Hoàng Kim Đồng

Chương 818: Tuyết Sơn (4)

/1160


Nhưng mà lại không có những khí thải công nghiệp, không có những khí ô nhiễm, hít một hơi vào phổi cũng khiến Trang Duệ có cảm giác vô cùng thoải mái.

Lúc đầu Trang Duệ còn cho rằng là dư thừa khi mang kính mắt, nhưng lúc này ánh mặt trời đã lên tới sống mũi của hắn. Nếu không có kính mắt bảo vệ đôi mắt thì cho dù hắn có linh khí bảo vệ cũng sẽ bị tia tử ngoại mãnh liệt kia làm cho đôi mắt bị đau đớn.

- Tiểu Trang, ta nói chúng ta hãy cắm trại chỗ này đi, mắt thấy mặt trời cũng sắp tối rồi.

Nghe được Trang Duệ còn muốn đi thêm hai tiếng đồng hồ nữa thì sắc mặt của Gia Thố liền giống như một ông lão 50 tuổi. Gia Thố có thể bảo đảm, cho dù là người hướng dẫn viên du lịch leo núi Everest cũng không có thể lực như Trang Duệ, đúng là một tên biến thái mà.

- Nơi này ư?

Trang Duệ nhíu mày, nói:

- Gia Thố đại ca, hay là chúng ta cứ tiếp tục leo lên phía trước đi, lấy tốc độ của chúng ta thì chỉ cần 2 tiếng đồng hồ nữa là có thể đuổi kịp những sinh viên kia.

Đại Học Hoa Thanh bắt đầu xuất phát từ lúc bảy giờ, so với Trang Duệ và Gia Thố thì sớm hơn bảy tiếng đồng hồ, nhưng mà Trang Duệ tin tưởng, lấy tốc độ của mình, nhất định có thể đuổi kịp đám người kia.

- Được rồi, tôi ăn một chút gì đã.

Gia Thố nhìn chung quanh một chút, mình và Trang Duệ thân ở địa phương thò đầu ra là tự mình đón gió, cũng không thích hợp để hạ trại. Sau khi ngồi xuống, Gia Thố liền lấy chocolate bắt đầu ăn, vào lúc này cần phải bổ sung thêm nhiệt lượng vào cơ thể.

Trang Duệ cũng lấy ra vài miếng thịt hun khói rồi ăn, sau đó hứng trí bừng bừng lấy ra máy chụp ảnh cùng với Bạch sư chụp lại những hình ảnh leo núi, Gia Thố nhìn thấy thì lắc đầu, nếu để cho Trang Duệ leo lên ngọn núi Everest thì nhất định hắn có thể phá vỡ kỷ lục về người có thời gian lên núi nhanh nhất.

- A! Âm thanh gì thế?

Đột nhiên, Trang Duệ nghe được một tiếng kêu to, ngẩng đầu lên nhìn, đỉnh đầu là bầu trời bao la, đột nhiên có một con đại điêu đang giương cánh bay, dường như móng vuột của nó đang cắp lấy một đồ vật gì.

- Ta kháo, đây là kim điêu ...

Trang Duệ lấy ra ống dòm rồi ngó lên bầu trời, thì thấy trên bầu trời có bóng dáng của một con Kim Điêu, cái cánh của nó khoảng chừng hai mét, móng vuốt của nó đang cắp lấy một con sói.

Trang Duệ có thể nhìn thấy rõ, đầu của con sói kia chảy rất nhiều máu, chắc là bị Kim Điêu dùng móng vuốt cắp lấy.

- Đã nhiều năm rồi không thấy Kim Điêu, không nghĩ tới nơi này sẽ nhìn thấy một con.

Gia Thố ngồi ở bên cạnh cũng là ngẩng đầu lên, hướng lên chỉ con đại điêu kia. Nếu một người cao thủ huấn luyện điêu, có thể đem Kim Điêu huấn luyện trở thành một người bạn tốt nhất trong lúc đi săn, tác dụng so với chó ngao Tây Tạng thì còn tốt hơn.

Một người bạn của Gia Thố trên thảo nguyên chăn, đã từng nuôi qua một con Kim Điêu. Mùa đông năm kia, con Kim Điêu kia có thể bắt lấy hơn 30 con sói ở thảo nguyên, điều này khiến cho Gia Thố hâm mộ không thôi.

- Đi thôi, nơi này xuất hiện Kim Điêu, nói không chừng trên đó còn có ổ của nó, hắc, cậu Trang, nếu muốn bắt con của nó thì đây chính là một chuyện tốt.

Nhìn thấy Kim Điêu xuất hiện, Gia Thố hưng phấn kêu lên. Trang Duệ nghe được như vậy thì dở khóc dở cười, ngay cả có ổ Kim Điêu cũng không nhất định sẽ có ấu Điêu, lui một bước mà nói, cho dù là có ấu Điêu trong đó thì có ai lại dám vào ổ Kim Điêu để trộm con của nó không?

Nhưng mà đối với Kim Điêu Trang Duệ cũng vô cùng hứng thú, nếu nuôi Kim Điêu, chẳng phải sẽ giống với cổ nhân sao. Tả khiên hoàng, hữu kình thương, nhìn về Tây Bắc, bắn Thiên Lang, điều này có khí phách hào hùng đến cỡ nào a.

Khoan hãy nói cái này có động lực hay không, lúc này tốc độ của Gia Thố nhanh hơn nhiều, lúc mặt trời đem đỉnh Tuyết Sơn trở thành màu vàng, ánh mặt trời sắp biến mất thì Trang Duệ cùng Gia Thố đã nghe phía trước truyền đến những tiếng nói chuyện.

- Là Chu Vĩ ư? Tôi là Trang Duệ.

Khoảng cách cách vài bóng người phía trước là khoảng ba mươi mét, Trang Duệ lớn tiếng kêu, đồng thời mở đèn pin ra, bởi vì mặt trời trên Tuyết Sơn đã hoàn toàn lặn xuống.

- Sao thế này, Triệu Quân làm sao vậy?

Đi đến phía trước, Trang Duệ phát hiện, người thanh niên nhiệt huyết gọi là Triệu Quân giờ phút này đang nằm trong lều, trên quần dính đầy vết máu. Mà đám người Chu Vĩ lại hoảng hốt, có điểm không biết phải làm sao.

- Nói chuyện đi? Ngốc vậy?

Trang Duệ lớn tiếng hô một câu, đánh thức đám gia hỏa đang ngây dại.

- Anh Trang, Trang đại ca, cứu cứu chúng tôi, cứu cứu Triệu Quân đi...

Để cho Trang Duệ cảm thấy có chút bất đắc dĩ là mấy tên này lại tỏ ra yếu ớt, nước mắt sắp rơi, ngay cả một người trầm ổn như Chu Vĩ cũng đỏ bừng đôi mắt, mắt thấy bộ dáng Trang Duệ thì như là thấy người thân.

- Trước tiên uống mọt ngụm rượu đi đã, Gia Thố đại ca, anh qua xem thương thế của Triệu Quân một chút.

Trang Duệ thấy mấy người kích động, vội vàng lấy ra Thanh Khoa tửu, đưa cho Chu Vĩ, nói:

- Đừng nói vội, từ từ nói, rốt cuộc mọi người đã gặp chuyện gì?

Chu Vĩ chưa bao giờ cảm thấy thanh khoa tửu vừa cay vừa khó uống vào lúc này lại mĩ vị đến vậy.

Cái túi của Trang Duệ hai cân thanh khoa tửu lại bị người này chỉ một ngụm uống mà còn lại đúng nửa.

- Ai, ta nói cho bọn hắn một chút...

Trang Duệ một tay lấy túi rượu đoạt mất, đưa cho hai người kia, hai người kia còn đang hổn hển liếm bờ môi khô khốc nhìn Chu Vĩ bộ dáng thê thảm vô cùng.

Vốn cái người Anh quốc phong cách có chút giống với Beckham nay sắc mặt tái nhợt, đôi môi phát tím, cả người tựa như một gã hấp huyết quỷ ( Vampire) nước Anh cổ xưa. Nếu để cho hắn biểu diễn thành Vampire của Hollywood đảm bảo khỏi cần hóa trang nữa.

Thấy Chu Vĩ bình tĩnh lại, Trang Duệ lên tiếng hỏi :

- Nói đi, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra? Cái gì mà con báo ăn thịt người ...

Nghe thấy Trang Duệ hỏi, Chu Vĩ trong mắt hiện lên một tia hồi hộp, nói:

- Có một con báo rất to từ trong đống tuyết nhảy ra, thiếu một chút nữa là bổ nhào vào người Triệu Quân, nếu không phải David phản ứng kịp sợ rằng cổ Triệu Quân sẽ bị nó cắn đứt...

- Nga, không, không phải là công lao của ta, là nó, chính nó đã đuổi con động vật màu trắng đi.

Người Anh quốc ngồi bên ngoài kia chính là David, nghe thấy Chu Vĩ nhắc tới mình, hắn vội vàng đứng lên giải thích, hơn nữa dùng ngón tay chỉ vào bạch sư.

Có thể là do quá kích động, David không có cách nào dùng Hán ngữ biểu đạt ý nghĩ của hắn, lúc nói chuyện còn kèm theo Anh ngữ, Trang Duệ nghe mà đầu óc choáng váng.


/1160

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status