Kích Tình, Ông Xã Muốn Thăng Chức

Chương 19 - Chương 19

/63


Editor: Hangbaobinh

Lâm Tĩnh Hảo thu hồi ánh mắt, chống lại ánh mắt đầy ân cần của anh, đôi môi màu đỏ mềm mại hiện lên một nụ cười hình cung nhàn nhạt, tiếp theo nhẹ nhàng lắc đầu: “Không có sao, tôi còn bạn bè cần có tôi, bạn bè của anh cũng cần anh, chúng ta không thể bỏ đi như thế được. Huống hồ hôm nay lại là sinh nhật của tôi, tôi phải chơi vui vẻ trước đã, những chuyện khác để qua một bên.”

Cô nói xong một cách nhẹ nhàng như vậy, lẩm bẩm giống như đang nằm mơ vậy, mang theo sự ung dung không câu lệ, giống như là cô thật sự không có quan tâm. Nhưng làm gì có ai có thể chấp nhận được cảm giác đầy đau khổ do bị phản bội ngay trong buổi tiệc sinh nhật của mình chứ. Tin tưởng rằng chỉ cần một người chưa từng trải qua lần nào thì nhất định sẽ không thể cảm động cho được. Nhưng cô lại phải kiên cường, bởi vì khổ sở cùng yếu ớt sẽ không giúp được cô, không thể thay đổi được chuyện đã xảy ra, cũng không có một chỗ tốt nào cho tương lai, cho nên lý trí của anh hiểu được, nhưng cô càng như vậy thì càng làm cho anh thêm đau lòng.

“Đi thôi.” Lâm Tĩnh Hảo nhấc chân lên, đi về phía đám người đã đi mất.

Bóng dáng mảnh khảnh mà cao gầy giống như không nhuốm vào thế gian không sạch sẽ này, cực kỳ thanh lịch như hoa sen trắng đang lặng lẽ nở rộ, cũng là một tâm hồn đẹp làm cho người khác động lòng.

Nhìn bóng lưng lạc quan cùng kiên cường của cô, anh nở nụ cười tán thưởng, nhẹ nhàng đi theo bước chân của cô đến phòng 999. Cửa phòng 999 được làm theo phong cách châu Âu, bên trong dùng hai màu vàng đỏ cực kỳ diễm lệ, đã khoe khoang sự xa hoa, biểu hiện rõ phong thái của người có thân phận cao quý, nhưng lại không tục khí một chút nào, hết sức thanh nhã một cách khác biệt.

Lâm Tĩnh Hảo đi vào nhìn thấy tất cả mọi người đều rất quen thuộc, đang chơi rất vui vẻ cùng tận hứng, cũng lây một chút không khí vui vẻ này, làm cho lo lắng trong lòng cũng giảm đi một ít. Cô quét mắt một cái, thấy Tiêu Vân Đào cùng một ít người quen sau đó nói: “Người bạn mà anh nói chính là Tiêu vân Đào sao.”

Từ sau khi Cố Hạo Thần đi Tiêu Vân Đào đã chăm sóc cô rất nhiều, để cho cuộc sống đại học của cô trôi qua rất yên tĩnh, không có bất cứ phiền toái nào. Nhưng tất cả mọi chuyện đều do anh ta yên lặng giải quyết, cũng không nói rõ mọi chuyện. Nhưng cô cũng không tiếp nhận quá nhiều. Vào lúc tốt nghiệp anh ta đã từng định đưa cô đi làm việc ở một công ty của nước Mỹ, nhưng cô đã từ chối, cô muốn dựa vào chính năng lực của chính mình để chứng minh giá trị bản thân mình, coi như mỗi bước đi đều rất vất vả, nhưng cô vẫn cảm thấy mình vẫn mình cách ước mơ đó rất gần.

“Ừ.” Cố Hạo Thần ngọc thụ lâm phong đứng ở phía sau cô, nhìn con ngươi trong suốt của cô tràn đầy ý cười, nên cũng cười theo cô.

Trên ghế sofa hình cung, gương mặt tuấn tú đầy mị hoặc của Tiêu Vân Đào, đôi mắt đào hoa nửa nhắm nửa mở, lộ ra mấy phần lười biếng, nhưng cũng vô cùng ưu nhã. Ngón tay thon dài của anh ta đang cầm chiếc ly thủy tinh cổ cao khẽ đung đưa, rượu vang màu đỏ sậm đang ở trong chiếc ly anh ta cầm đang lay động tạo thành từng đợt sóng sáng bập bềnh, ghế lô trong phòng có màu sắc ấm áp, phản xạ ra ánh sáng năm màu.

Mà đứng trước mặt anh ta chính là bạn gái cũ của anh ta Trịnh Huệ Nhã. Cô ấy vừa vào phòng liền nhìn thấy trong đám người xuất sắc nhất, làm người khác chú ý nhất là Tiêu Vân Đào. Đã lâu không gặp, anh ta cởi bỏ lớp vỏ dịu dàng như gió thổi trước kia, nay đã trở thành một người đàn ông chững chạc chín chắn. Người đàn ông như vậy rất dễ làm cho phụ nữ động lòng, làm cho họ muốn lao vào ôm ấp yêu thương.

“Tiêu Vân Đào, đã lâu không gặp.” Trịnh Huệ Nhã bưng ly rượu ung dung ngồi xuống bên cạnh anh ta, đôi mắt hạnh vẫn giống như ngày xưa luôn hấp dẫn người khác, nhưng nay đã tăng thêm một phần ý vị thành thục của phụ nữ, càng làm cho đàn ông thêm chìm đắm vào.

“Em vẫn xinh đẹp như ngày xưa.” Đôi môi mỏng của Tiêu Vân Đào nở một nụ cười nhẹ.

“Đây là lời khên ngợi đầy khách sáo sao?” Trịnh Huệ Nhã cũng mỉm cười ưu nhã, đôi bàn tay nhỏ nhắn có móng tay sơn màu đỏ giơ ly rượu về phía anh ta.

Tiêu Vân Đào cũng rất tùy ý nâng ly khẽ chạm với cô ấy, tiếng vang thanh thúy dễ nghe vang lên: “Đương nhiên là khen ngợi rồi.”

“Vậy thì thật cám ơn




/63

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status