng tượng được.

Thậm chí sau khi nổ tung thì thanh âm của hắn mới truyền ra.

“Lão gia hỏa này quả nhiên hung mãnh!”

Một lui này của Vương Siêu, kỳ thật cũng chính là ý định tạm lánh mũi nhọn.

Năm người liên thủ đánh ra một kích, thật sự rất là hung mãnh. Vương Siêu liên tiếp dùng thủ pháp trước tiên đánh cho Y Đằng Nam nổ tung, nhưng sau đó cũng không nắm chắc lại có thể liên tục đánh với bốn người khác.

Bất quá bộ pháp Tri thù đạp thủy của hắn chính là thiên hạ vô song. Cho dù là thủ lĩnh GOD cũng phải bắt chước bước đi này của hắn, như vậy có thể thấy được tốc độ cực nhanh của nó!

Ngay khi chiêu Phiên Thiên Ấn của Điền Thôn Thượng Nghĩa với tới trước người thì hắn đã hoàn toàn lui về phía sau tránh thoát.

Kình phong của Phiên Thiên Ấn mãnh liệt thổi làm quần áo của hắn tung bay phần phật.

Vị Điền Thôn Thượng Nghĩa này ra tay trước Thủy Nguyệt đại sư, sau đó tâm tình liền trở nên tĩnh lặng như mặt nước dưới ánh trăng, vắng lặng, một điểm cũng không động. Đối với việc Y Đằng Nam trong nháy mắt tử vong thì biểu tình, hai mắt, khí huyết của hắn cũng không có nửa điểm ba động.

Một kích Phiên Thiên Ấn không trúng đích. Hắn không dừng lại chút nào, nhắm mắt lại, toàn thân đột nhiên giãn ra, hình như đã cao thêm rất nhiều, cả thân thể giống như là lăng không bay lên, hay tay nắm thành quyền, đấm thẳng vào mặt Vương Siêu!

Lần này, kình phong so với Phiên Thiên Ấn khi nãy còn mãnh liệt hơn!

Hắn vừa ra tay thì tựa hồ thiên hạ trong lúc đó chỉ còn lại một việc, đó chính là giết Vương Siêu!

Vương Siêu đối mặt với công kích của lão đầu này, sau khi lui bước, ổn định thân hình thì không thèm nhìn tới, tay biến thành ấn, cổ tay vừa chuyển, có chút xoay tròn, hô lên một tiếng rồi chưởng ra! Dĩ nhiên là dùng cứng chọi cứng! Một quyền này của Vương Siêu, chính là Nhật Luân Ấn đẩy thẳng, hắn đã hạ quyết tâm, muốn ngay tức khắc giải quyết lão quỷ này!

Thủ đoạn của lão quỷ này vô cùng nhiều, kình lực tích súc lại khi bạo phát ra vô cùng cương mãnh. Vương Siêu nếu như lại lui thêm vài bước, để bọn họ xông tới liều mạng thì thật sự rất phiền toái!

Chỉ có đón đánh, một quyền chấn tan khí huyết của bọn họ thì lão quỷ lập tức sẽ không còn khí lực.

Phành!

Dưới một quyền liều mang, Điền Thôn Thượng Nghĩa cảm giác được lực lượng cực lớn ẩn chứa trong quyền kình của Vương Siêu. Hai quyền va nhau, xương cốt toàn thân hắn trong nháy mắt phát ra âm thanh ầm ầm! Tựa hồ như muốn bể ra, đồng thời tỏng tai hắn cũng vang lên những tiếng ong ong vù vù, giống như mấy ngàn con ong mật đang vỗ cánh, đó là do khí huyết không truyền tới được khiến cho thính giác thương tổn.

Ách!

Điền Thôn Thượng Nghĩa cảm giác hiện tượng như vậy thì biết rằng không tốt, đột nhiên hắn lui về phía sau một bước, bụng dưới vang lên một trận thanh âm như sét đánh, muốn nhanh chóng bình phục, nhưng lại thủy chung không thể khống chế được khí huyết đang lưu chuyển tán loạn trong cơ thể, trái tim không chịu được mà đập liên hồi.

Tại thời khắc này, hắn biết mình quả thật đã già! Trước mặt lực lượng mang tính chất hủy diệt của Vương Siêu, hắn như cảm nhận được thần chết đang gọi mình về.

Bất quá Vương Siêu một quyền làm chấn động khí huyết của hắn, khiến hắn không thể vận kình. Nhưng bản thân lại không có cách nào tiến thêm một bước để giết hắn, bởi vì phía bên trái yết hầu đột nhiên xuất hiện một bàn tay!

Cùng lúc đó, một bàn tay đen to cũng chui vào thắt lưng của hắn, càng quan trọng là trên lưng của hắn cũng truyền tới tiếng sét đánh thật lớn.

Bởi vì ngay lúc này, ba đại tông sư còn lại đều đã tự bộc phát ra tuyệt chiêu cường đại nhất của mình!

Trước mặt Vương Siêu chính là Điền Thôn Thượng Nghĩa, bên trái chính là một người gầy gộc khô khan, nhưng đứng thẳng như ngọn bút, mang theo khi tức của đại tướng quân Nhật Bản. Lão đầu Nhật Bản này xuất ra “Kim Thương Tỏa Hầu”, từ mặt bên tiến công, người này chính là đại tướng quân của hải quân, Trúc Sơn Đại Chi, cũng chính là học giả Nhật Bản nghiên cứu “Tâm học” của phái Vương Dương Minh, bản thân cũng chính là một vị võ thuật tông sư.

Hắn ra tay nhanh hơn cả quyền của Điền Thôn Thượng Nghĩa, xuất hiện phía dưới yết hầu của Vương Siêu.

Mà bên phải Vương Siêu là một người vừa gầy vừa nhỏ con, nhưng cánh tay lại dài, lão đầu này trông giống như một người vượn.

Đó là lão đầu nổi tiếng trong giới võ thuật Nhật Bản, Cúc Mục Viên Chi Trợ.

Quyền pháp của Cúc Mục Viên Chi Trợ đúng là không tương xứng với vóc người của hắn. Vóc người hắn nhỏ gầy, nhưng quyền pháp lại cương liệt biến hóa hư hư thật thật, vừa mới liên tục xuất ra hai quyền đã khiến cho không khí chấn động. Cánh tay dài lúc này lại giống như một cây gật sắt lớn, nắm tay thì giống như một đôi chùy sắt lớn.

Quyền của hắn trực tiếp chấn tới phần eo lưng của Vương Siêu, quyền phong xé rách quần áo ở eo lưng của Vương Siêu.

Mà sau lưng Vương Siêu lại là một lão đầu vừa cao vừa to, một quyền bổ ra không hề có tiếng động. Nhưng một khắc khi sắp chạm vào thân thể đối phương thì đột nhiên trong lúc đó bạo động, vang lên tiếng ông ông, như sét đánh chớp giật.

Lão đầu này, chính là một đại võ thuật gia khác của Nhật Bản, Vũ Điền Giác Vinh.

Mới vừa rồi trong tích tắc khi giao thủ, mặc dù Y Đằng Nam trong nháy mắt bị Vương Siêu dùng Bát Cực “Đại Thương Điểm Đầu” đánh tan xác, Điền Thôn Thượng nghĩa bị một quyền của Vương Siêu chấn bay lên không trung, hơi thừ người một chút, sau khi hai người đó chết thì Trúc Sơn Đại Chi, Cúc Mục Viên Chi Trợ, Vũ Điền Giác Vinh ba đại tông sư này đã có được thời cơ tốt nhất!

Ba vị đại tông sư đồng thời ra tay, hình thành thế tam giác, khóa toàn bộ các góc dưới đất, bên trái, bên phải của Vương Siêu!

Ngay lúc này, Vương Siêu đối mặt với sự hung mãnh tới cực điểm của ba đại tông sư thì lại nắm tay lại, làm một động tác vô cùng khó hiểu.

Hắn không ngăn cản, cũng không né tránh, càng không ra tay đánh trả, mà là đột nhiên trong lúc đó, thân thể co rút lại! Rắc rắc rắc! Trong nháy mắt thân thể thấp đi! Từ một người cao một mét tám đột nhiên biến thành một đứa bé. Biến hóa trong nháy mắt như vậy khiến cho ba vị quyền pháp đại tông sư có chút lệch hướng. Mặc dù ba đại tông sư đối với quyền kình của mình vô cùng chuẩn xác nhưng cũng bị tình huống này khiến cho đánh hụt vào khoảng không. Một kích thất bại, cổ tay liên tục trầm xuống, thêm lực vào, như trước kích xuống!

Nhưng là, ngay lúc bọn họ vận thêm kình lực vào thì Vương Siêu dậm mạnh chân lên mặt đất khiến mặt đất chấn động, toàn bộ bùn đất bắn lên tung tóe, xuất hiện một cái hố thật to!

Vương Siêu mượn lực phản chấn, vừa khiến cho thân thể ba vị đại tông sư hơi mất thăng bằng một chút, đồng thời thân thể của mình giống như đạn bắn thẳng lên, phóng thẳng tới trước ngực của Điền Thôn Thượng Nghĩa!

Sau khi thân thể Vương Siêu thu nhỏ lại thì giống như một cái lò xo bị nén, bây giờ hung mãnh bắn ra, uy thế tuyệt luân!

Trong nháy mắt Điền Thôn Thượng Nghĩa đã cảm giác được nguy hiểm mãnh liệt, hắn biết không thể ngăn cản được thế công trước mắt thì lập tức né qua bên cạnh, dùng vũ bộ di chuyển, cả người giống như một cung tên!

Nhưng là, hắn không thể ngờ rằng trong lúc Vương Siêu đang phóng tới người hắn thì đột nhiên vươn ra một trảo, một trảo này giống như là đã vì hắn mà chuẩn bị, nghiên cứu hết các hướng di chuyển của hắn, dĩ nhiên đã dễ dàng chộp trúng vai hắn. Cả thân thể hắn bị kéo lại, cả hai cùng rơi mạnh về phía trước.

Phanh! Bị Vương Siêu kéo vai khiến cho xương cốt Điền Thôn Thượng Nghĩa bị nứt ra, vang lên tiếng rắc rắc. Hai người cùng bay xa hơn mười mét, đâm vào một cây chuối khiến cho nó nát bấy, chất lỏng văng khắp nơi thì mới ngừng lại được.

Tiếng xương cốt kêu răng rắc rõ ràng là do bả vai Điền Thôn Thượng Nghĩa bị Vương Siêu bóp nát! Điền Thôn Thượng Nghĩa sau khi dừng lại thì nhịn đau nơi bả vai, tay còn lại tĩnh táo đánh vào bụng Vương Siêu. Một kích này nửa đường đột nhiên biến hóa, xoay một vòng rồi chuyển hướng đánh vào ngực Vương Siêu.

Đường thủ, Tiểu hỏa diễm toản tâm quyền.

Đây là biến hóa của Đường Thủ từ thời xa xưa, thuộc về những sát thủ tinh xảo. Điền Thôn Thượng Nghĩa không hổ là quyền pháp đại tông sư, ngay khi cảm thấy bất lợi, vai mình đã bị bóp nát, thì đột nhiên trong lúc đó lại dùng một tay xuất chiêu, nghĩ rằng muốn chuyển bại thành thắng!

Nếu như hắn đối mặt với một người không có kinh nghiệm lão luyện thì rất có thể lần này hắn sẽ thành công. Nhưng là, lần này người đối mặt với hắn chính là ca thủ thiên hạ đệ nhất Vương Siêu, tại võ đạo đã giao tiếp với thần linh, đại thế đã thành thánh giả, nhưng vẫn không có một chút cơ hội.

Rắc rắc! Tay hắn vừa mới đánh tới gần tim Vương Siêu thì đột nhiên bị một bàn tay ngăn cản!

Quyền của Vương Siêu bảo vệ tim, lòng bàn tay hướng ra ngoài, năm ngón tay mở ra, trong lúc đó bàn tay hắn đột nhiên giật mạnh. Binh! Đột nhiên một khối thịt nổi lên như quả cầu sắt, cứng rắn vô cùng, tay hắn chỉ đánh sượt phía trên, mơ hồ còn nghe tiếng kim loại kêu lên.

Ngay lúc hắn lập tức rút tay về thì năm ngón tay Vương Siêu duỗi thẳng, hướng vào phía trong đánh ra một trảo, nắm ngay tay hắn.

Đột nhiên trong lúc này hai mắt Điền Thôn Thượng Nghĩa trợn tròn, trong mắt nhỏ ra từng giọt máu! Giống như tình huống khi thủ lĩnh GOD quyết đấu với Ba Lập Minh, trên lông mi cũng chảy ra từng giọt huyết châu.

Rồi đột nhiên trong lúc đó, vị Thủy Nguyệt đại tông sư bạo phát, hiển nhiên là một tia lực lượng cuối cùng của mình cũng đem ra. Da tay của hắn bởi vì máu tụ quá nhiều mà trở nên đỏ thẳm, trên người cũng phát ra hơi thở như hồi quang phản chiếu.

“Hừ!”

Trong nháy mắt khi Điền Thôn Thượng Nghĩa bộc phát ra lực lượng cuối cùng của mình thì Vương Siêu hừ lạnh một tiếng. Thân thể đột nhiên lui lại, nhẹ buông tay ra, cự ly hai người được giãn ra!

Đây là một kích bạo phát cuối cùng của Điền Thôn Thượng Nghĩa, đâu dễ để cho Vương Siêu bỏ đi? Hắn tiến lên một bước, khai triển Vũ Bộ, lấy thế ôm trăng vào lòng, mãnh liệt ôm lấy Vương Siêu. Lúc này, Thủy Nguyệt quyền pháp đại tông sư đã không còn nửa điểm phong độ, giống như một đại hán đô vật Nhật Bản, hung hăng ôm chầm lấy đối thủ!

Một kích bộc phát cuối cùng này của Điền Thôn Thượng Nghĩa cũng chính là vứt bỏ đi tính mạng của mình, muốn ôm lấy Vương Siêu để cho Cúc Mục Viên Chi Trợ, Vũ Điền Giác Vinh nhân cơ hội này một kích đánh chết Vương Siêu.

Một người bộc phát, một người lui, một người truy kích.

Nhanh như chớp giật!

Đang lúc này, trong mắt Vương Siêu hiện lên một tia hàn quang, cước bộ hơi chậm lại một chút, vừa lúc đạp ngay khẻ hở của Vũ Bộ, làm cho hắn không thể ôm được, đột nhiên xuất ra một quyền đánh thẳng xuống.

“Để ta cho ngươi nhìn thấy Phiên Thiên Ấn thật sự nhé”.

Bên tai Điền Thôn Thượng Nghĩa vang lên một câu nói, sau đó từ đầu truyền đến một cơn đau kịch liệt, ngay lúc nguy hiểm như chỉ mành treo chuông, đầu của hắn hơi nghiêng về phía sau, kết quả là tránh bị đánh cho nát bấy.

Băng!

Một chưởng hạ xuống, đánh lên ngực của hắn.

Đầu của Điền Thôn Thượng Nghĩa mặc dù tránh được, nhưng ngực lại bị Vương Siêu dùng chiêu Phiên Thiên Ấn đánh thẳng vào ngực.

Trúng một quyền này, thân thể vừa mới bộc phát to lớn của hắn giống như lông hồng bay lên trời, sau khi bay đến hơn năm mươi sáu mét thì đập vào mặt đất. Trong lúc hắn đang bay trong không trung thì từ miệng phun ra vô số máu tươi, còn có cả thanh âm xương vỡ nát, thậm chí còn nghe cả thanh âm Băng! Băng! Băng! Băng! Như đang bắn cung!

Một chiêu Phiên Thiên Ấn này của Vương Siêu, chính là tất cả khí huyết của hắn cũng bạo phát, đồng thời gân cốt hắn cũng bị chấn thành từng đoạn. Nếu không thì cũng không phát ra thanh âm như bắn cung.

Phản ứng này cũng cho thấy Thủy Nguyệt đại sư Nhật Bản này vô cùng cường đại.

Bất quá cho dù hắn có cường địa bao nhiêu thì cũng đã bị một quyền của Vương Siêu đánh chết. Ngay lúc rơi xuống đất đã quay cuồng không nói ra lời, đi đời nhà ma.

Vương Siêu nghiên cứu kỹ Vũ Bộ, bản thân cũng là đại hành gia, lúc Điền Thôn Thượng Nghĩa bộc phát đã bị hắn tìm ra sơ hở.

Sau một kích đánh chết Điền Thôn Thượng Nghĩa, Vương Siêu cũng không dừng lại, đột nhiên xoay người, thân thể nhẹ như mèo, cước bộ nhẹ nhàng như nhẹn, chỉ chạm một chút vào mặt đất, nhanh chóng biến thành một hư ảnh, hung hăng xuất hiện bên người Cúc Mục Viên Chi Trợ rồi đột nhiên đánh ra một quyền. Đối phương đón đỡ thì hắn nương theo thế mà hung hăng quấn quanh cánh tay đối phương!

Hai người đấu kình lực, lập tức Cúc Mục Viên Chi Trợ không phải là đối thủ, bị Vương Siêu đánh gãy tay, đồng thời Vương Siêu tung ra một cước đá ngay vào lưng hắn, khiến hắn văng ra xa vài mét rồi tắt thở!

Oành!

Sau lưng lại truyền đến thanh âm sét đánh, Vương Siêu cũng không thèm quay lại nhìn, thân thể lay động về bên trái, ngón chân nhón lên, đá ra một cước “Bộ Bộ Sinh Liên”. Vũ Điền Giác Vinh đang công kích đến Vương Siêu thì cảm giác được cước ảnh đầy trời, lập tức tâm linh chấn động, cảm giác được sự nguy hiểm mãnh liệt, liền lập tức lui về phía sau!

Nhưng Vương Siêu rút một chân ra, giống như Phật Tổ đang giảng kinh, đột nhiên trong lúc đó khắp nơi trên mặt đất giống như hoa sen bao trùm đại thiên thế giới.

Chỉ một giây! Vũ Điền Giác Vinh ngay cả lui năm bước để né tránh cũng không được, bị Vương Siêu đạp lên mu bàn chân, đánh vào đầu gối, lập tức huyết nhục mơ hồ ngã trên mặt đất.

Vương Siêu cũng không thèm nhìn lại, nhanh như chớp đạp vào yết hầu của hắn, giẫm đến mức đầu lìa khỏi cổ.

Trong nháy mắt, năm đại tông sư chỉ còn lại một mình Trúc Sơn Đại Chi!

Vị này là đại tướng quân hải quân ngày xưa, dĩ nhiên cũng không sợ chết! Hắn đuổi theo Vương Siêu, đột nhiên giơ một tay lên, phiêu động như mây, mặt khác tay kia như roi sắt lăng không nện xuống, thủ pháp hai tay này có vẻ giống như một roi “Vân thủ” trong Thái Cực Quyền. Nhưng Vương Siêu biết đây chính là thủ pháp trong hợp khí võ thuật.

Đối mặt với công kích của Trúc Sơn Đại Chi, Vương Siêu ngang nhiên bất động, bước nhanh tới đối mặt với hắn, ngay lúc hai người giáp mặt thì đột nhiên đánh ra một quyền.

Băng!

Ngay khi Trúc Sơn Đại Chi đánh tới người Vương Siêu thì nắm tay Vương Siêu đã xuyên qua bụng dưới của hắn!

Trong nháy mắt, toàn thân lão đầu võ thuật tông sư này mất đi lực lượng, cánh tay mềm nhũn buông xuống. Cánh tay Vương Siêu chấn động, xé đôi thân thể hắn ra! Huyết vũ bay đầy trời! Tinh khí văng khắp nơi!

VƯơng Siêu lại bước một bước, từ trong mưa máu bắt lấy Mike Lavin!

Mike Lavin đối với trận đấu này nhìn hoa cả mắt, giống như đang xem phim, đột nhiên trong lúc đó màn ảnh thu lại, một người xuất hiện, Vương Siêu từ trong cơn mưa máu bước ra, lúc đó hắn mới cảm giác đại thế đã mất, bản thân vừa động nhưng cổ đã bị Vương Siêu nắm lấy!

“Ngươi tên là gì?” Vương Siêu giống như là đại bàng bắt được gà con, nắm cổ Mike Lavin lạnh lùng hỏi: “Ngươi cho rằng bằng vào những lão già đã gần chui vào quan tài này là có thể giết được ta sao?”

Mike Lavin bị bóp cổ, không thể nói được, nhưng hắn không hổ là tướng quân nước Mỹ, dưới tình huống nguy hiểm cực độ vẫn cố mò lấy khẩu súng trong người.

Nhưng trước mặt Vương Siêu thì làm sao hắn có thể dễ dàng đắc thủ?

Tay Vương Siêu căng thẳng, trực tiếp vứt hắn lên trời hơn ba mươi mét.

Chờ khi hắn rơi xuống thì Vương Siêu đã bước ra quốc lộ.

Bịch! Tướng quân nước Mỹ này đã bị chặt đứt cổ, từ trên cao hơn ba mươi mét rơi xuống, lập tức chết ngay.

Cuối tháng chín!

Bộ đội Terminator nước Mỹ và năm đại tông sư Nhật Bản liên thủ ám sát thiên hạ đệ nhất cao thủ Vương Siêu, toàn bộ bị diệt, không ai sống sót.

Mười ngày sau tin tức này được truyền ra, lập tức khiến cho giới võ thuật Nhật Bản chấn động!


/510

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status