Lôi Hỏa

Chương 44 - Thiên Nhất Đan

/51




“Ngươi là ai? Có phải hay không chúng ta đã gặp qua?” Sở Nghị Phong , Phượng Uyển Dĩnh cùng sóng vai đi tại đường nhỏ trên núi, Phượng Uyển Dĩnh mĩm cười hỏi.

“Gặp qua” Sở Nghị Phong nghe từ Phượng Uyển Dĩnh trên người truyền đến từng trận trận mùi thơm ngát, lúc này cũng không còn lạnh lùng: “Mới vừa thấy thôi mà”

Nghe được Sở Nghị Phong ngoạn tiếu nói, Phượng Uyển Dĩnh mặt không tự chủ cũng đỏ lên.

“Ngươi tới đây để trị thương sao?”

“Không phải, ta là thân nhân người bệnh” Sở Nghị Phong đơn giản trả lời, nhưng không ngời đến là Phượng Uyển Dĩnh tựa hồ nghe không hiểu (ngu thấy ớn). Cho nên liền giải thích: “ta là đưa người đến trị thương”

Sắc mặt Sở Nghị Phong bình tĩnh, nhưng trong ánh mắt loáng thoáng chút ôn nhu: “Tên kia cũng thiệt là ngu ngốc”

“Lạc…” Phượng Uyển Dĩnh sáng lạn cười, trông xinh như hoa lan nở: “Vừa rồi tại sao ngươi lén nghe ta đàn cầm?”

“A, ta không phải cố ý…chỉ nghe tiếng đàn du dương, liền bị hấp dẫn đi tới đây, cũng không ngờ đã quấy rầy ngươi…”

“Không sao, dù sao cũng chưa ai chăm chú nghe ta đạn cầm, chỉ có ngươi là người đầu tiên”

Tại quê quán của ta có một chuyện xưa, nói là nếu có tri âm nghe lén tiếng đàn, cầm huyền sẽ đoạn điệu.

“Vậy ngươi là tri âm của ta sao…” Phượng Uyển Dĩnh vừa nói xong, liền cảm giác có chút không ổn, trên mặt liền xuất hiện một mảnh đỏ ửng, đầu càng cúi thấp xuống, chỉ thỉnh thoảng dùng khoé mắt len len nhìn Sở Nghị Phong , tim không khỏi nhảy thình thịch.

Mà trong khoản thời gian này, Sở Nghị Phong cũng không biết nên nói gì cho tốt, không biết làm gì nên hắn liền giả ngu không lên tiếng.

Sau một lúc lâu, Phượng Uyển Dĩnh không biết hỏi gì nên hỏi đại: “Ngươi đàn cầm chắc là hay lắm, đàn cho ta nghe một khúc được không?”

“Ta” Sở Nghị Phong không khỏi cười khẻ, hắn không phải lần đầu tiên thấy cổ cầm, nhưng đều là xem trên ti vi, còn trong cuộc sống cả thấy cũng chưa thấy qua, làm gì có chuyện biết đạn cầm. “Ta chỉ biết dùng tai nghe cầm, cũng chưa bao giờ lấy tay đạn cầm…”

“Ân, thật vậy sao…” Phượng Uyển Dĩnh tựa hồ không tin

“Thật xin lỗi ngươi”

“Vậy ngươi thính cầm như thế nào?”

“Tiếng cầm thì ai nghe mà không được (điếc sao nghe pa), chỉ khác nhau là sau khi nghe, trong lòng có cảm thụ khác nhau mà thôi.”

“Vậy nghe ta đàn cầm thì ngươi cảm thụ như thế nào?”

“Ân…” Sở Nghị Phong trầm ngâm giây lát: “Điềm tĩnh, nhẹ nhàng, ổn định tâm thần, nhưng trong tiếng đàn có thêm vài phần cô tịch” Sở Nghị Phong hồi tưởng lại tiếng đàn đã nghe, cũng có chút tương tự tâm cảnh mình, cô đơn tịch mịch.

“Thật vậy chăng?” Phượng Uyển Dĩnh trên mặt mang theo mừng rỡ, những gì Sở Nghị Phong nói, cùng với cảm xúc của nàng là tương tự, mà được Sở Nghị Phong khẳng định, nàng xem như một chuyện vô cùng hạnh phúc.

Sở Nghị Phong trên mặt mang theo nhàn nhạt ý cười, cũng không nói chuyện, chỉ là nhẹ nhàng nhìn phượng uyển dĩnh, khiến nàng mặt càng đỏ hơn, kéo dài xuống cả cổ.

Hai người cứ như vậy đi tới, không gian quanh sơn đạo chỉ có tiếng bước chân hai người, cùng tiếng gió thổi cây lá xào xạc, một loại hào khí khó tả cứ lưu chuyển tại hai người…

Phía trước cuối cùng cũng xuất hiện một cái sân, nghĩa là sắp đến khu vực đông người rồi (tranh thủ đi ông). Phượng Uyển Dĩnh hấp tấp hỏi: “nói cả nữa ngày, còn chưa biết ngươi tên gì?”

“Ta gọi là Sở Nghị Phong …” Sở Nghị Phong liền hồi đáp: “Còn ngươi”

“Ta gọi là Phượng Uyển Dĩnh” Phượng Uyển Dĩnh trên mặt hiện lên chút ngượng ngùng.

Mà lúc này từ dưới chân núi chạy lên một người, người tuy còn xa nhưng âm thanh đã tới nơi rồi: “Tiểu thư, tiểu thư”

Chỉ chốc lát, một cái tiểu nha đầu chạy tới Sở Nghị Phong và Phượng Uyển Dĩnh trước người, quay về Phượng Uyển Dĩnh nói: “Tiểu thư, người như thế nào một mình chạy đến đây nha…” mà khi nàng thấy Sở Nghị Phong thì đột nhiên hỏi: “Di, ngươi là ai?”

“Tô Linh Nhi, không được vô lễ” Phượng Uyển Dĩnh nhẹ giọng mắng tiểu nha đầu, sau đó chuyển người qua Sở Nghị Phong nói “Sở công tử, khiến ngươi chê cười rồi”

“A, không có gì, ngươi nếu có việc cứ đi trước, ta cũng muốn đi kiếm bằng hữu của ta…” Sở Nghị Phong thản nhiên nói.

“Tốt lắm, ta cũng không quấy rầy Sở công tử…” Phượng Uyển Dĩnh trong mắt, nhất thời hiện lên một tia không muốn.

Sở Nghị Phong gật đầu, đi về trước hai bước, chợt xoay người lại nói: “có thời gian ta còn muốn nghe Phượng cô nương đàn cầm”

“Sở công tử nếu muốn nghe cầm, Uyển Dĩnh tất nhiên sẽ không chối từ” Phượng Uyển Dĩnh lập tức mừng rở trả lời.

Sở Nghị Phong hướng về phía Phượng Uyển Dĩnh nhẹ nhàng cười, sau đó xoay người rời đi.

Mà Phượng Uyển Dĩnh vẫn còn đứng tại chổ, lẳng lặng nhìn hắn rời đi, đến khi Sở Nghị Phong đi xa mà nàng vẫn còn xuất thần chưa hoàn hồn. Tô linh nhi đứng một bên, lúc thì nhìn Phượng Uyển Dĩnh, lúc thì lại nhìn theo bóng lưng Sở Nghị Phong , không khỏi thần bí cười., tiến đến bên người Phượng Uyển Dĩnh nói: “Tiểu thư, người đã đi mất bóng rồi, người nhìn nữa không chừng hồn cũng chạy theo, hì…”

“Xú nha đầu, ngươi nói gì” Phượng Uyển Dĩnh ngượng ngùng.

“Tiểu thư, không phải ngươi coi trúng cái kia…cái gì Sở công tử rồi chứ” Tô linh nhi trên mặt càng thêm thần bí.

“Ngươi mà còn đoán mò, cẩn thận ta…hừ…” Ngoài miệng thì nói vậy, nhưng thỉnh thoảng lại ngó về phái Sở Nghị Phong đã đi, chỉ với ánh mắt đã bán đứng mình rồi. Nội tâm nghĩ gì chính nàng cũng không biết, mới nói chuyện cùng Sở Nghị Phong vài câu mà mặt đã đỏ mấy lần…

“Ai nha, tiểu thư, ta tới là tìm ngươi, có việc không tốt, Cố đường chủ thanh ma đường đến đề thân, lão gia đang tìm người trở về…” Tô Linh Nhi đột nhiên nhớ tới mục đích tìm Phượng Uyển Dĩnh, nên vội vàng nói.

“A!” nghe thế Phượng Uyển Dĩnh liền kinh hoảng, chỉ là ánh mắt như tìm tòi nhìn phía đường Sở Nghị Phong đã đi…

Sở Nghị Phong trở lại nơi sân, phát hiện Dĩnh Hành cũng đã trở lại, nên vội vàng đi qua hỏi: “ Dĩnh đại ca, thương thế của ma linh và Hắc yểm thế nào rồi?”

“Hắc yểm thì không việc gì, đã dùng trấn nguyên đan của Huyền y phái, bây giờ đã tự mình vận công trị thương, bất quá Ma Linh thì…” Nói tới đây, Dĩnh Hành không khỏi lắc đầu.

Sở Nghị Phong trong lòng cũng có chút rung động: “Ma Linh, nàng làm sao?”

“ Tính mệnh thì nàng còn giữ được, nhưng một thân tu vi, chắc khó mà khôi phục, kinh mạch trong cơ thể nàng đã bị năng lượng trong mũi tên Lạc cung thần bắn ra phá hư , nghiêm trọng nhất là, nội đan nàng cũng đã rạn…, trừ khi…”

“Trừ khi cái gì?”

“Dĩnh đại ca, ngươi nói cho ta biết như thế nào mới có thể chửa khỏi thương cho Ma Linh” Sở Nghị Phong không muốn chứng kiến bộ dáng khổ sở của Dĩnh Hành, nên trực tiếp hỏi, hơn nữa việc này cũng phù hợp tính cách Sở Nghị Phong.

“Trong huyền y phái có một loại đan dược, tên là thiên nhất đan, có công hiệu tu bổ nguyên anh, đương nhiên cũng có thể tu bổ kim đan cùng nội đan của người tu yêu.”

“Nếu Huyền y phái có loại đan này, tại sao lại không dùng”

Dĩnh Hàng lắc đầu nói: “Bây giờ Huyền Y phái cũng không có thiên nhất đan,nhưng họ có thể luyện được, quan trọng là còn thiếu một loại tài liệu mấu chốt, nên Huyền Y phái hiện giờ vẫn chưa có thiên nhất đan”

“Dĩnh đại ca, bọn họ còn thiếu cái gì, chúng ta mau đi tìm, đừng đứng đây chần chờ…”

“Ta tới tìm ngươi, cũng là nói cho ngươi biết ta phải về Bắc cố tinh, xem có thể hay không tìm được tài liệu luyện chế thiên nhất đan, mà Đại trưởng lão nói muốn gặp ngươi, nên ta nghĩ hai ta đồng thời trở về”

Sở Nghị Phong trong lòng mặc dù không muốn đi cái gì Bắc cố tinh, từ lúc hắn nghe Dĩnh hành nói về Bắc cố tinh, hắn liền cảm giác nơi này y hệt cục cảnh sát, thử nghĩ cái coi, có ai không việc gì làm muốn vác xác tới cục cảnh sát không chớ…

Nhưng Sở Nghị Phong cũng không muốn làm khó Dĩnh hành, bởi vì Sở Nghị Phong cảm nhận, Dĩnh hành cũng rất quan tâm đến hắn, mà Sở Nghị Phong lại không phải loại tiểu nhân vong ân phụ nghĩa, nên im lặng gật đầu thôi.

“Ta đi trước, tìm gặp Phượng trưởng môn, hỏi xem hắn còn khuyết vật gì, sau đó chúng ta đi.” Thấy Sở Nghị Phong đáp ứng, Dĩnh Hành cũng nhanh chóng quyết định.

“Ta với ngươi cùng đi” Sở Nghị Phong chạy nhanh đuổi theo Dĩnh Hành.


/51

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status