Huyền Án

Chương 70: Liên lạc

/96


“Lúc ấy chúng tôi đã tra xét cả tòa lầu, không có chỗ nào có thể cất giấu thi thể”. Đại Cương nói.

“Nếu như không ở bên ngoài, thì chính là ở bên trong, trong lầu này có nhiều chỗ đáng nghi”.

Bàng Ngọc Phong nói: “Nhưng chúng ta đã bỏ qua thời cơ rồi, lúc ấy không nghĩ tới điểm này, lúc này có lẽ thi thể đã bị rời đi”.

“Chúng ta có thể tiến hành điều tra cặn kẽ các hộ gia đình ở đây, tôi nghị nếu như lão trộm bị hại sau khi được các anh thả ra, như vậy hẳn là lão có liên quan tới án tử”.

“Được rồi, Đại Cương, chuyện này giao lại cho cậu, lấy mẫu máu cùng mẫu tóc về làm kiểm tra DNA”. Bàng Ngọc Phong nói.

“Sau khi phát hiện lão trộm mất tích, các anh chuẩn bị bước kế tiếp sẽ làm gì?” Lê Ngạn hỏi.

“Chúng tôi âm thầm điều tra phạm vi hoạt động của hắn cùng quan hệ với những người khác, chúng tôi cho là xe nhập khẩu hạng sang phải có cách thủ tiêu tang vật đặc biệt, bởi vì rất nhiều bộ phận hư hỏng bọn họ không có linh kiện thay thế, bán cả xe cũng rất khó khăn, dễ bị phát hiện, khả năng lớn nhất là tháo từng bộ phận, tiêu thụ linh kiện, cho nên định thăm viếng mấy xưởng sửa xe, bất quá sau đó phát sinh án tử Vương Hỉ Phong, chúng tôi không đủ nhân lực nên đã rút toàn lực về giải quyết án tử này trước”.

“Bản thân Vương Hỉ Phong làm ở cửa hàng bán xe, hắn từng tiếp xúc qua với lão trộm, lúc ấy các anh không có hoài nghi sao?”

“Lúc ấy tôi cũng nghĩ đi cửa hàng bán xe điều tra bởi vì tôi cảm thấy muốn tiêu thụ những đồ này thì cần một người đại lý, nhưng công việc Vương Hỉ Phong làm chỉ là tạm thời, bữa đực bữa cái, nếu như cửa hàng bán xe có nguồn hàng đen nào đó không đời nào tìm người như Vương Hỉ Phong liên lạc, cho nên tôi không suy nghĩ lão trộm cùng hắn có quan hệ trong án tử này”.

“Vậy anh cảm thấy Vương Hỉ Phong có thể trộm kỹ nghệ ăn trộm xe ư? Vì vậy mà Hứa lão trộm tìm hắn”.

“Lúc chúng tôi giải phẫu Vương Hỉ Phong, Vương Hỉ Phong chẳng qua là học được chút kỹ nghệ vào nghề đơn giản lúc ở trong ngục”. Bàng Ngọc Phong đột nhiên nói, hình như là nghĩ tới điều gì.

“Tại sao, Bàng đội?”

“Tôi nghĩ đến lúc nói chuyện với cảnh vụ Khu Mã Chấn, anh ta nói khi cảnh sát nhân dân thăm dò thì phát hiện Vương Hỉ Phong có liên lạc với người bên ngoài, mấy người kia đều biết Vương Hỉ Phong lúc ở trong ngục/” Nói xong những lời này, lời lão Kim cũng cùng lúc vang lên trong đầu Bàng Ngọc Phong: “Cái này yêu cầu tay nghề rất cao, trên đường không có mấy người ta ba như vậy. Chẳng lẽ là người ngoại lai tới?”

“Nếu như chút tay nghề kia Vương Hỉ Phong học được trong ngục, rất có thể trong ngục có người tinh thông món nghề này, mấy người kia có thể chính là lão trộm thông qua Vương Hỉ Phong mời tới”. Lê Ngạn nói.

“Hiện tại Vương Hỉ Phong cùng lão trộm có liên lạc, vậy còn Trương Kiến Quốc kia thì thế nào? Bọn họ rõ ràng không cùng giai cấp, lấy thân phận cùng địa vị Trương Kiến Quốc thì hắn vì lý do gì lại tham dự loại hoạt động này?” “ Đại Cương không hiểu hỏi.

“Nếu như phân tích tình hình hiện tại mà nói, cũng chưa chắc không có loại khả năng này, chuyện xe cộ cùng Trương Kiến Quốc cũng là có liên qua, hơn nữa tôi nghe Bảo Tử nói đại lý xe Kim Vũ thuộc tập đoàn phân phối xe Kim Vũ, được xưng là đại lý lớn nhất, nhiều loại xe tân tiến nhất, hơn nữa rất nhiều xe nhập khẩu xịn chỉ có nhà hắn có, nếu có chủ xe mua xe nhà hắn cần thay đổi linh kiện, tìm hắn trưng cầu ý kiến là chuyện bình thường, như vậy hắn có khả năng lén thủ tiêu tang vật”. Bàng Ngọc Phong suy nghĩ một chút nói.

“Vậy hiện tại chúng ta có thể điều tra xem nơi mua xe bị trộm”. Đại Cương lập tức nghĩ tới.

Rời chỗ ở lão trộm, Lê Ngạn cố ý đi chậm lại, song song với Bàng Ngọc Phong.

“Bàng đội, có sự tình tôi muốn hỏi không biết anh có tiện trả lời không?” Lê Ngạn hỏi.

Bàng Ngọc Phong sửng sốt nói: “Chuyện gì?”

“Anh nói chuyện lão trộm anh từ tai mắt nào mà biết phải không?”

“Đúng, có gì không?”

“Nếu như người mất xe cũng nhận được tin tức này, anh cảm thấy sẽ phát sinh chuyện gì?”

“Có thể nói rõ ràng chút được không?” Bàng Ngọc Phong mơ hồ không biết Lê Ngạn đang suy nghĩ gì.

“Lúc trước phân tích hẳn là không có vấn đề gì, tra tìm thi thể lão trộm cùng hung thủ, còn có tra tìm ra xe bị mất so với xe ở đại lý Kim Vũ, nhưng có một điều là, đối với việc Vương Hỉ Phong cùng Trương Kiến Quốc trước khi chết bị thương tổn, hẳn là do một việc tra hỏi gì đó, vậy có phải là do người mất của tới làm ra không?”

“Nhưng nếu là người mất của, tại sao không báo án? Mà lại làm ra chuyện như vậy? Tôi cảm thấy khả năng không lớn”.

“Anh có thể cho tôi xem tài liệu của người mất của được không?” Lê Ngạn hỏi.

“Dĩ nhiên, nếu như có thể phá án, bất kỳ cơ hội nào chúng ta cũng không nên bỏ qua”.

“Tôi biết các anh phải giữ bí mật cho tai mắt, nhưng có thể mời bọn họ hỏi chuyện đượkc không?”

“Có thể?”

“Kế tiếp chúng ta đi nơi nào?” Lê Ngạn hỏi.

“Nơi Trương Kiến Quốc bị hại”.

“Chỗ Vương Hỉ Phong thì sao?”

“Chỗ Vương Hỉ Phong sau khi xảy ra chuyện không lâu liền bị chủ phòng lấy giá thấp cho người khác thuê rồi, tôi nghĩ đi cũng chưa chắc có thể phát hiện cái gì, vì vậy nên tới nơi Trương Kiến Quốc bị hại... bởi vì sự kiện này mà việc buôn bán ế ẩm đi nhiều, mà nói không chừng còn có thể phát hiện chút dấu vết, hơn nữa cũng là nơi Ngô Vân bị hại”.

“Cũng tốt”.

Đoàn người từ nhà lão trộm đi thẳng tới làng du lịch, Bàng Ngọc Phong nói không sai, thoạt nhìn làng du lịch vắng vẻ lạnh lẽo, không có mấy người, Bàng Ngọc Phong đi tìm quản lý Phương.

“Bàng đội, mọi người lại tới à, hài, bao giờ mới có thể phá được án tử này vậy, nơi này của chúng tôi tổn thất không nhỏ chút nào, nhiều hội viên không tới, họ nói nơi này không an toàn, thoáng cái đã chết hai người, mặc dù hai người kia là hội viên của chúng tôi nhưng không chết trong khách sạn chúng tôi mà, thật là oan uổng”.

“Chúng tôi đang nắm vững thời gian phá án, đang quan sát lại một lần nữa, nhìn xem có phát hiện gì mới”.

“Hảo hảo, chúng tôi xin toàn lực phối hợp”.

“Anh cho chúng tôi mượn chìa khóa phòng Trương Kiến Quốc, anh có việc gì cứ làm, có gì tôi sẽ gọi anh”.

“Được”.

Đi vào phòng Trương Kiến Quốc, Lê Ngạn nhìn xung quanh một lần.

“Chúng tôi đã tìm qua gian phòng này một lần, căn bản không tìm được chút đầu mối nào”.

“Điện thoại Trương Kiến Quốc tìm được rồi sao?”

“Không, vẫn trong tình trạng tắt máy”.

“Ghi chép trò chuyện đâu?”

“À, có một số điện thoại di động lạ đã đã gọi cho Trương Kiến Quốc một ngày trước khi hắn bị hại, nhưng sau khi Trương Kiến Quốc chết cũng đã tắt máy”.

“Người này làm việc rất cẩn thjận, trước đó có trải qua quan sát cẩn thận, an bài nghiêm mật, sau có cẩn thận kết thúc công việc, không lưu một t sơ hở, hơn nữa hắn am hiểu nơi ở người chết, tôi hoài nghi người này có bối cảnh quân nhân, ít nhất là kinh nghiệm tương tự. Có thể đối phó hai nam tử tráng niên này thì nhất định cũng phải là nam tử trung niên cường tráng, bởi vì người trẻ tuổi không có được sự chững chạc mà chu đáo chặt chẽ như vậy, nói cách khác ước chừng 30 đến 50 tuổi”.


/96

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status