Hoàng Kim Đồng

Chương 1084: Một góc của Băng Sơn. (4)

/1160


- Được, nghỉ ngơi một chút đi.

Sau khi lên đến đỉnh núi đã hơn một tiếng đồng hồ, trừ Trang Duệ ra, ngay cả Hách Long cũng rất mệt mỏi thở hổn hển, dù sao hắn cũng vác hơn 30kg thiết bị trên lưng.

- Sư phụ, ngài nói mộ Lưu Tú ở đâu?

Trong lòng Trang Duệ vẫn còn băn khoăn việc này, vừa rồi giáo sư Mạnh có nói là lên đỉnh núi có thể trông thấy, nên lúc này Trang Duệ mới hỏi.

Giáo sư Mạnh uống nước, rồi đừng dậy đi đến bên cạnh mỏm núi, chỉ về phía xa xa, nói:

- Ừ, chính là bên kia, tới gần chỗ Hoàng Hà.

- Chỗ kia… Không phải núi Đặng sao?

Trang Duệ nhìn theo hướng giáo sư Mạnh chỉ tay, nhưng lại ở một chỗ rất xa, có một chỗ tràn đầy cây cối xanh um tươi tốt, nhưng chỗ đó địa thế bằng phẳng, như là đã đi ra ngoài vùng núi Đặng.

- Xem như núi Đặng, đó là mặt phía bắc Đặng Lĩnh, Lưu Tú ở chỗ đó xây dựng công trạng, thật sự là phía trên xa Hán Vũ Đế, là hắn bình định cắt cứ thế lực các nơi, hoàn thành sự nghiệp lần thứ ba thống nhất một đất nước Trung Quốc.

Trong những lời nói của giáo sư Mạnh đối với Lưu Tú là rất tôn sùng, sau khi giới thiệu công trạng của Lưu Tú một chút, nói tiếp:

- Tiểu Trang, ngươi xem chỗ kia có cái gì không ổn sao?

Đứng ở trên ngọn núi này, nhìn nơi có mộ của Lưu Tú một chút là thấy hết, xem như là rất tinh tường, sau khi Trang Duệ quan sát một chút, nói:

- Khu vực đó là lưng tựa núi Đặng, đứng trước Hoàng Hà, nhưng gọi là “Gối sông đạp núi”, phong thủy không tốt, đây chính là nơi hiểm yếu ah!

Đối với phong thủy Trang Duệ không hiểu lắm, nhưng học hơn hai năm tại Nhĩ Huân Mục Nhĩ, nhưng thật ra là có thể nói được một chút đông tây.

Phong thủy của mộ táng quan trong là “Gối núi đạp sông”, huyệt nhất định phải bố trí ở chỗ cao, như vậy là có thể tránh nước vào, nhưng huyệt của Lưu Tú là hoàn toàn trái ngược, là nơi hiểm yếu “Gối sông đạp núi”.

Giáo sư Mạnh nghe vậy cười, nói:

- Tiểu Trang, ngươi nói không sai, thật sự là phong thủy như này thì đế vương không chọn, nếu như nước sông Hoàng Hà lên, nhất định là một huyệt sẽ bị chìm.

Giáo sư Mạnh dừng một chút, nói tiếp:

- Nhưng Lưu Tú là người thông minh, ngươi có biết hay không, mộ Lưu Tú ở chỗ này thiên hạ tất biết, nhưng là từ xưa đến nay, lăng mộ của hắn chưa từng bị trộm qua một lần.

- Sư phụ, cái này là vì sao?

Trang Duệ có chút không rõ, trộm mộ thời xưa so với hiện tại còn hung ác hơn, tuyệt đối sẽ không bởi vì Lưu Tú là một vị hoàng đế tốt, lại có thể bỏ qua lăng mộ của hắn.

- Ha ha, thứ nhất là bình sinh Lưu Tú rất tiết kiệm, trước khi qua đời đã từng nhắn nhủ, không được chôn theo bất cứ thứ gì bằng vàng bạc ngọc, toàn bộ dùng đồ bằng ngói, những vật này không đáng tiền, cho nên trộm mộ không có hứng thú.

Thứ hai là mộ Lưu Tú ở vào ghềnh Hoàng Hà, dưới mặt đất vài mét chính là nước, trộm cũng không có cách này đào, cho nên nhìn mộ táng ở nơi hiểm địa như này, lại giữ được hơn hai nghìn năm.

Sau khi giáo sư Mạnh nói xong, suy nghĩ một chút, nói tiếp:

- Nhưng ta hoài nghi mộ táng đế vương kia là mộ giả, với tư cách là một hoàng đế lập nước, dù cho chính Lưu Tú không muốn hậu táng, chỉ sợ hậu nhân cũng sẽ không đồng ý.

Sau khi người cổ đại chết, vì sợ bị trộm lăng mộ, làm nhiều mộ giả, nổi danh nhất phải kể đến là mộ Tào Tháo.

Khi Tào Tháo còn sống, vì tập hợp quân phí, đã thành lập tìm kiếm kim loại ở mộ, gần như là trộm hết các lăng mộ đế vương trong thiên hạ, sau khi chết sợ gặp báo ứng, đã kiến tạo tổng cộng 72 ngôi mộ giả, đến nay vẫn chưa thể tìm ra được mộ chính thức của Tào Tháo.

- Không, đây chỉ là suy đoán của chúng ta, đi, nếu đã nghỉ ngơi xong, chúng ta quên đi bắt đầu chuẩn bị đi.

Giáo sư Mạnh khua tay, không nói nữa, với tư cách một chuyên gia học thuật, phỏng đoán một chút mà không có sự tình chứng minh thực tế, truyền ra nhưng là phải gặp rất nhiều sóng gió.

- Mấy vị đồng chí trẻ, các ngươi canh giữ ở trên núi, đừng cho người khác có thể đi lên.

Sau khi nghỉ ngơi một lát, giáo sư Mạnh bắt đầu phân công, mấy chiến sĩ cảnh sát vũ trang bảo vệ tại đỉnh núi, những người còn lại thì nhanh chóng tìm núi đã cùng cây cối phù hợp, buộc dây ở phía trên.

Lần đầu tiên Trang Duệ tiến hành khai quật khảo cổ dã ngoại, trong lòng có chút hưng phấn, sau khi lấy xuống một bó dây thừng trên lưng xuống, tìm một tảng đá nặng ngàn cân buộc một đầu dây thừng lên, dùng tay kéo thử một chút, hẳn là có thể giữ được trọng lượng của chính mình.

- Tiểu Trang, ngươi lót cái đệm vào chỗ góc cạnh.

Dĩ nhiên là giáo sư Mạnh không phải động tay, đang đi đi lại xem người khác chuẩn bị, khi đi đến chỗ Trang Duệ, dừng bước, cũng lấy ra mấy cái đệm để trên mặt đất.

Thấy Trang Duệ có chút khó hiểu, giáo sư Mạnh cười, nói:

- Ha ha, đây là sợ góc cạnh sắc của tảng đá cắt đứt dây thừng, cẩn thận sẽ không gây ra sai lầm lớn, thêm ở bên trong đi.

- Cám ơn sư phụ.

Thế nên Trang Duệ mới biết nhiều đệm kê lót trong bọc trang bị để dùng làm cái gì, hóa ra sư phụ đã sớm nghĩ đến việc này, đã sớm chuẩn bị, trên mặt Trang Duệ không khỏi cảm thấy có chút nóng lên, chính mình còn nhiều đồ vật phải học thêm.

Thời tiết tháng năm là rất nóng, hơn nữa ở trên đỉnh núi cây cối là tương đối ít, mấy cảnh sát vũ trang đã bắt đầu dựng lều vải, xem ý tứ giáo sư Mạnh, hắn cũng có nghĩ cách ở chỗ này.

Sau một lúc bận rộn, từ trên đỉnh núi hướng xuống vách đá đã hạ xuống bốn đầu dây thừng.

- Tốt, Đại Ngưu, ngươi xuống trước, xác định tốt phương hướng, tiểu Nhâm theo ở phía sau, sau đó đến ta, tiểu Trang, ngươi cuối cùng.

Về phần Nhị Ngưu, giáo sư Mạnh căn bản là không sắp xếp cho hắn xuống mộ táng, Nhị Ngưu là người quá lỗ mãng, chẳng may trong thời điểm thăm dò mộ táng có chút gì ngoài ý muốn thì giáo sư Mạnh không có cách nào bàn giao lại cho đồng hương.

Theo cách nghĩ của giáo sư Mạnh, hai anh em Đại Ngưu phát hiện ra cái mộ táng này, chỉ là hắn biết một góc của băng sơn, phải chăng đằng sau là có cơ quan, sự việc đều là nói không chính xác, phải biết rằng, nhưng là không thể khinh thường trí tuệ người xưa.

Ngọn núi này cũng rất kỳ quái, một bên là dốc núi thoải dài đầy cây cối, một bên là vách núi dốc gần 90 độ, cao chừng bảy tám chục mét, ngã xuống thì xác định là thịt nát xương tan.

Hách Long cũng phải ở lại đỉnh núi, giáo sư Mạnh chỉ có dẫn thêm mấy nhân viên công tác bản địa, tám người xuống dưới một chuyến, khai quật khảo cổ không giống với công tác khác, công việc này nhất định phải cần người có kinh nghiệm mới được.

Nếu không muốn nói đây cũng chính là tình huống đặc thù, Đại Ngưu đều không có thể tiến vào hiện trường khảo cổ, như là thời điểm khai quật ngoài trời, cuối cùng những thôn dân được mời đến, đều cũng bị cách ly phòng ngừa văn vật bị trộm lấy đi.

Phải biết rằng, một mộ táng lớn bình thường cũng đào được trên văn vật đồ cổ, nếu như nhiều người hỗn độn nhẹ nhàng lấy đi vài món thể tích nhỏ, cũng là rất khó bị phát hiện.

/1160

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status