Cô nhìn chằm chằm vào cánh cửa phòng cấp cứu đang đóng chặt, tay chân lạnh ngắt “Sao lại như thế được, đang yên đang lành, sao ba lại tự tử?”
Tô Lan định nói gì đó thì đèn báo ngoài phòng cấp cứu từ màu đỏ chuyển sang xanh.
Bác sĩ bước ra từ phòng cấp cứụ
Tô Lan phản ứng có chút thái quá, lao lên trước, đẩy Cố Tiểu Niệm ra, giữ lấy bác sĩ “Bác sĩ, chồng tôi thế nào rồi?”
Bác sĩ tháo khẩu trang xuống “May là cấp cứu kịp thời, giờ đã qua cơn nguy kịch.”
Một tia thất vọng thoáng qua trong mắt bà, nhưng rất nhanh đã trở lại bình thường, cười nói “Vậy thì tốt quá, thật là một phen hú vía.”
“Dù đã qua cơn nguy hiểm, nhưng sức khỏe bệnh nhân vẫn rất yếu, cần phải nằm viện điều dưỡng vài ngày, các vị mau chóng đi đóng viện phí đi.”
...
Bệnh viện Nhân Tâm là bệnh viện tốt nhất thành phố Hải Thành, cũng là bệnh viện đông bệnh nhân nhất.
Hết chương
Càng trong môi trường ồn ào náo nhiệt, Cố Tiểu Niệm lại càng trở nên tĩnh lặng bất thường.
Cô cúi đầu ngồi bên giường bệnh, một lọn tóc rủ xuống, lộ ra nửa khuôn mặt thanh tú, toát lên vẻ đẹp yên bình và thản nhiên.
Dưới ánh sáng mờ nhạt, làn da trắng như tuyết của cô càng nổi bật, kết hợp với gương mặt tinh tế xinh đẹp, dù giữa cảnh hỗn loạn, cô vẫn dễ dàng thu hút sự chú ý của những người xung quanh.
Tô Lan nhìn chằm chằm vào gương mặt xuất chúng ấy, trong lòng âm thầm oán hận.
Con bé này giống hệt mẹ nó, cũng có gương mặt hồ ly, suốt ngày quyến rũ đàn ông.
Bà phải mau chóng gả con bé này đi, kẻo ảnh hưởng đến chuyện hôn nhân tốt đẹp của con gái mình.
"Cố Tiểu Niệm."
Sau khi đã quyết định, Tô Lan lên tiếng “Ba con bình thường thương yêu con nhất, lúc này con cũng nên giúp ông ấy một tay chứ?”
Cố Tiểu Niệm ngẩng đầu lên.
Tô Lan tiếp tục nói “Con không muốn biết vì sao ba con lại tự tử à? Giờ dì nói cho con nghe, công ty đang gặp vấn đề, nợ đến mấy trăm triệu, bọn chủ nợ suốt ngày đến đòi tiền, ông ấy không chịu nổi áp lực mới uống thuốc tự tử.”
Công ty gặp vấn đề, nợ đến mấy trăm triệu?
Cố Tiểu Niệm sững sờ “Chuyện này xảy ra từ khi nào? Sao tôi chưa từng nghe ba nói?”
Tô Lan cười lạnh “Ông ấy sợ đứa con gái cưng của mình lo lắng nên giấu kín không cho con biết.”
Nghe được sự thật này, lòng Cố Tiểu Niệm thắt lại, cảm thấy vừa đau lòng vừa chua xót.
Từ nhỏ, ba cô luôn thương yêu cô nhất.
Dù cô từng trách ông vì đã cưới Tô Lan, nhưng suy cho cùng, cô vẫn rất quan tâm đến người cha này.
“COn cũng biết tình cảnh trong nhà rồi đấy, dì chạy vạy khắp nơi, thậm chí đã lấy cả tiền sính lễ của Ân Ân ra, nhưng vẫn còn thiếu rất nhiềụ Ngày mai nếu không có tiền trả, con cũng biết mấy người cho vay nặng lãi đó tàn nhẫn thế nào, chiêu trò gì cũng dám làm.”
Cố Tiểu Niệm không muốn nghe Tô Lan nói vòng vo, cô thẳng thắn “Dì Tô, có gì nói thẳng đi, tôi có thể giúp gì?”
Cô đóng phim có để dành được chút tiền, nhưng là một diễn viên mới vào nghề, thù lao chẳng đáng là bao, dù cô muốn giúp ba trả nợ, cũng chỉ như muối bỏ bể.
Tô Lan cũng hiểu rõ điều này.
Dù sao, Cố Ân Ân và Cố Tiểu Niệm cùng học một trường, cả hai đã tham gia vài bộ phim, trình độ đều gần như nhaụ
|
/1599
|

