Kiếm Vương Triều

Q.2 - Chương 41 - Quyển Sách Tài Năng

/438


Xe ngựa Chở Đinh Ninh và Thẩm Dịch chạy nhanh quay về Ngô Đồng Lạc.

Trong ngõ, đã có người đang chờ hắn.

Đinh Ninh nhìn thấy, ngoài Nam Cung Thải Thục, Tạ Trường Thắng, còn có cả Từ Hạc Sơn đang kính cẩn đến cực điểm ngồi bên cạnh Tiết Vong Hư, nói chuyện với ông.

Thấy Đinh Ninh xuống xe, Tạ Trường Thắng đứng phắt dậy, hưng phấn nói: Tỷ phu, ngươi đã về rồi?

Thấy Thẩm Dịch theo Đinh Ninh xuống xe, Tạ Trường Thắng sững người: Sao ngươi cũng tới?

Thẩm Dịch nhìn Tạ Trường Thắng, vẻ mặt đau khổ.

Đừng có gọi ta như thế, ngươi biết ta không thích. Thẩm Dịch là đệ tử mới thu nhận của Bạch Dương Động, bây giờ là sư đệ của ta.

Tạ Trường Thắng nhăn mặt: Làm sao vậy được, hắn đối với tỷ tỷ ta có ý đồ bất chính.

Đinh Ninh cau mày: Ta còn đang muốn thúc đẩy chuyện ấy đấy.

Thẩm Dịch mở to mắt, sung sướng nhìn Đinh Ninh: Đinh Ninh Sư Huynh, thật sự?

Tạ Trường Thắng tức giận: Ngươi cao hứng cái gì, tính tình tỷ tỷ ta nóng nảy, đâu phải ngươi không biết.

Thẩm Dịch sững người, ánh mắt tối sầm lại, cảm thấy hơi buồn bực.

Đừng có ăn nói linh tinh, trước mặt Tiết động chủ mà nói năng thế à.

Nam Cung Thải Thục quát Tạ Trường Thắng, nhìn cỗ xe ngựa của Thần Đô Giám rời đi, hỏi Đinh Ninh: Chuyện xảy ra lớn lắm à, sao trở về bằng xe của Thần Đô Giám?

Nghe Nam Cung Thải Thục hỏi vậy, Đinh Ninh biết Tiết Vong Hư đã nói cho họ chuyện xảy ra ở Ngư Thị, hắn gật đầu: Đó là Mạc Thanh Cung chiếu cố ta, mới cho xe Thần Đô Giám đưa ta trở về, chính là để nói cho người khác biết, Thần Đô Giám đã nhúng tay, kẻ nào muốn đối phó với ta tốt nhất nên thu liễm một chút. Còn chuyện ám sát ta, Thần Đô Giám đang điều tra, chắc chắn không phải đơn giản như vậy.

Có lẽ là phân tranh trong triều đình, cuốn ngươi vào trong đó, ngươi phải hết sức cẩn thận. Từ Hạc Sơn nói rất khẽ, giọng nghiêm túc.

Hắn và Nam Cung Thải Thục đều là xuất thân danh môn, ánh mắt đương nhiên sâu sắc hơn người xuất thân bình thường.

Cảm nhận được ý tốt của hắn, Đinh Ninh gật đầu.

Nhưng mà… ngươi cũng thực là không đơn giản, hai Ngũ Cảnh một Tứ Cảnh. . . nếu là người khác sớm đã bị giết rồi. Tạ Trường Thắng từ sau tế kiếm thí luyện cũng có chút sùng bái Đinh Ninh, ánh mắt nhìn hắn vô cùng kính ngưỡng: Tin này mà truyền đi, vị trí của ngươi trên Anh Tài Bảng chắc chắn không còn là bảy mươi hai nữa, mà phải nhảy lên một đoạn xa.

Sao hôm nay các ngươi lại có mặt ở đây? Đinh Ninh nhíu mày: Anh Tài Bảng là cái gì?

Năm mới trong đương nhiên là phải đi thăm bạn bè, dù ngươi chưa chính thức là tỷ phu của ta, nhưng đi thăm ngươi cũng là phù hợp.”

Tạ Trường Thắng tiện tay móc ra một quyển sách nhỏ khá mỏng, đưa cho Đinh Ninh: Một hai tháng nữa, thứ này sẽ được phát tán khắp nơi, vốn không có gì đáng giá, nhưng những bản đầu tiên này, ta phải mất rất nhiều công sức mới có được.

Nam Cung Thải Thục mỉm cười, nhỏ nhẹ giải thích: Quyển sách này do Hoằng Dưỡng Thư Viện tổng hợp từ những tu hành chi địa có tư cách tham gia tham gia Mân Sơn Kiếm Hội, xếp hạng những anh tài nổi bật trong đó.

Nghĩa là một danh sách xếp hạng thực lực, có cả một vật như vậy? Thẩm Dịch kinh hãi, không thể tin được Hồi nãy Tạ Trường Thắng nói vị trí bảy mươi hai, nghĩa là trong danh sách này, Hoằng Dưỡng Thư Viện xếp Đinh Ninh đứng thứ bảy mươi hai, có đúng hay không?

Nam Cung Thải Thục gật đầu: Hoằng Dưỡng Thư Viện không phải là tu hành chi địa, mà là một viện của Kinh Hộ Ti, làm công tác thống kê, nhất là đăng ký và biên tu tất cả Tu Hành Giả trong Đại Tần, nếu những tu hành giả đó không thuộc những tu hành chi địa, họ sẽ cho người đi điều tra để thống kê tình hình mới nhất, ghi chép lại thành tư liệu. Hiện giờ phạm vi đã thu nhỏ, chỉ bao gồm những bậc anh tài sẽ tham gia Mân Sơn Kiếm Hội, họ biên tu danh sách này là đáng tin cậy nhất. Đương nhiên đây chỉ là tổng hợp dựa trên tu vi và ước lượng vào kiếm thuật sở tu mà thôi, không bao gồm khả năng thực chiến.

Sắc mặt Thẩm Dịch trắng bệch.

Hắn tự nhận mình thua xa Đinh Ninh, dù đây chỉ là bản đánh giá cơ bản. . . thì đã có nghĩa trong Trường Lăng này, có nhiều cường giả đến vậy hay sao?

Lúc này Trương Nghi vừa vặn đun trà nóng đi ra, nghe thấy Nam Cung Thải Thục trả lời Thẩm Dịch, thấy mặt Thẩm Dịch tái nhợt, thì liền lên tiếng trấn an: Tiểu sư đệ, Trường Lăng rất lớn, lượng người rất nhiều, nhiều hơn Quan Trung rất nhiều lần.

Thẩm Dịch không đáp,hắn còn đang bận suy nghĩ, nếu ngay cả Đinh Ninh mà còn bị xếp tới vị trí thứ bảy mươi hai, thì những kẻ được Hoằng Dưỡng Thư Viện xếp hạng hàng đầu kia rốt cuộc là ai?

Trương Nghi cũng rất tò mò, hắn rót cho Tiết Vong Hư một chén trà nóng, rồi nhìn quyển sách nhỏ trong tay Đinh Ninh, hỏi: Xếp hạng đệ nhất là ai? Độc Cô hầu phủ Độc Cô Bạch phải không?

Chuyện Độc Cô hầu phủ Độc Cô Lương Sinh dùng Thiên Địa Nguyên Khí và chiến khí chiến hồn làm thuốc, dùng Thiên Đạo nuôi dưỡng đứa con Độc Cô Bạch đã vô cùng nổi tiếng khắp Trường Lăng.

Mọi tu hành chi địa của Trường Lăng, đều biết năm ngoái hắn đã từ Mạc Bắc trở về, chuẩn bị tham gia Mân Sơn Kiếm Hội lần này.

Ta cũng tưởng là Độc Cô Bạch, nhưng mở ra mới biết là không phải. Tạ Trường Thắng đắc ý nói.

Vậy là ai?

Cả Tiết Vong Hư cũng ngẩn ra, nhìn quyển sách trong tay Đinh Ninh.

Trong mắt ông, thằng nhóc đã bước chân vào đệ tứ cảnh kia của Độc Cô hầu phủ hẳn phải được xếp hạng đệ nhất.

Đinh Ninh ngồi xuống bên cạnh Tiết Vong Hư, nghiêm túc mở trang đầu ra.

Nếu đã quyết định phải chiếm được nguyệt quế ở Mân Sơn Kiếm Hội, giúp Tiết Vong Hư tuyệt đỉnh phong quang, thì mọi cái tên trong quyển sách nhỏ này đều là đối thủ hắn.

Hắn cũng đã nghe nói rất nhiều chuyện về Độc Cô Bạch, dù hắn có xuất ra tất cả thực lực che giấu, thì Độc Cô Bạch cũng vẫn là một đối thủ vô cùng uy hiếp.

Nhưng Độc Cô Bạch không phải người đứng đầu, có nghĩa Mân Sơn Kiếm Hội lần này chưa chắc hắn đã thành công.

Vị thứ nhất: Liệt Huỳnh Hoằng

Đọc thấy cái tên này, Đinh Ninh hơi giật mình, cái họ này cực kỳ hiếm thấy.

Trương Nghi cũng không khỏi mở to hai mắt, cái tên này liền hắn chưa bao giờ nghe nói tới.

Hắn nhìn xuống dưới.

Dự tính tu vi: Tứ Cảnh trung phẩm

Tu hành địa: hải ngoại chư đảo

Thông tin cung cấp trong sách không nhiều, mỗi một Tu Hành Giả, chỉ có ba dòng như vậy mà thôi.

Hải ngoại chư đảo, chính là chỉ một số hòn đảo phụ thuộc Đại Tần vương triều, được vương triều thường xuyên lui tới để mua bán linh dược.

Những hòn đảo này sản vật cằn cỗi, qua hàng trăm năm buôn bán, hoàn toàn lệ thuộc và bị Đại Tần vương triều nắm chặt trong tay, tuy cũng có Tu Hành Giả tồn tại, nhưng cực ít người vào tới đất liền.

Nên tham gia Mân Sơn Kiếm Hội như thế này, không chừng đây chính là lần đầu tiên, vậy mà lại được Hoằng Dưỡng Thư Viện coi trọng như vậy, xếp hạng đệ nhất.

Đinh Ninh nhíu mày, ngẩng đầu nhìn đám Tạ Trường Thắng và Nam Cung Thải Thục: Người này là có ai tiến cử hả?

Nghe hắn hỏi vậy, Trương Nghi cũng từ trong kinh ngạc mà hồi thần.

Hắn cảm thấy câu hỏi này của Đinh Ninh đã bắt được mấu chốt vấn đề, Tu Hành Giả hải ngoại mà có thể tham gia Mân Sơn Kiếm Hội, sau lưng đương nhiên phải có chỗ dựa.

Tạ Trường Thắng đắc ý đáp: Ta đã nghe ngóng, không biết được chắc, nhưng rất có khả năng là người quận Giao Đông.”

Đinh Ninh sầm mặt.

Trương Nghi cũng biến sắc, Người của Hoàng Hậu Điện Hạ?

Quận Giao Đông là một quận lớn ở vùng duyên hải Đại Tần vương triều, người Đại Tần vương triều ai cũng biết, Hoàng Hậu Trịnh Tụ tuy là người Trịnh , nhưng bà ta sở dĩ có thể trở thành hoàng hậu, ngoài lý do vì tu vi của bà ta, nhan sắc và trí tuệ của bà ta, còn vì mẹ của bà ta là con của một gia tộc thế lực cực mạnh ở quận Giao Đông.

Trước khi Nguyên Vũ Hoàng Đế lên ngôi, cả quận Giao Đông tuy trên danh nghĩa là lãnh địa của Đại Tần vương triều, nhưng kì thực chẳng khác gì một lãnh thổ riêng do Trịnh thị quản lý.

Trịnh thị với Nguyên Vũ Hoàng Đế và Đại Tề Vương Triều trước đây đều có minh ước ngầm với nhau.

Nguyên Vũ Hoàng Đế có thể leo lên ngôi vị hoàng đế, có sự hỗ trợ rất lớn từ Trịnh thị.

Đội tàu chiến bọc thép đầu tiên của Đại Tần vương triều, chính là của Trịnh thị.

Trịnh thị vốn là bá vương trên biển.

Hoằng Dưỡng Học Viện đều là học giả cổ hủ, họ không quan tâm tới mặt mũi Hoàng Hậu đâu. Tạ Trường Thắng nhìn Đinh Ninh: Nên Liệt Huỳnh Hoằng hẳn là có thực lực thật sự, có chiến tích kinh người ở ngoài hải ngoại, ngươi nhất định phải cẩn thận.

Đinh Ninh gật đầu, mở ra tờ thứ hai.

Tờ thứ hai vẫn không phải tên Độc Cô Bạch.

Vị thứ hai, Diệp Hạo Nhiên. Dự tính tu vi: Tứ Cảnh trung phẩm. Tu hành địa: Ly Lăng Quân phủ.

Người này thì ai cũng biết.

Nhớ lại lúc nhìn thấy Tuyết Bồ Kiếm trong tế kiếm thí luyện, ánh mắt Đinh Ninh lạnh đi, ngữ khí trở nên trào phúng: Ly Lăng Quân quả thật là người khó đoán, lúc nào cũng có được người xuất thủ. Giới quyền quý Trường Lăng lòng dạ cũng thực là rộng rãi, cho phép người của Ly Lăng Quân phủ tham gia Mân Sơn Kiếm Hội.

Nam Cung Thải Thục nhìn hắn, giọng ngần ngừ: Ly Lăng Quân luôn có thể quay về Đại Sở vương triều tiếp nhận vương vị. . . Nên có lẽ giới quyền quý Trường Lăng có trao đổi giao dịch với hắn, đây chẳng qua là một phần rất nhỏ trong giao dịch của những đại nhân vật mà thôi.

Trương Nghi nhíu mày.

Những đại nhân vật trong triều đình suy nghĩ quá thâm sâu, người chưa tới những địa vị đó thì không thể nào hiểu nổi, nên hắn không hứng thú với việc suy nghĩ chuyện đó, chỉ muốn biết người kế tiếp có phải là Độc Cô Bạch hay không.

Đinh Ninh mở qua trang thứ ba, cái tên xuất hiện trước mắt hắn vẫn không phải Độc Cô Bạch, mà là một cái tên mà hắn và Tiết Vong Hư không thể nào tưởng tượng ra được.

/438

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status