Hồng Sắc Sĩ Đồ

Chương 853 - Dụng Ý Của Ông Cụ Phùng

/1075


Muốn bước vào chỗ của các vị lãnh đạo ngồi cũng phải tiến hành kiểm tra thêm lần nữa, điều này khiến cho Diệp Trạch Đào cảm nhận được tình hình phòng bị ở đây.

Quan lớn tập hợp, quần tinh hội tụ!

Trong bữa tiệc sinh nhật của ông cụ Phùng, Diệp Trạch Đào lại lần nữa thấy được cảnh tượng tập họp của những người có quyền thế.

Ông cụ Phùng ngồi ở vị trí chính giữa, nhìn thoáng qua thấy Diệp Trạch Đào bước vào.

Lúc nhìn thấy Diệp Trạch Đào, ánh mắt ông sáng ngời, cười tủm tỉm lớn tiếng nói:

- Tiểu Diệp, mau đến đây ngồi.

Ông ta hô to một tiếng lập tức thu hút sự chú ý của mọi người, mọi người đang nói chuyện cười đùa với nhau đều hướng mắt về phía Diệp Trạch Đào.

Có người biết hắn cũng có người không biết hắn, tất cả mọi người có chút tò mò, trong trường hợp này sao ông cụ Phùng lại mời một người trẻ tuổi như vậy đến đây, lại còn nhiệt tình đến vậy.

Diệp Trạch Đào cũng đã từng gặp qua rất nhiều người có quyền có thế, nhưng khi đối mặt với mọi ánh mắt dồn về mình, trái tim cũng đập thình thịch liên hồi.

Diệp Trạch Đào quá rõ tình hình ở đây, những người ngồi đây ai cũng tồn tại một thế lực hùng mạnh, ở trong nước bất kể là ai cũng đều rất hùng mạnh, mình chỉ là một Phó chủ tịch thành phố nho nhỏ mà thôi!

- Xin chào ông Phùng!

- Xin chào các vị thủ trưởng!

Diệp Trạch Đào vội khom mình hành lễ.

Lúc này coi như Diệp Trạch Đào đã thấy rõ, trong này cũng rất náo nhiệt, ngoại trừ Uỷ viên thường vụ bộ Chính trị ra, cũng có vô số các quý bà ở đây.

Đây mới thực sự là trung tâm quyền lực!

Nếu như nói đến các lãnh đạo ở Tỉnh ngồi phía ngoài cũng đủ để chấn áp một số người, bây giờ thấy những người ở đây, người nào không phải là nhân vật lớn thường xuyên xuất hiện trên truyền hình.

Lần này Phùng gia thật sự làm quá lớn rồi!

Trong lòng giật mình, lần này Diệp Trạch Đào càng không dám lộn xộn rồi.

Lại nhìn về phía trước thì thấy bí thư Hạo Vũ, Trịnh Thành Trung, Hô Diên Ngạo Bác đều ngồi ở đây.

Chưa đợi Diệp Trạch Đào nhiều lời, ông cụ Phùng đã lớn tiếng nói:

- Đồng chí Tiểu Diệp mau qua đây ngồi, nếu không nhờ cậu cứu mạng chắc giờ tôi đã không còn trên đời nữa. Cậu chính là ân nhân cứu mạng của ta đấy!

Ân nhân cứu mạng!

Rất nhiều người không rõ tình hình liền hướng ánh mắt về phía Diệp Trạch Đào.

Lời nói này của ông cụ rất có hàm ý, trước mặt nhiều người như thế biểu lộ Diệp Trạch Đào là ân nhân cứu mạng của ông ta, nếu trong câu nói này không có một chút lý lẽ, thì mọi người sẽ không tin.

Cho dù là ân nhân cứu mạng cũng không cần phải mời đến những chỗ như vậy chứ?

Vì sao ông cụ Phùng lại coi trọng một ân nhân cứu mạng như hắn?

Mọi người không thể suy đoán rõ được chuyện này.

Bí thư Phó và Bí thư Hạo Vũ đều ngồi ở đây, nhất thời hai người nhìn Diệp Trạch Đào với ánh mắt đầy thâm ý.

Bọn họ là người biết rõ nhất tình hình của Diệp Trạch Đào, trước kia Hoa Uy còn sống cũng rất thích Diệp Trạch Đào, không ngờ sau khi Hoa Uy mất, ông cụ Phùng người có quyền lực càng ngày càng lớn trong quân đội lại được người thanh niên như Diệp Trạch Đào cứu mạng, xem ra Diệp Trạch Đào may mắn có mối quan hệ chặt chẽ với Phùng gia rồi!

Đều là những nhân vật nổi tiếng, lời nói của ông cụ Phùng lập tức khiến cho họ suy nghĩ sâu xa.

Diệp Trạch Đào bối rối, rất nhanh sau đó đã điềm tĩnh trở lại, cho dù quyền thế của những người này lớn như thế nào, thì mình cũng không cần phải suy nghĩ nhiều.

Sau khi khôi phục thần trí, Diệp Trạch Đào cũng biểu hiện rất bình tĩnh, điều này càng khiến cho nhiều người càng trở nên coi trọng hắn.

- Mau đến đây, khỏi sợ họ!

Ông cụ Phùng lại nói một câu như vậy.

Lời nói này của ông ta lập tức khiến cho một số người cười to, một ông lão liền cười nói:

- Ông Phùng, người ta không giống như ông, không sợ trời không sợ đất!

Rồi một bà lão cười nói:

- Người thanh niên kia không tệ, rất bình tĩnh.

Ông Phùng cười ha ha nói:

- Hôm nay là sinh nhật của tôi, ở đây tôi dự tính đối đãi tốt với ân nhân cứu mạng của tôi, tôi còn hiểu đạo lý có ân báo ân đấy!

Bí thư Phó mỉm cười vẫy vẫy tay với Diệp Trạch Đào nói:

- Đồng chí Tiểu Diệp, nếu ông Phùng muốn báo ân, nếu cậu không ngồi đây chắc là không được rồi, mau qua đây.

Bí thư Hạo Vũ cũng mỉm cười hướng về phía Diệp Trạch Đào gật gật đầu.

Diệp Trạch Đào đành phải bạo dạn bước tới.

Đương nhiên Diệp Trạch Đào cũng hiểu phép tắc căn bản, cũng không có ngồi vào bàn của họ, mà đem cái ghế dựa ra ngồi phía sau lưng ông cụ Phùng, biểu hiện bộ dạng như người hầu của ông cụ Phùng.

Thấy Diệp Trạch Đào hành động như thế không ít người đều âm thầm gật đầu, người thanh niên này không đơn giản, trong trường hợp như thế không ngờ lại thong dong điềm tĩnh.

Ông cụ Phùng nhìn Diệp Trạch Đào cũng âm thầm tán thưởng, tuổi trẻ bây giờ càng ngày càng lợi hại, thật không thể nào ngờ được, người thanh niên này rất biết cách giải quyết vấn đề đấy!

Nếu Diệp Trạch Đào thật sự ngồi vào bàn thì ông cụ Phùng sẽ có suy nghĩ, Diệp Trạch Đào căn bản không thể nào ngồi vào bàn này, mặc cho sau lưng hắn có lực lượng chống lưng hùng mạnh đến đâu, ngồi vào sẽ không biết nặng nhẹ, hiện tại Diệp Trạch Đào biểu hiện rất không tệ, biết tình biết lý đấy.

Lúc này Phùng Minh Bang lại nhìn sang Diệp Trạch Đào một lần nữa, cảm thấy được người thanh niên này thật sự rất được.

- Đồng chí Tiểu Diệp, tôi vẫn luôn muốn cám ơn cậu, nhưng không có cơ hội, hôm nay đừng gò bó, cứ xem đây như nhà của cậu.

Ông cụ Phùng cũng không có kêu Diệp Trạch Đào ngồi vào nữa mà chỉ nói một câu như thế.

Lúc này Diệp Trạch Đào cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, nếu thật sự ngồi xuống thì mình đã không biết lễ phép rồi, may mà ông cụ hiểu được đạo lý.

- Sức khỏe ông Phùng không tệ, cho dù không có tôi cứu giúp thì ông cũng sẽ không có vấn đề gì.

Cười ha ha, ông cụ Phùng nói:

- Vốn dĩ tôi cũng muốn mời ba vợ cậu, lại nghĩ ông ta không có ở thành phố nên không mời, cậu thay ta hỏi thăm ông ấy.

- Tôi biết rồi, cám ơn ông Phùng quan tâm.

- Ba mẹ cậu vẫn khoẻ chứ?

- Họ rất khỏe, đi du lịch khắp nơi nữa.

- Ha ha, hâm mộ họ quá!

- Chủ yếu là ông Phùng bận quá nhiều việc, họ không có gì làm, chuyện này không thể so bì được!

- Ôi, người già mới biết tình thân quan trọng, lần này chính là muốn nhân sinh nhật của ta để người nhà cùng nhau vui vẻ, không ngờ mọi người lại muốn đến chúc thọ ta!

Ông cụ lôi kéo Diệp Trạch Đào đến trò chuyện và biểu hiện ra vẻ rất thân thiết.

Lúc Diệp Trạch Đào lén nhìn, khi thấy Phó chủ tịch Phùng cũng đang nói chuyện cười đến híp mắt với các Uỷ viên thường vụ, bộ dạng rất thân mật, điều thú vị nhất chính là Phó Chủ tịch Phùng đang nói chuyện với mấy người Trịnh Thành Trung, Hô Diên Ngạo Bác.

Thấy tình hình này lại thêm thái độ của ông cụ Phùng đối với mình, trong lòng Diệp Trạch Đào khẽ động, bỗng nhiên có một loại cảm giác, lần này mình đã bị lợi dụng rồi!

Càng nghĩ càng hiểu tình hình, ông cụ Phùng cũng là một người khôn khéo, chắc chắn sẽ rất rõ ràng chuyện của mình, còn chuyện thân mật đối với mình mục đích chính là muốn gây ra một số tin tức, đó chính là giữa Phùng gia và Hô Diên Ngạo Bác, Trịnh Thành Trung có mối quan hệ rất tốt.

Trong lúc nói chuyện Điền Lâm Hỉ cũng bước đến.

Diệp Trạch Đào cũng nhìn thấy ông cụ Phùng có vẻ rất nhiệt tình đối với Điền Lâm Hỉ.

Thấy tình hình này Diệp Trạch Đào càng thấy suy đoán của mình đúng.

Mặc dù Điền Lâm Hỉ đã rút khỏi Tỉnh, nhưng người như Điền Lâm Hỉ không thể coi ông ta như người bình thường được, dưới thời của Hoa Uy, sức ảnh hưởng của Điền Lâm Hỉ trong quân đội rất lớn, sau khi Hoa Uy mất, không ai biết Hoa Uy có sự sắp xếp như thế nào, dù sao Điền Lâm Hỉ cũng có tiếng nói nhất định trong quân đội.

Lần này ông cụ Phùng muốn lôi kéo Điền Lâm Hỉ qua đó!

Sự việc đã rõ ràng, mình cứu ông cụ Phùng, đối với Phùng gia là ân tình lớn, khiến quan hệ giữa mình và Phùng gia trở nên thân mật, thông qua mình, Phùng gia còn có thêm một kế hoạch, đem những lực lượng phía sau của mình kéo lên trên chiếc xe chiến đấu.

Sau khi có được những lực lượng sau lưng mình, chuyện Phùng Minh Bang lên chức sẽ không có gì trở ngại nữa.

Bất kể ra sao, mình có thể cấu kết với Phùng gia, đối với sự phát triển của mình đương nhiên cũng có lợi.

Sau một lúc trò chuyện ông Phùng khẽ mỉm cười, nói với người trung niên đã dẫn Diệp Trạch Đào qua đây:

- Tiểu Tưởng, Tiểu Diệp ở đây không được thoải mái, như vậy đi, cậu hãy dẫn đồng chí Tiểu Diệp đi làm quen với một số người nhà chúng ta đi, sau này đồng chí Tiểu Diệp có thể trực tiếp vào trong nhà.

Thư ký của ông Phùng vội nói:

- Đồng chí Diệp Trạch Đào, xin theo tôi.

Diệp Trạch Đào có thể ngồi ở đây một chút đã khiến cho ông cụ Phùng đạt được mục đích, ông ta chính là muốn để mọi người biết, mình có quan hệ rất thân mật cùng Diệp Trạch Đào, cười tủm tỉm nhìn những người đang ngồi đây, trên mặt ông cụ Phùng cũng không có biểu hiện gì đặc biệt, mời Diệp Trạch Đào đến dường như muốn đẩy mạnh mối quan hệ, giống như muốn Diệp Trạch Đào gia nhập vào gia đình Phùng gia.

Không cần nói gì thêm hành động này tất nhiên sẽ khiến cho mọi người để ý, trong lòng ông cụ Phùng thầm vui mừng.

Sau khi Diệp Trạch Đào cáo từ các Thủ trưởng đang ngồi đó rồi theo Thư ký Tưởng rời khỏi phòng.

Nói thật lòng, tuy rằng thời gian ngồi trước mặt những người kia rất ngắn, nhưng Diệp Trạch Đào đã cảm thấy toàn thân không thoải mái, cũng cảm thấy từng ánh mắt lợi hại đang quét qua người mình.

Không còn cách nào khác, bị ông cụ Phùng lợi dụng cũng không thể có ý phản đối, chỉ có thể như thế.

Việc này Diệp Trạch Đào cũng không có để trong lòng, mấy người Trịnh Thành Trung biết chuyện giữa mình và Phùng gia, mục đích hôm nay ông cụ Phùng mời mình đến hẳn là không thể nào thoát khỏi ánh mắt của họ, họ đều không có nói gì, vậy là sớm đã chuẩn bị sẵn tâm lý.

Xem ra lực lượng ở thành phố này đang có sự thay đổi nhỏ!

Thấy Diệp Trạch Đào ra ngoài, các nhân vật lớn ngồi đây thật ra cũng không bình tĩnh.

Ông cụ Phùng chơi như thế, làm cho mọi người không suy nghĩ cũng không được.

Mặc dù Phùng Minh Bang có quân đội ủng hộ, phía dưới căn bản cũng không vững chắc, đây cũng là một lỗ hổng lớn nhất của Phùng Minh Bang, nhưng hôm nay Phùng gia lại đột ngột xuất một chiêu như thế dường như đã lấp đầy chỗ hổng rồi, nếu Phùng gia thông qua chuyện này để tăng cường mối quan hệ với mấy người Trịnh Thành Trung, Hô Diên Ngạo Bác, Lưu Đống Lưu, Điền Lâm Hỉ, các lực lượng chính trị trong thành phố chắc chắn sẽ có sự thay đổi rất lớn, thế lực của Phùng Minh Bang sẽ bành trướng rất lớn!

Mọi người vốn nghĩ rằng hôm nay chỉ là dự bữa tiệc sinh nhật của ông cụ Phùng, hoàn toàn không ngờ lại có một khúc nhạc đệm này, đừng nghĩ chuyện này nhỏ và không đáng kể, nhưng một số nhân vật cấp trên lại thấy được cảnh tàn sát khốc liệt trong đó.

Không ngờ người thanh niên đó lại thay đổi sự thăng bằng!a

/1075

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status