Hoàng Kim Đồng

Chương 5: Song đồng (Thượng)

/1160


Xe lửa phóng nhanh về phía trước, những cảnh vật ngoài cửa liên tục xẹt qua, sau đó lại bị vứt lại ở phía sau, lúc này đã vào đông, khung cảnh tiêu điều in sâu vào trong mắt Trang Duệ, khắp nơi đều thấy trụi lủi một mảnh...

Trang Duệ ngồi nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ mà cảm thấy không có gì thú vị, cũng không biết qua bao lâu thì những âm thanh ồn ào vang lên đánh thức hắn, hắn ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, thì ra đã đến Nam Kinh, đang đi qua cầu ở trên sông Trường Giang. Hắn nhìn ra ngoài cửa sổ, phát hiện bên ngoài có vài bông tuyết tung bay.

Một lát sau cả vùng không gian khoáng đạt trước mắt đều trắng xóa một mảnh, tuy trong xe lửa cũng không lạnh nhưng những hơi thở cũng làm cho cửa kính mờ đi, Trang Duệ rụt cổ lại theo thói quen.

Dương Vĩ đặt cho Trang Duệ hai giường mềm, loại giường tốt nay thường ít khi bán vé ra ngoài, phần lớn là phục vụ cho những lữ khách có thân phận đặc thù, không biết Dương Vĩ dùng phương pháp nào mà mua được hai vé. Ngay cả những nhân viên đi tới đi lui cũng phải ngước lên nhìn hai mẹ con Trang Duệ, thái độ phục vụ cũng tốt hẳn lên, nếu so sánh với tình huống chen chúc vào những lúc đi xe lửa vào những kỳ nghỉ đông và nghỉ hè thời còn đi học thì thật sự là khác biệt một trời một vực.

Lúc này Trang Duệ chợt sinh ra cảm giác cảm kích khó hiểu với đại ca Dương Vĩ, vì mỗi lần đến sân ga nhìn thấy dòng người đông nghịt như kiến thì hắn không khỏi cảm thấy da đầu run lên, đám người đến mua vé như những bầu ong vỡ tổ, ai cũng không ngừng chen lấn đi về phía quầy vé, trong miệng không ngừng nói:

- Tránh một chút, tránh một chút...

- Cho tôi đi trước....

Mùa xuân có rất nhiều người đi về quê ăn tết, rất nhiều người thậm chí không thể chờ được mà chui qua cả cửa sổ của tàu xe trực tiếp đi vào, có thể thấy lúc này ở trên thùng xe, thân tàu chắc chắn sẽ như hộp cá mòi, dày đặc người, mùi vị cũng không phải dễ chịu.

Trang Duệ thu hồi ánh mắt nhìn ra bên ngoài, hắn nhìn về phía mẹ mình lúc này đã ngủ say, khoảng thời gian qua hắn bị thương làm cho mẹ phải vất vả, tuy xe lửa đi qua cầu Trường Giang phát ra những âm thanh lớn như vậy nhưng mẹ hắn vẫn ngủ say mà không tỉnh lại.

Nếu so sánh với lần về nhà trước đó thì lúc này mẹ của Trang Duệ có vẻ già nua hơn, bà đã là một người gần sáu mươi tuổi, lúc này hắn không khỏi thầm trách mình, đi làm đã hai năm nhưng bình thường cũng rất ít khi điện thoại về nhà, bây giờ xảy ra việc cũng làm mẹ phải lo lắng, đúng là bất hiếu.

Trang Duệ khẽ kéo mèm đắp lên người mẹ, hắn chậm rãi duỗi thẳng hai chân vì ngồi quá lâu mà có hơi tê, sau đó nằm lên giường, bắt đầu suy nghĩ về những gì đã xảy ra trong thời gian qua.

Sự kiện cướp bóc xem như đã xong, tuy Trang Duệ có khút đau khổ nhưng vẫn là đáng giá, lúc này hắn đã được điều lên làm quản lý ở Điển Đương Hành, đãi ngộ cao và hơn nữa chính là có thể vào biên chế. Trang Duệ vào biên chế sẽ có nhiều chỗ tốt, ví dụ như sau này cho vay mua nhà hoặc dời hộ khẩu đến thành phố Trung Hải, con cái đến trường.v.v. Đều có lợi ích rất lớn.

Trang Duệ nghĩ đến đây mà không khỏi nở nụ cười chế giễu, mình cũng đã nghĩ quá xa rồi. Hắn từ nhỏ đến lớn cũng chỉ có một cô bạn gái ở thời đại học, cô bé kia là một hoa khôi của khoa, tính cách dịu dàng, không biết sao khi đó lại vừa ý hắn, lúc đó làm cho đám nam sinh cùng phòng phải ghen tị. Nhưng khi hai bên vừa phát triển đến giai đoạn nắm tay thì cha của cô gái vì dầu tư kinh doanh khoáng sản mà cả nhà di dân sang Áo, nàng cũng chuyển theo gia đình ra nước ngoài học tập, vì vậy mà đoạn tình cảm kia bị bóp chết ngay trong trứng nước.

Trang Duệ tuy tướng mạo không tính là anh tuấn nhưng cũng coi như là ngũ quan đoan chính, cao một mét tám, nhìn qua có vẻ khá trầm ổn, thành tích học tập cũng luôn đi đầu. Nhưng xã hội bây giờ có tài hay không mới quan trọng, đẹp cũng không thể lấy ra ăn được, vì vậy mà sau đoạn kết của cuộc tình ở năm hai thì Trang Duệ thật sự không tiếp tục nói chuyện tình yêu, nhưng hắn cũng không xa lạ với chuyện nam nữ, tất nhiên cũng không phải vì được dạy về sinh lý hồi cấp hai mà vì học được trên máy tính của vị đại ca Dương Vĩ với đầy đủ các loại phim từ cổ chí kim từ Á sang Âu.

Sau khi tốt nghiệp thì Trang Duệ quay về Trung Hải ngoài dự đoán của mọi người, hơn nữa sau khi công tác ở Điển Đương Hành được hai năm thì có thể tiến vào trong biên chế, điều này làm cho hắn nhận được sự ưu ái của vài cô gái bạn học người bản địa ở Trung Hải. Nhưng trước nay Trang Duệ luôn đứng từ xa nhìn và không dám tiếp cận đối với những cô gái này, hắn cũng không muốn hầu hạ những vị tiểu thư này.

Nghĩ đến phụ nữ thì trong đầu Trang Duệ chợt lóe lên tình huống phát sinh ở bệnh viện vào buổi sáng.

- Ảo giác sao? Chính mình khi đó không đói đến mức mờ để không quan tâm đến tình huống vết thương mà chỉ nghĩ đến phụ nữ cho được.

Trang Duệ nghĩ đến luồng khí tức mát lạnh trong mắt sau khi bị thương, sau tình huống phát sinh vào buổi sáng thì luồng khi tức lạnh lẽo bao quanh mắt hình như yếu đi khá nhiều, chẳng lẽ...

Trang Duệ lục ba lô của mình lấy ra một cái gương lớn như bàn tay, hắn nhìn vào trong gương, ngoài vẻ mặt có chút tái nhợt thì không có gì quá khác biệt, nhưng cặp mắt giống như sáng ngời hơn so với trước. Hắn đưa gương đến gần hơn một chút, ngưng thần nhìn vào hai mắt của mình, một tình huống quen thuộc lại xảy ra.

Khi Trang Duệ tập trung tinh thần nhìn vào trong gương thì hắn chợt cảm thấy những luồng khí tức mát lạnh giống như ngủ đông quanh mắt mình bắt đầu vận chuyển, cùng lúc đó trước mắt xuất hiện một luồng hào quang màu xanh đậm, sau đó luồng khí tức đó lại vọt về phía gương.

Khi luồng khí tức trong mắt bắn ra thì Trang Duệ thấy rất rõ, đồng tử trong mắt của mình chợt một phân thành hai, tuy thời gian là cực kỳ ngắn nhưng hắn vẫn tin tưởng mình không nhìn lầm, đây tuyệt đối không phải là ảo giác. Lúc này hắn thấy hai đồng tử trong hai mắt của mình chợt biến thành bốn.

Đây là có chuyện gì? Trang Duệ chợt cảm thấy da đầu run lên, hắn cuống quýt ném chiếc gương xuống giường, chuyện quỷ dị như vậy phát sinh trên người mình, dù là ai cũng khó thể bảo trì sự trấn định.

Cũng may Trang Duệ bình thường không tin quỷ thần không bái thiên địa, hắn ngây ngốc vài giây rồi hít vào một hơi thật sâu, dần bình tĩnh trở lại. Vừa rồi hắn quá kinh hoảng mà không phát hiện được luồng khí tức phóng ra từ mắt mình và có thay đổi gì kế tiếp, vì thế mà hắn tiếp tục cầm lấy gương, chuẩn bị quan sát lại.

Vì lúc này có sự chuẩn bị nên sau khi luồng khí tức kia từ trong hốc mắt bắn ra thì Trang Duệ có thể rõ ràng cảm giác được thứ kia giống như có thể liên lạc được với mình, mình có thể rõ ràng cảm giác được sự hiện hữu của nó. Hơn nữa hắn còn thấy một luồng hào quang màu xanh đậm, trong gương cũng không thấy, điều này cũng chính là nói đó là thứ trực tiếp xuất hiện trong mắt mình.

- Trở về...

Những ngày qua Trang Duệ đã có thói quen với sự tồn tại của luồng khí tức mát lạnh kia trong mắt, trong lòng thật sự cũng sợ nó không chịu quay về, vì thế mà không khỏi thầm hô một câu. Nhưng điều làm hắn cảm thấy vui sướng chính là luồng khí tức kia thật sự rụt về theo suy nghĩ của hắn, nó lại tiếp tục ngủ đông, tiếp tục ẩn giấu ở bốn phía trong mắt hắn, nhưng lần này mắt không còn cảm giác đau đớn, mà luồng khí tức đó cũng không giảm bớt.

- Trước kia không phát hiện mắt mình có hiện tượng song đồng lạ mắt thế này, chẳng lẽ là mới có sau khi bị thương? Nhưng nhìn vào gương trừ luồng khí tức mát lạnh kia cũng không có gì đặc biệt, chẳng lẽ...

Trang Duệ giống như nắm bắt được thứ gì đó nhưng cũng không phải xác định, hắn xoay người, ngãy giờ luôn nửa nằm trên giường, cánh tay phải chống xuống giường có hơi mỏi. Lúc này hắn nhấc tay phải lên, đưa đến trước mắt, sau đó ngưng thần nhìn vào.

Trước mắt vẫn là một luồng sáng màu xanh đậm, nhưng cảnh tượng xuất hiện ngay sau đó lại làm cho Trang Duệ giật mình.

Trang Duệ mặc trên người một bộ áo lông khá dày, bên trong còn có nội y giữ ấm, nhưng khi luồng sáng màu xanh đậm lóe lên, khi khí tức mát lạnh từ trong mắt bùng ra, hắn chợt phát hiện áo lông giống như hóa thành hơi nước trong mắt mình, trước mắt có hơi mơ hồ, sau đó biến mất không còn gì. Lúc này làn da tay xuất hiện trước mắt hắn như nhìn qua kính lúp, thậm chí hắn còn thấy rõ những lỗ chân lông trên da tay của mình.

- Tình huống xảy ra vào buổi sáng quả nhiên là thật.

Trang Duệ cưỡng ép cảm giác khiếp sợ trong lòng, hắn chuẩn bị đưa mắt nhìn đến những bộ vị khác trên cơ thể thì trong mắt chợt tuyền đến cảm giác đau, một cảm giác đau và nóng chợt truyền đến, lúc này tuyến lệ giống như mở nắp, nước mắt chợt chảy xuôi xuống khó thể khống chế. Những gì xảy ra lúc này giống hệt như khi sáng, chỉ là cảm giác đau không còn mạnh như trước, cùng lúc đó luồng khí tức bên ngoài giống như cảm ứng được thứ gì đó, nó lập tức quay lại trong mắt hắn, cảm giác mát lạnh nhanh chóng làm cho đau đớn và nóng rực biến mất.

- Đã đỡ hơn rất nhiều, ủa?

Sau kih luồng khí tức mát lạnh kia quay về mắt, Trang Duệ chợt cảm giác được khí tức đó yếu đi khá nhiều, nhưng hắn biết thật ra luồng khí kia chuyển vào trong cánh tay của mình, hơn nữa khi khí tức đó tiến vào thì làm cho cánh tay vốn nhức mỏi chợt sinh ra cảm giác ngứa, sau đó biến thành thoải mái giống như tràn đầy lực lượng. Hắn vội vàng cuốn cánh tay áo lên, phát hiện mặt ngoài cánh tay cũng không có gì bất thường, nhưng hắn rõ ràng có thể cảm ứng được sự biến hóa.

- Trên người mình rốt cuộc có gì xảy ra?

Trang Duệ nhìn những bông tuyết bay tán loạn ngoài cửa sổ mà lại rơi vào trong trầm tư.


/1160

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status