Im A Devil!

Chương 9

/50


Tôi đưa tay lên trán, gõ gõ mấy cái và bắt đầu lẩm nhẩm đếm từ một đến một trăm.

Không phải là đột nhiên tôi bỗng quên cả cách đếm hay là tôi làm thế vì muốn trấn an nỗi sợ hãi của mình đâu, ai đó đang đoán già đoán non thì xin thông báo là:

SAI BÉT!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Thực ra là tôi đã mở cửa ra rồi, đã xem bên ngoài có cái gì không rồi, và việc tôi vẫn còn đang đứng ngon lành cành đào ở đây mà lẩm nhẩm đếm ý, chính là bằng chứng hùng hồn của việc tôi KHÔNG SAO CẢ, không sợ tí gì cả!

Hơ hơ, tôi chẳng phải là cái loại dũng cảm gì cho cam, cũng xin nói trước là chẳng có kẻ nào đang đứng trước mặt tôi ví dụ như ma qué gì đấy như vừa rồi tôi tưởng tượng ra, dĩ nhiên là trong trường hợp đó, NẾU tôi đủ dũng cảm thì việc tôi làm sẽ là nói với con ma tội nghiệp ấy rằng : "Xin lỗi đã làm bạn thất vọng, nhưng rất tiếc BẠN ĐÃ NHẦM ĐỊA CHỈ, tôi là quỷ chứ not phải người, thế nên chia buồn với bạn vì ở đây chả có ai phù hợp để cho bạn nhát!".

Tuy nhiên, trong trường hợp còn lại là trường hợp đang xảy ra với tôi đây, việc tôi đang làm là cố gắng nuốt trôi cục tức xuống dạ dày thật nhanh, tại sao ư? Từ từ nghe tôi giải thích nè, mẹ tôi từng bảo với tôi là, trước khi "giận quá hóa rồ", hay nói cách khác là cả giận mất khôn ý mà, để tránh gây thương vong cho mình và cho người khác, hãy đếm từ một đến một trăm cho nguôi giận, "tất nhiên là con có thể đếm đến một nghìn nếu muốn, khi thấy chưa nguôi giận!"- mẹ tôi có nói vậy.

Buồn cười, tôi chả hơi đâu thừa thời gian mà đứng đấy đếm đến 1000 - khi tôi còn đủ kiên nhẫn mà đếm đến 100.

Tôi chưa hết tức !

Nhưng chả còn % kiên nhẫn nào để tiếp tục đếm và đợi đến khi hết giận được, xin lỗi mẹ vì có lẽ con đang "cá không ăn muối cá ươn" nhưng mà, cách của mẹ chả hiệu nghiệm tí nào.

Mắt tôi nhìn chòng chọc như muốn xuyên thủng gói PHỞ ĂN LIỀN mà kẻ-nào-đó-vừa-mới-mua đang lơ lửng trong trạng thái không trọng lượng trước mặt mình, trên đó còn đính một mẩu giấy nhắn nằm ở một vị trí vô cùng dễ đập vào mắt với nội dung:

" Này NHỎ ĐANH ĐÁ, ... xin lỗi nhưng cái tên kì cục của cô tôi không lưu nổi vào đầu!

Sợ có kẻ chết đói, nên mua, ăn hay không thì tùy, không ép!

Tái bút: Nếu ăn thì nhớ là, gói phở đấy mua hết 5k, nhớ trả đó!

Kí tên: thằng cha mà hiện giờ cô đang muốn đấm cho một phát, chuẩn chưa?"

Tôi giật phắt cái tờ giấy khốn kiếp đấy ra, hầm hầm cầm gói phở trở vào phòng, ước gì kẻ viết cái tờ giấy khốn kiếp này đang đứng trước mặt tôi.

_ ĐỒ ********************!!!!

_ Anh đoán đúng rồi đấy, việc mà tôi đang muốn làm với anh ý, nhưng không chỉ một phát đấm thôi đâu, 1000 phát là còn ít. May cho anh là tôi chưa cho anh một cái dép vào mồm, anh đúng là cái loại tiểu nhân bỉ ổi, so đo,....anh mà là con trai độc nhất của chúa tể quỷ gì đó ý hả? Nói anh là CON RƠI của ông ta có khi tôi còn tin một chút đấy, anh có mà là con của chủ cho vay nặng lãi thì có, 5k???? 5k mà cũng tính toán với tôi??? Tưởng tôi không có nổi 5k để ném vào cái mặt tưởng mình đẹp trai nhất vũ trụ này của anh chắc, cái đồ.....................!!!!!!!!!!!!!".

Tức hộc cả máu, tức lộn cả ruột, ban nãy lúc mở cửa còn làm tôi sợ muốn rụng cả tim, sụt cả cân, vì cứ đinh ninh là có ma!!!

Cái tên khốn kiếp này sao không sinh ra vào lúc chiến tranh thế giới bùng nổ ý, biết đâu lại chả hữu ích quá đi chứ! Mấy phe đánh nhau máu lửa nhất có khi còn tìm mọi thủ đoạn để lôi kéo hắn ta về phe mình nhằm mục đích quân sự không biết chừng, gì chứ tài múa bút này của hắn mà đem ra viết thư tuyên chiến với khiêu chiến gì gì đấy á, chủ tướng phe địch đọc thư xong mà không tức quá đứt mạch máu não đột tử tự chết, quân hắn không tốn một người đi ám sát thì tôi đi đầu xuống đất!!!

Tôi bắc nồi mì tôm xuống, cứ để nguyên thế mở vung ra chén, khỏi bát đũa gì cho phiền phức, đỡ mất công rửa bát, hơ hơ...

Đâu đó tại căng-tin trường trung học ác quỷ phía nam- South Devil...

_ Hắt xì!!!

_Oái!!!!!!!!!

_Ui cha!!!!!!!!!!!!!!!!

_ Cậu vừa "đá" em nào hay sao mà để người ta **** rủa sau lưng thế?

_ Vớ vẩn, "em" nào ở đây? Cậu thấy tôi ở cạnh bọn quỷ cái đó bao giờ chưa?

_ Thế mới làm điều gì tội lỗi xúc phạm bề trên hay sao mà hết hắt xì xong lại vấp rồi đang ăn cũng cắn vào môi thế?

_ Ờ ... tôi thấy hối hận vì trót làm việc thiện ấy mà.

_ Lạ chưa? Việc thiện ấy hả? Gì thế?

_ Chả có gì!

Shirou thấy cậu bạn thân thiết lắc đầu không muốn nói, cũng không hỏi thêm.

_Ăn xong mình đi mua cái gì cho cô ấy đi Ren!

_ Khỏi cần! Nhỏ đó không đói chết được đâu, cùng lắm là cái dạ dày của cô ta vật vã gấp đôi thôi!

_ Người ta con gái mà, cậu cũng phải...

_ Thôi ăn đi, báo trước là cậu mà mua gì cho con nhỏ là chúng ta chấm dứt tình bạn 14 năm đấy!

Tên nhóc quỷ nói xong lại cúi xuống tiếp tục bữa ăn dang dở, khóe miệng lại nhếch lên một nụ cười tinh quái. Đầu nghĩ : " Con nhỏ đanh đá lắm tật xấu này, tôi biết là AI đang nguyền rủa tôi, đợi đó, chắc cô cũng không lạ gì câu "ăn miếng trả miếng" đâu nhỉ, đáng tiếc cho cô là, tôi ăn một, nhưng trả mười!!!"

Cũng trong lúc đó, tại phòng 207...

_ Quái, sao tự dưng ngứa tai vậy nhỉ, tên khốn kiếp nào đang nói xấu mình thế không biết???


/50

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status