Hoàng Tử Thật Làm Loạn

Chương 17 - Chương 7.2

/23


Trịnh Mẫn Chi vừa nghe, hai gò má đột nhiên đỏ lên.

Chẳng lẽ hắn rình coi nàng tắm rửa thay quần áo?

Được, ta thừa nhận ta là nữ nhân. . . . . . Ngươi có thể để cho ta dậy chứ? Đoạn Tử Di vẫn đè lên người nàng, nhiệt độ trên người hắn không ngừng truyền tới trên người nàng, làm nàng không được tự nhiên

Nàng đang nghĩ đến hai người đều là nam nhân thì việc này không là cái gì, nhưng sau khi biết thì ra là đối phương đã biết được nàng là nữ nhân, vậy tư thế này, liền trở nên rất mờ ám, làm cho người khác suy nghĩ vẩn vơ.

Buông ngươi ra? Đoạn Tử Di hừ nhẹ. Ngươi có biết, ta đợi ngày hôm nay đã bao lâu? Ta làm sao có thể buông ngươi ra đây? Mẫn Chi.

Ta đã muốn làm như vậy từ lâu. . . . . . Hắn hôn tai của nàng, nhẹ nhàng cắn. Hôn ngươi, ôm ngươi, từng ngụm từng ngụm đem ngươi nuốt vào bụng.

Hơi thở của hắn ở bên tai nàng thở nhẹ, khàn khàn thì thầm nghe giống như là âu yếm.

Trịnh Mẫn Chi từ nhỏ đã lớn lên như nam nhi, khi nào thì tiếp nhận qua tán tỉnh như vậy? Nàng đã sớm không nhịn được toàn thân khẽ run, mềm nhũn vô lực.

Hắn đoạt lấy bàn tay của nàng, bắt đầu được một tấc lại muốn tiến một thước(*), nhẹ nhàng cởi áo của nàng. Ta sớm muốn lột một thân nam trang đáng ghét này, ta thích bộ dáng ngươi mặc kiện bạch sam Hồng Mai kia, thật là đẹp. Hắn hồi tưởng lại

được một tấc lại muốn tiến một thước(*): được voi đòi tiên

Ngươi. . . . . . Ngươi quả nhiên nhìn lén! Trịnh Mẫn Chi xấu hổ đến mặt đỏ tới mang tai, trợn tròn mắt, nhìn hắn chằm chằm.

Đó gọi là thưởng thức. Đoạn Tử Di mặt dày như vậy, đối với hành vi mình rình coi, không xấu hổ chút nào.

Ngươi. . . . . . Ngươi cũng biết ta là nữ nhân, cho nên mới cố ý nói những lời đó, làm những hành động mập mờ kia, còn bức ta cởi quần áo cùng ngươi nhâm ôn tuyền? Hắn có sở thích thật xấu!

Ai cho ngươi lừa gạt ta, để cho ta cho là mình bị đoạn tụ chi phích (**), thích một người đàn ông? Hắn chỉ là để cho nàng tự nếm quả đắng thôi.

đoạn tụ chi phích (**): đồng tính

Nghe Đoạn Tử Di nói thích mình, Trịnh Mẫn Chi má hồng ửng đỏ, trong lòng không ngừng sinh ra ngọt ngào

Hắn thích nàng. . . . . . Hắn nói hắn thích nàng!

Tiểu Mẫn , ngươi rõ ràng là một nữ nhân xinh đẹp, lại dùng cái bộ quần áo khó coi này che giấu vẻ đẹp của ngươi, ngươi không cảm thấy phí của trời sao? Hắn cởi áo khoác của nàng ra, ném sang một bên, tiếp đó lại muốn lột ra quần áo trong ướt đẫm.

Không cần. . . . . . Trịnh Mẫn Chi vội vàng giữ lại tay của hắn, muốn khiển trách, lại mềm yếu vô lực.

Muốn! Tại sao muốn cự tuyệt ta? Ta rất muốn ngươi, ngươi hiểu chưa? Ngươi đã từng giống như ta, khát vọng ta?

Ta. . . . . . Trịnh Mẫn Chi quả thật đã len lén tưởng tượng qua.

Nam nữ yêu nhau, đến tột cùng là như thế nào? Bị hắn ôm, là cảm giác gì?

Bên ngoài, nàng chỉ có thể lấy thân nam nhi, như vậy nàng vĩnh viễn không thể có cơ hội sinh con.

Lúc này có lẽ là một lần duy nhất mà nàng tự mình thử nghiệm cơ hội yêu một nam nhân, muốn buông tay sao?

Chỉ do dự trong chốc lát, Trịnh Mẫn Chi liền quyết định

Nàng không cần mang theo tiếc nuối như vậy đến khi già đi, nàng muốn thử nghiệm, cùng nam nhân da thịt gần gũi, rốt cuộc là tư vị gì.

Nhận thấy được thân thể của nàng vốn là cứng ngắc đã trở nên mềm mại, Đoạn Tử Di lộ ra nụ cười đắc ý, biết nàng đã khuất phục.

Hắn nhẹ nhàng cởi ra áo lót của nàng, mà phía dưới áo lót còn có lớp đai lưng — nàng dùng để buộc ngực.

Hắn từ trước đến giờ không có kiên nhẫn, muốn hắn kéo ra từng lớp một như vậy không biết mất bao nhiêu thời gian, hắn cũng không nguyện ý.

Vì vậy hắn lấy ra tiểu đao tùy thân, nhẹ nhàng mở ra, đai lưng buộc ngực màu trắng tựa như cánh hoa rơi xuống

Hắn khát vọng đường cong động lòng người này đã lâu, nay trần truồng hiện ra ngay trước mắt.

Ngươi thật là đẹp. . . . . . Ở nơi ngực bị buộc, làn da không có tiếp súc với ánh nắng của mặt trời, trắng tựa như tuyết đầu mùa, nhu nhược nõn nà, đẹp đến mức khiến người khác phải tán thưởng.

Đoạn Tử Di không nhịn được nhẹ nhàng vuốt ve nó, dùng giọng nói trầm thấp khàn khàn, nói với nàng yêu nàng say đắm.

Ta muốn xoa mỗi một tấc da thịt trên người ngươi, thưởng thức thân thể nõn nà của ngươi, da thịt của ngươi trắng như tuyết ửng hồng. . . . . . Tựa như mật đào, ngọt như vậy, ngon miệng như vậy. . . . . .

Hắn nỉ non, làm cho Trịnh Mẫn Chi ngượng ngùng không dứt, nhưng nàng không thể suy nghĩ nhiều.

Đoạn Tử Di đã triển khai công kích nhiệt liệt, đưa nàng vào cảnh tượng kiều diễm không thể tưởng tượng được. . . . . .

***

Sau cuộc mây mưa.

Cả người của Trịnh Mẫn Chi không còn chút sức lực nào nằm sấp ở trên giường, ý thức vẫn còn choáng váng.

Thì ra đây chính là cái gọi là cá nước thân mật.

Thật kinh ngạc, cũng. . . . . .

Thật là xấu hổ.

Bên ngoài mưa to đã ngừng, nhưng ở bên trong,bếp lò vẫn cháy.

Đoạn Tử Di lấy ra sợi tóc rơi trên vai của nàng, hôn đầu vai mềm mại tinh tế của nàng, dùng giọng nói bởi vì




/23

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status