Hoàng Kim Đồng

Chương 1082: Một góc của Băng Sơn. (2)

/1160


- Không có tình huống gì cả, lúc ta đi hái thuốc, thấy đằng sau dây leo lộ ra sơn động, ta cùng Nhị Ngưu bò vào xem, đi được 3 4 mét, có một cửa đá, sau khi Nhị Ngưu cầm búa đập ra, chính là khi con đường vừa thông suốt, chao ôi!!! Trong lúc này mùi rất khó ngửi.

Chúng ta ở bên ngoài một lúc lâu mới dám đi vào, đi vào bên trong khoảng hơn mười thước, còn có một cửa đá, hai người chết là tại đó, cũng không biết là chết như thế nào, sau khi mở cửa đá ra thì thấy được những vật này.

Tuy rằng Đại Ngưu phiên dịch dễ hiểu hơn Nhị Ngưu, nhưng những lời này cũng là rất mơ hồ không rõ, dù sao trên khuôn mặt của giáo sư Mạnh cũng lộ ra vẻ vui mừng, dựa theo sự hiểu biết của hắn về mộ nhà Hán, thì hai anh em Đại Ngưu chỉ phát hiện ra được mộ góc mộ táng của Băng Sơn.

Trong lòng giáo sư Mạnh lúc này hưng phấn khác thường, hận không thể đến ngay mộ táng xem hiện trường một chút, sau khi tự khắc chế hưng phấn, bắt đầu hướng đám người Trang Duệ nói:

- Đi, mang phân loại những thứ đó nhanh một chút, ngày mai sẽ có trụ sở đóng ở địa phương đến, lại để cho bọn hắn đưa trước những văn vật nghành đi.

Trang Duệ không làm quen việc này, nhìn xem Nhâm Xuân Cường cùng mấy nhân viên công tác, dán nhãn lên trên mỗi vật rất thuần thục, hơn nữa làm phân loại, nhưng chỉ có hơn nửa tiếng đồng hồ đã làm xong việc.

Sau một ngày ngồi trên xe, buổi tối lại làm thêm công việc bận rộn, mọi người trở về phòng của mình lại thu dọn xong trong phòng rồi đi ngủ.

Xa xa có tiếng gà trống gáy, mở ra một ngày làm việc chân tay ở nông thôn, sương mù lờ mờ bồng bềnh trong núi, khói bếp bay lên từ trong thôn ở chân núi, gà gáy chó sủa không dứt bên tai, đúng là một cảnh tượng đẹp ở nông thôn.

- Trang Duệ, như thế nào? Ngủ ngon không?

Khi Trang Duệ đi ra, tiến sĩ Nhâm đang rửa mặt ở bên cạnh giếng nước trong sân, còn giáo sư Mạnh thì đang tập Thái Cực Quyền ở trước cửa sân, Nhị Ngưu khờ cũng đang học theo bài bản hẳn hoi.

- Có quá nhiều muỗi, lúc này mới là tháng năm, mà đã có nhiều muỗi đến như vậy à?

Trang Duệ xoa xoa máu ngập đầy hai con mắt, dứt khoát là một đêm hôm qua đã đấu tranh cùng muỗi, cũng có phải là do mùi thịt của mình hay không, con muỗi đều xông đến mình, ngược lại Hách Long lại ngủ ngon lành.

Lão Trương đang chẻ củi làm bữa sáng nghe được Trang Duệ nói, vội vàng đi tới, không có ý tứ nói:

- Tiểu ca, nông thôn thì muỗi tới sớm, để chiều ta lấy lá ngải cứu hun một chút cho gian phòng các ngươi, buổi tối sẽ không có muỗi.

Giáo sư Mạnh nghe bọn họ nói chuyện, cũng thu quyền, đi tới cười ha ha nói:

- Ha ha, Trang Duệ, trong núi còn nhiều muỗi hơn, nước ta vẫn còn đỡ, ta đã từng đi làm khoa khảo thi đi qua rừng rậm Amazon, thấy tận mắt muỗi kéo đến ùn ùn, cắn chết một con trâu đang sống.

- Con muỗi cắn chết trâu?

Nếu như không phải sư phụ nói lời này, Trang Duệ lại tưởng rằng ban đêm, da trâu dầy như vậy, sao con muỗi lại có thể cắn xuyên qua được?

- Trang Duệ, sư phụ nói là thật, thời gian dã ngoại khoa khảo thi, đều phải chú ý một chút, bị con muỗi cắn vào, rất dễ dàng gây ra bệnh tật.

Tiến sĩ Nhâm lại vừa chỉ bảo Trang Duệ một chiêu, đừng thấy tiến sĩ Nhâm học vị cao, nhưng kinh nghiệm dã ngoại sinh tồn lại rất phong phú, cổ mộ đều ở trong đồng ruộng trong núi rừng, muỗi rắn chuột rất nhiều, nhất định phải nắm vững một ít kiến thức đi dã ngoại.

- Tốt, lão ca, tất cả đến ăn bữa sáng đi.

Lúc mấy người đang nói chuyện phiếm, lão Trương đứng dậy gọi.

Bữa ăn sáng là khoai lang nấu bát cháo, trong nhà lão Trương còn có làm củ cải trắng ướp gia vị, hương vị rất ngon, một bát tô cháo bị mấy người ăn sạch sẽ.

Sau khi cơm nước xong xuôi, giáo sư Mạnh gọi điện liên hệ một chút, đợi hơn nửa tiếng đồng hồ, ba người ở bản xứ vác theo năm khẩu súng, chiến sĩ cảnh sát vũ trang đạn đã lên nòng, đi vào trong nhà lão Trương.

Hai bên giới thiệu một chút, mấy người bản xứ kia đều là nhân viên công tác nghành văn vật, một là họ Ngô, là cục trưởng cục quản lý văn vật ở địa phương, hơn 40 tuổi, còn mấy người kia thì là người trẻ tuổi.

Mà cảnh sát vũ trang một là Ngụy Cường thiếu úy trung đội trưởng dẫn đội, lầm này phụ trách bảo vệ công tác khai quật hiện trường khảo cổ, trên người mấy cảnh sát vũ trang đều vác theo túi, buổi tối bọn hắn muốn ở gần hiện trường khảo cổ.

Giáo sư Mạnh nhìn thấy mọi người đến đông đủ, nhân tiện phân công việc, đồ cổ để đầy dưới sân nhỏ, trong lòng hắn cũng cảm thấy không an toàn, lập tức nói:

- Tiểu Ngô à, ngươi ở lại cùng Tiểu Triệu, thông báo các người trong huyện, phái người đem mấy thứ này mang về bảo quản, hai người trẻ tuổi này theo chúng ta lên núi là được, mặt khác phải phái người đóng giữ ở chỗ này, nếu như có đào được vật ra, trước tiên phải bảo đảm được đầy đủ.

Giáo sư Mạnh nhìn thấy bộ dạng bụng phệ của cục trưởng Ngô, biết rõ người này không có khả năng đi cùng mình đế chỗ mộ táng, nên dứt khoát cho hắn ở lại tính toán phụ trách hậu cần.

- Giáo sư Mạnh, ngài yên tâm, ta nhất định sắp xếp tốt, tiểu Lưu, phải nghe giáo sư Mạnh phân phó.

Sau khi cục trưởng Ngô nghe không cần phải lên núi xong, lập tức gật đầu liên tục, nói với một chàng trai rất nhanh nhẹn, lại để cho hắn cùng đi với đội khảo sát khoa học lên núi.

- Tiểu Trang, không có nhận ra, ngài bề ngoài hào hoa phong nhã, khí lực cũng không nho ah.

Sau khi ăn sáng xong, một đoàn người liền chuẩn bị lên núi, Trang Duệ vác trên người 40~50 kg đồ vật, cũng không chút nào lộ ra vẻ cố hết sức, điều này làm cho bọn người giáo sư Mạnh giật mình.

Theo như suy nghĩ của bọn hắn, xuất thân của Trang Duệ không tệ, lại có thân gia giàu có, nhất định là sống quen an nhàn sung sướng, không nghĩ rằng những người trong đội khảo cổ này nhiều lần công tác dã ngoại, so về khí lực, cũng đều không bằng Trang Duệ.

Nhưng điều này cũng làm cho giáo sư Mạnh càng cảm thấy thích thú, mặc dù công tác khoa khảo thi nghe rất thần bí, nhưng là rất buồn tẻ và vô vị, hơn nữa cả ngày xuyên đèo vượt núi cũng không có người địa phương, nhất định phải chịu được khổ nhọc.

- Ha ha, trời sinh ta có sức khỏe tốt, nặng có từng ấy không là gì cả.

Trang Duệ đi ở giữa đội ngũ, hai anh em Đại Ngưu dẫn đường phía trước, hiện tại hai anh em bọn họ cũng được xem như là nhân viên ngoài biên chế của đội khảo cổ, mỗi ngày đều được cầm bốn khối tiền công, lúc này cũng là dốc hết sức.

Núi Bắc Mang cũng không hiểm trở, nhưng là thế núi nhấp nhô liên tục, giống như con rồng cuốn khúc xung quanh, dọc theo những cái kia không biết là bị người đi lên núi hay là kẻ trộm mộ giẫm đạp lên đường nhỏ, một đoàn người dần dần tiến vào đến thâm sơn.

Sự phân bố mộ táng ở núi bắc Đặng giáo sư Mạnh rất tinh tường, đã trải qua một lần lập bia địa phương, cả hội dừng lại giảng giải một chút về mộ huyệt cho đám người Trang Duệ nghe, đi ba năm km, trong tai Trang Duệ đã được rót rất nhiều đại danh đỉnh đỉnh danh tự.

/1160

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status