Hồng Sắc Sĩ Đồ

Chương 844 - Sự Tự Đắc Của Lưu Gia

/1075


Việc của Trịnh Thành Trung khá nhiều, về nhà chưa ngồi được mấy phút đã phải đi rồi.

Đối với Trịnh Thành Trung mà nói, có thể giới thiệu Diệp Trạch Đào với Bí thư Hạo Vũ là một việc thành công, hơn nữa, thu hoạch của hôm nay cũng đã vượt qua dự tính của ông ta. Diệp Trạch Đào có quan hệ với Phùng gia, đây là một điều tốt đối với sự phát triển của hắn ta.

Khi nghĩ đến mối quan hệ của Diệp Trạch Đào với nhiều phía, Trịnh Thành Trung thậm chí muốn hát lên vài câu rồi, chàng rể này của mình đúng là người có vận mệnh!

Nhìn Trinh Thành Trung đi rồi, Trịnh Tiểu Nhu liền kéo Diệp Trạch Đào vào phòng.

Hôm nay Trịnh Tiểu Nhu ăn mặc rất quyến rũ, hành động rất tự nhiên, căn bản cũng không để ý đến ánh mắt của mẹ cô.

Bộ dạng của hai người giống như một cặp vợ chồng, tỏ ra rất tự nhiên.

Vào phòng, Trịnh Tiểu Nhu liền ôm Diệp Trạch Đào, vuốt ve người Diệp Trạch Đào một lúc rồi mới thì thầm vào tai anh ta:

- Tô Thiến Ảnh so với em thế nào? Ngực có to bằng em không, trên giường có cởi hết ra không?

Đổ mồ hôi!

Diệp Trạch Đào thật sự không ngờ Trịnh Tiểu Nhu sẽ hỏi những lời này, cũng có chút xấu hổ.

Nhìn bộ dạng Diệp Trạch Đào, hành động của Trịnh Tiểu Nhu cực nhanh, cô ta nhanh tay cởi phăng quần áo của Diệp Trạch Đào.

Nhìn bộ dạng như vậy của Trịnh Tiểu Nhu, anh ta cũng không dừng lại, rất nhanh tay lột sạch quần áo khiến cô trần như nhộng.

Đều là vợ chồng rồi, hai người trên giường rất nhanh chóng rơi vào sự mãnh liệt.

Hôm nay Trịnh Tiểu Nhu thật là lắm trò,, cứ như là điên cuồng vậy.

Sau khi làm xong việc, cô nàng cười hì hì nói:

- Anh sướng rồi! Mấy người phụ nữ tranh nhau lên giường cùng anh, sau này không biết thế nào đây!

Diệp Trạch Đào nghĩ thầm rằng việc này dù sao đã như vậy, mình có nói gì cũng vô ích, dứt khoát không nói nữa, nằm đó nghĩ đến việc hôm nay được gặp mấy nhân vật lớn.

Diệp Trạch Đào biết rằng vận mệnh lúc này của mình thực sự vẫn chưa hoàn toàn nằm trong tay mình, đến người đàn bà của mình, mình còn chưa được tự chọn lấy. Trịnh Tiểu Nhu là vậy, Tô Thiến Ảnh cũng là như vậy. Việc này cứ như bị người ta dắt đi vậy.

- Bố em và bố nuôi anh đã bàn bạc rồi, việc này cứ như thế này đi!

Diệp Trạch Đào tỏ ra không có quá nhiều tâm trạng.

Lúc đầu Trịnh Tiểu Nhu có chút ghen ghét, nhưng lúc nghe Diệp Trạch Đào nói giọng này cô ta chợt hoảng sợ, cảm thấy anh ta có vẻ không vui, cô vội nói:

- Em cũng không có ý kiến gì khác, chỉ là so sánh một chút mà thôi, mẹ nói với em chuyện này rồi. Việc này có ích cho anh, ít nhất cũng có ích rất lớn cho sự phát triển của anh, nếu đã như vậy thì cứ như thế đi.

Diệp Trạch Đào cũng chỉ biểu hiện ra vẻ mặt bất đắc dĩ mà thôi, cũng không có gì không hài lòng với Trịnh Tiểu Nhu. Người phụ nữ tốt như vậy có thể trở thành người đàn bà của mình. Đây đúng là việc tốt đến thắp đèn lồng lên tìm cũng không thấy.

Đưa tay ôm chầm Trịnh Tiểu Nhu, anh ta nói:

- Để bọn em thiệt thòi rồi!

Trịnh Tiểu Nhu liền khẽ cười nói:

- Em thì không có gì, lúc anh không ở đây, em ở chỗ Mộng Y. Dáng người của vợ anh rất đẹp, ôm cô ta ngủ thật thích.

Diệp Trạch Đào bỗng ngạc nhiên, liền nhìn cô ta.

Cười ha ha, Trịnh Tiểu Nhu nói:

- Anh yên tâm đi, em sẽ giúp anh để mắt tới người đàn bà của anh, sau này về phía Tô Thiến Ảnh em cũng sẽ mang về cho anh.

- Em!

Lúc Diệp Trạch Đào muốn nói với Trịnh Tiểu Nhu mấy câu, lại thấy mấy câu đó không biết bắt đầu từ đâu, chỉ có thể nói:

- Bừa bãi lộn xộn rồi đấy!

Trịnh Tiểu Nhu khẽ cắn tai Diệp Trạch Đào một chút, rồi nói nhỏ:

- Nếu có thời gian em sẽ tập trung bọn họ, bốn người cùng đi chắc chắn rất thú vị!

Cái gì vậy!

Diệp Trạch Đào phát hiện trong lòng Trịnh Tiểu Nhu chắc chắn có vấn đề rồi.

Nghiêng người, anh ta liền đặt Trịnh Tiểu Nhu lên đùi, cái vật nhọn nhọn kia đã vào trong cơ thể đối phương rồi, anh ta cảm thấy lúc cô ta ứng đáp rất mãnh liệt liền thở phào nhẹ nhõm. Người đàn bà này không còn phải là “đồng chí.” (* “đồng chí” trong ngôn ngữ hiện đại còn có ý chỉ người đồng tính luyến ái)

Lúc nghĩ tới Trịnh Tiểu Nhu đang mang bầu, Diệp Trạch Đào cũng không dám tác động quá mức. Sau khi hai người đi vào cõi hoan lạc, anh ta nói:

- Đừng dạy hư bọn họ!

Trịnh Tiểu Nhu cười hì hì nói:

- Em giúp anh trông coi bọn họ mà thôi!

Trong nỗi buồn bực, Diệp Trạch Đào đành rút ra một điếu thuốc, lúc định châm lên thì liếc nhìn Trịnh Tiểu Nhu một cái, cuối cùng cũng không có châm thuốc.

Sau khi ăn cơm ở Trịnh gia, Diệp Trạch Đào nhận được điện thoại của Lưu Chính.

Lúc nhận được điện thoại, anh ta mới nhớ ra, bọn Lưu Chính đã hẹn mình tối nay.

Nói với Trịnh Tiểu Nhu việc hẹn với Lưu Chính, cô nói:

- Mấy người đó của Lưu gia muốn mượn lực lượng của anh để mở rộng lực ảnh hưởng ở thành phố.

Việc này Diệp Trạch Đào sớm đã hiểu, nói:

- Kết giao với nhiều người cũng có lợi.

Sau khi đã thỏa mãn, Trịnh Tiểu Nhu cũng phóng khoáng nói:

- Đi thôi, đi uống chút rượu.

Trịnh gia sớm đã chuẩn bị cho Diệp Trạch Đào một chiếc xe Hồng Kỳ, đây là chiếc xe để cho Diệp Trạch Đào đi lại.

Sau khi ngồi vào chiếc xe này, anh ta nhìn thấy trong xe đã dán đầy giấy thông hành.

Khi nhìn thấy nhiều giấy thông hành như vậy, anh ta nói:

- Chiếc xe này lợi hại thật!

Trịnh Tiểu Nhu liền cười nói:

- Chuyện đó là đương nhiên, chiếc xe của người đàn ông của em phải lợi hại một chút mới được.

Ra khỏi Trịnh gia, anh ta khởi động xe chạy nhanh ra bên ngoài.

Loạn quá rồi!

Sau khi đến thành phố Diệp Trạch Đào phát hiện, bản thân mình đúng là chỉ còn thiếu nước phân phân thân, cũng không biết nên quy về phía nào.

Rất nhanh, anh ta liền dứt khỏi sự việc lộn xộn này, trút hết tinh thần vào việc sau này mình cần làm. Thái độ hôm nay của Phùng Minh Bang dù tinh tế nhưng vẫn nhìn ra được, ông ta định dùng thái độ ổn định trước mặt cấp trên. Việc này đối với Bí thư Hạo Vũ mà nói thì lực lượng không đủ rồi.

Thái độ đó của ông Phùng là như thế nào nhỉ?

Lúc nghĩ đến việc mình đã từng cứu ông ta, Diệp Trạch Đào cảm thấy mình hiện giờ đã đạt được tiến triển khá lớn trong việc hòa nhập với cấp trên.

Trong bất giác, chiếc xe đã đến sân nhà Lưu gia.

- Anh Diệp!

Chiếc xe vừa đi vào thì Lưu Chính và Lưu Phàm đang đứng ở đó vẫy tay.

Hai tên này giờ mồm mép đã thay đổi rồi, đều gọi mình là “ Anh Diệp”. Điều này làm Diệp Trạch Đào có chút hài lòng. Lưu gia đã không phải trong tình hình cao sang nữa rồi, trước mặt mình, Lưu gia đã từng là một đại gia tộc cao sang không thể với tới, bây giờ đã không còn thần bí như vậy.

Lúc dừng xe, Diệp Trạch Đào đã thấy Lưu Mộng Y niềm nở chạy ra đón, nhận lấy những gói đồ trên tay Diệp Trạch Đào, Lưu Mộng Y hỏi:

- Còn chưa ăn cơm chứ?

- Mới từ văn phòng của Bí thư Hạo Vũ về.

Diệp Trạch Đào liền nói một câu như vậy.

Lưu Chính và Lưu Phàm đứng ở một bên, lúc nghe anh ta nói đến văn phòng của Bí thư Hạo Vũ, mắt cả hai sáng lên. Đừng thấy ở thành phố họ cũng là các nhân vật có tiếng, nhưng muốn gặp Bí thư Hạo Vũ cũng không dễ dàng. Nghe Diệp Trạch Đào vừa nói đến văn phòng Bí thư Hạo Vũ, hai người họ nhìn nhau, càng thêm để ý đến Diệp Trạch Đào.

Lưu Mộng Y cũng không nghĩ nhiều như vậy, liền nói:

- Ăn gì trước rồi hãy đi nhé. Hôm nay bọn Lưu Chính hẹn với không ít người, nghe nói mọi người đều hướng vào anh đấy.

Diệp Trạch Đào liền gật gật đầu.

Khi mấy người đi vào phòng khách, Lưu Chính đặt mông ngồi xuống liền lớn tiếng nói:

- Anh Diệp, giờ anh rất nổi tiếng đấy, anh không biết chứ, trong thành phố này, lá cờ lớn của anh dựng lên đủ để trấn áp rất nhiều người rồi. Lúc tôi mới nói anh đến thành phố, mọi người liền muốn ăn cơm cùng tôi, nhiều người lắm!

Diệp Trạch Đào liền nhìn về phía Lưu chính nói:

- Nhiều người?

Lưu Phàm cười nói:

- Người của Lưu gia chúng ta lâu lắm rồi không lớn mạnh như vậy rồi. Giờ không ai dám coi thường Lưu gia chúng ta nữa rồi, anh Diệp, anh có thể là sát thủ con cháu quan lại đấy, ai dám không phục thì hãy để nó đến gặp anh.

Diệp Trạch Đào lắc lắc đầu, anh ta thấy con cháu Lưu gia giờ có chút tự đắc rồi. Đây không phải là việc tốt. Lời nói trong quan trường vẫn là khiêm tốn.

- Bây giờ là thời điểm quan trọng của ba Mộng Y, cũng như của tôi. Nếu các cậu có thể khiêm tốn thì cố gắng khiêm tốn một chút. Nếu thực sự xảy ra chuyện thì sẽ không tốt cho mọi người.

Nếu là lúc trước, Diệp Trạch Đào sẽ không nói được trực tiếp như vậy, giờ địa vị của mình khác rồi, anh ta cũng không cần băn khoăn đến suy nghĩ của Lưu gia, mỉa mai một chút cũng là cần thiết.

Lưu Chính cười nói:

- Anh Diệp, anh cứ yên tâm, chúng tôi vẫn hiểu cái lý lẽ đó mà, nếu làm loạn đó là có lỗi với chính mình, cho dù là ông bố trong nhà cũng không đồng ý.

Diệp Trạch Đào nói:

- Tóm lại một điều, việc phạm pháp, loạn kỷ cương chúng ta không thể làm, chỉ cần chúng ta đi đầu, đứng đắn thì sẽ không có ai có thể xúc phạm đến chúng ta.

Lưu Phàm cười nói:

- Như ông bố nhà chúng tôi thường nói Mộng Y vẫn là người tinh tường nhất.

Lưu Mộng Y cười cười không nói tiếp, lời của Lưu Phàm thực sự cũng đại diện cho tiếng nói của những người trong Lưu gia rồi. Lần thăng chức này Lưu Đống Lưu cũng là nhờ vào ảnh hưởng của Diệp Trạch Đào. Nếu không phải là nhờ anh ta thì Lưu Đống Lưu không thể có được sự ủng hộ của nhiều người như vậy, cũng không thể thăng chức. Không có sự thăng chức của Lưu Đống Lưu thì cả nhà Lưu gia không có cách nào tự bảo vệ mình.

Có sự xuất hiện của Diệp Trạch Đào, Lưu gia hiện giờ đã qua một kiếp nạn, đang hướng tới sự phát triển thịnh vượng.

Tất cả người của Lưu gia đều hưởng lợi từ Diệp Trạch Đào, nên địa vị của anh ta trong Lưu gia rất cao.

Hoàng Hân lúc này cười đi đến, lúc thấy Diệp Trạch Đào ngồi ở đây, liền chủ động chào:

- Trạch Đào về rồi à?

Mặc dù bà ta biết tối qua chắc chắn Diệp Trạch Đào ở cùng Tô Thiến Ảnh, nhưng lại không tỏ chút bất mãn nào. Nếu Diệp Trạch Đào là một người bình thường thì có thể bà ta sẽ không hài lòng, còn Diệp Trạch Đào bây giờ thì khác. Diệp Trạch Đào của bây giờ quá quan trọng đối với Lưu gia, hơn nữa chuyện này Hô Diên Ngạo Bác đã sớm nói với Lưu Đống Lưu rồi. Mọi người cũng không phản đối việc này. Điều này đối với mọi nơi mà nói đều là một thứ ràng buộc có liên quan đến nhau.

- Mẹ, con vừa về.

Diệp Trạch Đào vội đứng dậy chào hỏi.

Nhìn dáng vẻ của Diệp Trạch Đào, Hoàng Hân cũng hài lòng, cười nói:

- Mộng Y biết con sẽ đến nên đã làm rất nhiều thức ăn rồi, ăn chút lót dạ trước đi.

/1075

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status