Hôm nay mời cô đến đây, chủ yếu là để xử lý một số vấn đề còn tồn tại trong buổi phỏng vấn hôm qua.
" Ngồi ở vị trí trung tâm bàn họp là một người đàn ông mặc âu phục chỉnh tề, anh tuấn, ánh mắt chăm chú quan sát Lâm Sơ Tế.
Đôi mắt đào hoa dưới cặp kính gọng bạc vừa quyến rũ vừa toát lên vẻ thân thiện, nốt ruồi lệ dưới khóe mắt càng khiến anh thêm vài phần dịu dàng.
Sao chuyện này lại kinh động đến Hàn Quan Ngôn? Lâm Sơ Tế trước giờ chỉ thấy anh ta xuất hiện trên tin tức tài chính và các tạp chí giải trí, là Phó Tổng Tập đoàn Lạc Thị, một công tử hào hoa vô cùng quyến rũ.
Nhớ lại trước đây, ở trường cũng có không ít nữ sinh mê mẩn anh ta, thậm chí còn mơ mộng được làm tình nhân của anh, chen chúc nhau để vào làm ở Tập đoàn Lạc Thị vì anh ta.
"Vâng, được.
" Lâm Sơ Tế ngơ ngác ngồi xuống.
Lúc này mới phát hiện, Tiêu Vân cũng có mặt.
Cô ta căng thẳng bất an, vừa chạm mắt với Lâm Sơ Tế đã hung hăng trừng mắt nhìn cô một cái.
Lâm Sơ Tế thu ánh mắt lại.
Cái đồ thần kinh này, trừng mắt nhìn mình làm gì, bản thân cô còn chẳng hiểu rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì.
Hàn Quan Ngôn khẽ đẩy gọng kính bằng ngón tay.
Thấy mọi người đã có mặt đầy đủ, Hàn Quan Ngôn mở miệng, giọng nói bình thản, trong trẻo: "Giờ chúng ta có thể xử lý vấn đề rồi.
Tiêu Vân, cô lấy lý do nhân cách có vấn đề để loại cô Lâm, nhưng không thể chỉ nghe lời một phía từ cô.
Hôm nay mời cô nói rõ, rốt cuộc cô Lâm có vấn đề gì.
Đối chất trực tiếp mới là công bằng.
" Tiêu Vân đã sợ đến mức mềm nhũn, do dự đứng dậy khỏi chỗ ngồi.
Không ngờ chỉ loại < một ứng viên "vô hình" nho nhỏ mà cũng gây ra trận thế lớn như vậy.
Hơn chục ánh mắt đều đổ dồn về phía cô ta, bao gồm cả Lâm Sơ Tế.
Tiêu Vân ấp úng mở miệng: "Tôi cũng chỉ nghe người khác nói thôi.
Lúc đó ở trường cô ấy có quan hệ với một nam sinh, không, là vài nam sinh... Hơn nữa tôi cũng nghe người ta nói người phụ nữ này không đơn giản, cô ấy... " "Nghĩ kỹ rồi hãy nói.
" Tiêu Vân đang định bịa ra vài lời dối trá thì lập tức bị Hàn Quan Ngôn lạnh giọng cắt ngang: "Nghe ai nói, lúc nào, ở đâu, nhân vật nào, có chứng cứ gì không? Tất cả những điều đó cô đều phải nói rõ ràng, nếu không thì làm sao có thể chỉ dựa vào lời đồn mà phán xét nhân cách của người khác? Muốn điều tra chuyện hai người lúc còn học ở trường cũng là chuyện dễ như trở bàn tay.
Cô phải chịu trách nhiệm cho từng lời mình nói ra.
Nếu là vu khống, vậy thì không còn đơn thuần là vấn đề trong công việc nữa, mà sẽ nâng lên thành tội phỉ báng.
Ngoài ra, cô với tư cách là người phỏng vấn, cô không đối xử công bằng khi bắt cô Lâm làm bài thi thiết kế phức tạp điều - này cũng vi phạm quy định công ty.
Biểu cảm của Tiêu Vân cứng đờ, cô ta nghiến răng nhìn về phía hai giám khảo khác.
Xem ra Hàn Quan Ngôn đã điều tra rõ mọi chuyện, lần này thật sự nghiêm túc, không phải cô ta có thể bịa vài câu là qua được.
Tập đoàn Lạc Thị mỗi ngày loại bỏ không đến trăm thì cũng mấy chục ứng viên.
/2794
|