Hôn Nhân Ấm Áp: Tư Thiếu, Chiều Chuộng Vô Độ

Chương 10: Đút cơm cho cô.

/1620


Chương 10: Đút cơm cho cô.
Thịnh Phong Hoa không khỏi liếc mắt, lại bị Tư Chiến Bắc bắt được, khoé miệng cong lên một độ cong.
Cô vợ nhỏ như vậy khiến anh nhìn thuận mắt hơn.
Trong phòng lại yên tĩnh lại, Thịnh Phong Hoa rất mất tự nhiên, nếu một mình cô ở đây thì yên tĩnh cũng được, nhưng đằng này lại có thêm một người nữa, lại còn một người có khí thế rất mạnh mẽ.
May mà bầu không khí này duy trì không được bao lâu, cửa phòng bị gõ, Tư Chiến Bắc đứng dậy đi mở cửa.
Không bao lâu sau, Tư Chiến Bắc quay về, trên tay xách vài cái cà mèn, là cơm trưa của hai người.
Tư Chiến Bắc để đồ lên tủ đầu giường, lấy cà mèn bên trong ra, đang định đưa cho Thịnh Phong Hoa, chẳng qua khi nhìn thấy tay cô quấn vải thì dừng lại.
Anh xoay người cầm một đôi đũa, nhìn Thịnh Phong Hoa, nói: “Ngồi xích lại đây một chút, anh đút cho em!”.
“…”.
Thịnh Phong Hoa kinh ngạc nhìn Tư Chiến Bắc, chắc chắn cô nghe lầm rồi, đúng vậy, nhất định là nghe lầm.
“Nhìn anh như thế làm gì?”. Tư Chiến Bắc khó hiểu bởi bộ dạng kinh ngạc của Thịnh Phong Hoa, hỏi: “Em không đói bụng sao?”.
“Đói!”.
Sao lại không đói được? Từ hôm qua đến giờ, cô đã hai ngày một đêm không ăn gì rồi, đã sớm đói không chịu nổi rồi.
“Thế sao không ngồi lại đây?”. Tư Chiến Bắc khẽ nhíu mày một cái, nhìn Thịnh Phong Hoa.
Lần này Thịnh Phong Hoa chắc chắn 100% rằng, cô nghe rõ ràng, hơn nữa nghe vô cùng rõ ràng, Tư Chiến Bắc sao cô ngồi xích lại.
Chẳng qua, anh thật sự muốn đút cơm cho cô sao?
Phải biết rằng cô sống hai đời rồi nhưng chưa bao giờ được đãi ngộ như thế này đâu.
Thịnh Phong Hoa thận trọng nhìn Tư Chiến Bắc, từ từ nhích cơ thể lại gần.
Tư Chiến Bắc thấy dáng vẻ này của Thịnh Phong Hoa, trong lòng lập tức tức giận, sắc mặt cũng sầm xuống, nhưng mà cuối cùng cũng không nói gì, sau khi cô lại gần, anh dùng đũa gắp thức ăn bỏ vào miệng Thịnh Phong Hoa.
“…”.
Thịnh Phong Hoa lại hết chỗ nói, nhìn Tư Chiến Bắc.
Bộ dạng bất đắc dĩ này của anh là đang đút cơm sao? Quả nhiên, cô không nên suy nghĩ quá nhiều.
Nghĩ tới đây, Thịnh Phong Hoa bình tĩnh lại, yên lặng ăn cơm.
Cũng may sức ăn của cô không quá nhiều, hơn nữa đồ ăn hơi khó ăn, chỉ ăn được vài miếng là no.
Thế là khi Tư Chiến Bắc lại một lần nữa gắp thức ăn đưa đến miệng cô, cô lắc đầu: “Không ăn nữa”.
Tư Chiến Bắc cầm đũa, ngẩng đầu nhìn cô, sắc mặt rất tệ, chỉ mới ăn được vài miếng đã không ăn nữa? Thảo nào cơ thể mềm yếu như thế.
Đối mặt với sắc mặt không tốt của Tư Chiến Bắc, tâm trạng cảm kích ban đầu của Thịnh Phong Hoa lập tức biến mất, cô quay đầu đi, không nhìn anh nữa.
Tư Chiến Bắc nhìn Thịnh Phong Hoa thật sâu, sau đó ăn đồ ăn thừa của cô.
Lúc Thịnh Phong Hoa quay đầu lại lần nữa thì thấy hơn nữa chén cơm còn lại của mình đã bị Tư Chiến Bắc ăn sạch sẽ, lập tức cảm thấy phức tạp trong lòng, kinh ngạc nhìn anh.
Người đàn ông này tuy mạnh mẽ uy nghiêm, nhưng lại khó giấu cái sự thanh cao quý phái, có thể nhìn ra được anh sinh ra trong một gia đình tốt, nhưng anh thế mà lại ăn cơm thừa của cô, không hề ghét bỏ chút nào, điều này khiến Thịnh Phong Hoa bất ngờ.
Khoan nói đến ai khác, nếu đổi lại là cô, cô tuyệt đối sẽ không ăn đồ thừa của người khác.
Tư Chiến Bắc đã sớm biết Thịnh Phong Hoa đang nhìn mình, cho rằng cô cùng lắm chỉ liếc một cái rồi dời đi.
Nhưng không ngờ cô thế mà lại nhìn mình chằm chằm, điều này khiến anh không được tự nhiên, cho rằng Thịnh Phong Hoa ăn chưa nó, thế là hỏi: “Nhìn anh làm gì? Ăn chưa no à?”.

/1620

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status