Hoàng Hậu Nương Nương Đích Năm Xu Đặc Hiệu Hoàng Hậu Nương Nương Đích Năm Xu Đặc Hiệu

Chương 127: CHƯƠNG 127: TÌNH BẤT SỞ KHỎI

/328


CHƯƠNG 127: TÌNH BẤT SỞ KHỎI

Editor: Luna Huang

Nhìn thấy Vu Âm Nhi quỳ xuống, Chương Thuần Uyển cùng Tiếu Nhược cho rằng thời cơđãđến, lập tức liền muốn tiến lên “Cứu người”.
Thế nhưng Triệu Mạt Nhi nhanh lên ngăn các nàng nói: “Bây giờ chưa phải là lúc, lúc này mới đối mặt, chờ thái tử phạt nàng ngươi mới qua đó a!”
Mấy người cảm thấy cũng cóđạo lý, liền nhịn tính tình ngừng lại.
Vu Tịnh Hoa chỉ có thể phẫn hận trừng mắt thân ảnh của Vu Âm Nhi, không nghĩ tới Ngự Cảnh sẽ giúp Vu Âm Nhi a! Nàng cắn răng nghiến lợi, vừa tức người khác, vừa tức bản thân.
Vu Âm Nhi chính dập đầu nói lắp nói không ra lời, Ngự Cảnh bỗng nhiên nhàn nhạt tiếp lời nói: “Đây hình như là người của tướng phủ, ta tựa hồở trong thọ yến của Vu lão phu nhân gặp qua.”
Vu Âm Nhi nhanh lên run run nói: “Dạ dạ dạ, ta, ta là tướng phủ…”
Bất quá Tân Ngư cũng không tính buông tha nàng, ai biết người này có phải làm bộ muốn gia hại bản thân không. Thanh âm của hắn càng thêm âm lãnh nguy hiểm: “Ngươi ởđây đã bao lâu.”
“Vừa… Không bao lâu…” Vu Âm Nhi không biết giải thích như thế nào, đối mặt thái tử người người đều ái mộ, nàng chỉ cảm thấy sợ hãi.
“Vậy ngươi đã nghe cái gì.”
“Ta, ta…Cái gì cũng không biết…” Vu Âm Nhi lại cúi người xuống, đầu của nàng thật chặt thiếp trên mặt đất, thân thể run không nghe sai sử. Nàng nên nói như thế nào a? Có phải là bọn hắn đang thương nghị quốc gia đại sự hay không? Thái tử sẽ tin tưởng mình cái gì cũng không biết sao?
Ngay thời gian Vu Âm Nhi cảm giác mình sắp ngất, Ngự Cảnh lại chen lời nói: “Thái tửđiện hạ, đều đã lúc này, không đến chỗ hoàng hậu nương nương bên kia nữa sẽ không kịp. Bách hoa yến ta tạm thời vô sự, không bằng hẹn thời gian, tiếp tục nói…”

Nhãn tình của Tân Ngư sáng lên, “Đây chính là ngươi nói!”
Hắn nói nửa ngày Ngự Cảnh đều không đáp ứng a! Tân Ngư hưng phấn lại nhìn Vu Âm Nhi một mắt, trong lòng hắn hết sức rõ. Nghĩđến Ngự Cảnh lại không thể thấy mình giết người, bất quá cũng tốt, nếu hắn có thểđáp ứng mình, vậy buông tha nữ nhân này thì thế nào. Phản chính hắn mới vừa cùng Ngự Cảnh nói chuyện cũng thập phần mịt mờ, căn bản cũng không có nhược điểm để bắt.
“Được rồi. Ngươi đúng lên đi, hôm nay bổn cung còn có việc, không muốn cùng ngươi tính toán.”
“Đa, đa tạ thái tửđiện hạ!” Vu Âm Nhi khấu đầu một cái, thận trọng đứng lên, nàng rón rén đứng ở một bên, thực tại là bị dọa sợ. Vu Âm Nhi giương mắt nhìn lén Ngự Cảnh, trong mắt chứa vẻ cảm kích, bất quá Ngự Cảnh cũng không có liếc nhìn nàng một cái.
Tân Ngư nói với Ngự Cảnh: “Đi thôi, đáp ứng chuyện của ta làđược rồi.”
Ngự Cảnh bất đắc dĩ gật đầu đáp lời.
Phản chính Tân Ngư tức giận từ trước, hắn hôm nay nếu không đáp ứng, sợ rằng Tân Ngư cũng sẽ không bỏ qua, vậy thuận dùng lý do đáp ứng này cứu một người đi.
Thế nhưng, nếu như Ngự Cảnh biết chuyện sau này Vu Âm Nhi làm, hắn đại khái sẽ hối hận cứu Vu Âm Nhi. Bất quá… Đó là nói sau.
(Luna: cứ nghĩ sẽ có một nữ phụ tốt không ngờ =.=)
Vu Âm Nhi thấy hai người này chuẩn bị rời đi, lập tức thối lui mấy bước sang hai bên trái phải, rất cung kính nhường đường.
Vốn có Tân Ngư cùng Ngự Cảnh liền muốn ly khai như thế—— nếu như Vu Tịnh Hoa mấy người các nàng không có bỗng nhiên chạy đến.
Tân Ngư vừa mại khai một bước, bỗng nhiên thấy mấy nữ tử trốn ở sau núi đá bên kia bỗng nhiên xông tới, phía sau các nàng còn mang theo mấy nha hoàn, nhìn chung quanh tựa hồđang tìm cái gì.
Khóe mắt của Vu Tịnh Hoa nhìn chằm chằm Ngự Cảnh, làm bộ ngắm nhìn bốn phía, nóng nảy cả tiếng hô: “Ngũ muội muội? Ngũ muội muội ——”
Mấy người khác cũng là theo chân hô: “Âm nhi ——”

“Âm nhi muội muội?”
Nguyệt Huyền hồ thập phần tĩnh mịch thoáng cái liền rùm beng, thấy tình cảnh này, Tân Ngư cùng Ngự Cảnh đều là gương mặt quái dị.
Vu Âm Nhi biến sắc, thầm nghĩ những người này là kẻ ngu si sao? Mình cũng đãđứng lên, rõ ràng đã không sao, các nàng còn còn chạy tới làm cái gì?
Triệu Mạt Nhi cùng Vu Tịnh Hoa mấy người này một bên hô tên của Vu Âm Nhi, một bên đến chỗ Tân Ngư. Sau đó, Triệu Mạt Nhi vừa nghiêng đầu, hình như vừa Vu Âm Nhi cạnh giả sơn, thập phần vui mừng nói: “Nha, Âm nhi muội muội! Ngươi thế nào tới bên này ——”
Nàng nói, còn kích động hướng phía Vu Âm Nhi chạy hai bước, sau đó nhất phó vừa Tân Ngư cùng Ngự Cảnh, dừng bước lộp bộp hỏi: “Cái này là…”
Đối mặt mặt lạnh đạm mạc của Tân Ngư, mấy người này hình như mới hiểu được chuyện gì xảy ra, đều kinh hoảng quỳ xuống nói: “Nha! Tham kiến thái tửđiện hạ, tham kiến tiểu vương gia…”
“Thần nữ gặp qua thái tửđiện hạ…”
Nhìn động tác của các nàng khoa trương như vậy, tròng mắt của Tân Ngư giật giật. Đuôi lông mày của hắn hỏi nhướng cao, lộ ra một ngoạn vị cùng nụ cười giễu cợt. Sớm đã nhìn thấy mấy người này tránh ở bên kia nửa ngày, hiện tại diễn hí như thế… Mục đích thật đúng là rõ ràng a.
Ánh mắt của Ngự Cảnh phiêu hướng khác, trong mắt cũng là muốn cười không giấu được, hắn gặp qua nhiều nữ tử có tâm cơđùa giỡn, nhưng mà mấy tiểu cô nương trước mắt này… Kỹ xảo quá mức vụng về.
Chương Thuần Uyển quỳ xuống, nghe tiếng cười của Tân Ngư trên đỉnh đầu, liền hơi ngẩng đầu lên, mặt mày hàm xuân nhìn sang, hy vọng sẽ cảm giác mình rất đẹp.
Tiếu Nhược cũng là tư thái kiều tích tích quỳ trên mặt đất, tư thái hết sức ưu mỹ.
Tân Ngư bị chặn đường cũng không buồn bực, hắn cư cao lâm hạ mắt nhìn xuống mấy người này hỏi: “Các ngươi muốn làm gì.”
Nếu không phải hắn hiện tại tâm tình không sai, nhất định sẽ hảo hảo giáo huấn các nàng một chút, để các nàng biết mình ngu xuẩn cỡ nào. Rõ ràng túi da vẫn là tốt vô cùng, chỉ làý nghĩ không thế nào thông minh a, hắn vẫn thích nữ nhân thông minh một chút.

Vu Tịnh Hoa quy củ thành khẩn đáp lời, “Mấy người thần nữ không phải là cóýđịnh quấy nhiễu thái tửđiện hạ cùng tiểu vương gia, chúng ta làđang tìm muội muội của thần nữ.”
Chương Thuần Uyển nhìn hình dạng thập phần kiều mị của Vu Tịnh Hoa, trong lòng rất là sốt ruột, nàng cũng muốn hấp dẫn lực chúý thái tử a! Vì có thể nói thêm vài câu, Chương Thuần Uyển cũng cướp lời nói: “Đúng vậy, hoàng cung quá lớn, chúng ta tản ra, thực sự không nghĩ tới thái tử cũng ởđây.”
Vu Âm Nhi bịđiểm danh dùng sức mà cúi đầu đứng ở phía sau, tận lực làm chậm lại sự tồn tại của mình, hy vọng không nên đem hỏa thiêu đến trên người mình.
Thấy Tân Ngư không nói gì, Vu Tịnh Hoa tiếp tục cúi đầu khẩn cầu: “Thỉnh thái tửđiện hạ cùng tiểu vương gia thứ tội, kì thực ngũ muội muội của thần nữ lần đầu tiên tiến cung, chỉ là theo chân thần nữđến tham quan, cũng không phải là——”
Nàng còn chưa nói hết, lời còn dư lại liền cắm ở trong cổ họng.
Bởi vìđôi hài sáng loáng đãđi qua trước mắt, Vu Tịnh Hoa ngạc nhiên ngẩng đầu, chỉ nhìn thấy góc áo chợt lóe lên.
Các nàng vừa kỷ kỷ tra tra nói rất nhiều, kết quả Tân Ngư lại căn bản là không có nghe. Hắn không nhìn các nữ nhân quỳđầy đất, trực tiếp đi.
Nhưng lại nói với Ngự Cảnh: “Ta nghe mẫu hậu nói rượu của Hàn Địa rất ngon, có thật không?”
Ngự Cảnh bật cười, “Quả thật có vài loại không sai.”
“Mẫu hậu không uống rượu, dĩ nhiên cũng nói uống ngon, đó nhất định là thượng phẩm trong rượu. Ngươi thế nào không nhớ mang cho ta một ít.”
“Nếu thái tử thích, ta bảo cửu cữu đưa tới một chút.”
“Ha ha… Ngự Cảnh a, nguyên lai ta không cần, ngươi liền không chủđộng cho a? Ngày mai đến chỗở của ngươi uống chút làđược.”
Mấy nữ tử ngạc nhiên ngồi dậy, quay đầu lại nhìn bóng lưng của Tân Ngư cùng Ngự Cảnh. Bị coi thường như vậy, các cô nương cũng cảm giác trên mặt một trận lửa nóng.
Vưu kì thân thể của Triệu Mạt Nhi thoáng cái mềm nhũn ra, này, này… Như thế nào cùng kế hoạch của nàng bất đồng a!
So với việc thất lạc cùng xấu hổ của người khác, Tiếu Nhược trái lại thở phào nhẹ nhõm, trong lòng hiện ra cảm giác nhìn có chút hả hê. Vừa rồi nàng chưa từng nói câu nàom bất quá cũng may là nàng chưa nói ~ Mấy người này phá hưấn tượng rồi, dưới so sánh bản thân là tốt nhất.
Bích Lam đại thấy đại nhân vật đều đi, liền là người đầu tiên đứng lên, chạy tới lôi kéo Vu Âm Nhi trên dưới nhìn một chút, xác định tiểu thư của mình không thụ thương, Bích Lam thật to thở phào nhẹ nhõm.

Vu Tịnh Hoa còn quỳ trên mặt đất nhìn bóng lưng Ngự Cảnh hao tổn tinh thần hao tổn tinh thần, nàng bỗng nhiên quay đầu lại nhìn về phía Vu Âm Nhi vẫn an tĩnh trầm mặc.
Trong mắt Vu Tịnh Hoa sắc bén cùng phẫn hận để Vu Âm Nhi lại càng hoảng sợ, nàng lui về phía sau một bước, phía sau lưng dập đầu ở góc cạnh núi đá, thập phần đau đớn.
Vu Tịnh Hoa bỗng nhiên đứng dậy, bước đi tiến lên đây quạt cho Vu Âm Nhi một cái tát, “Ngươi vừa làm gì?”
“Tiểu thư!” Bích Lam phản ứng kịp, vội vã che ở trước mặt Vu Âm Nhi.
Nước mắt của Vu Âm Nhi rơi xuống, nàng trốn ở phía sau Bích Lam ủy khuất nói: “Ta, ta không làm gì…”
“Ngươi còn bảo là không làm gì?” Vu Tịnh Hoa lên giọng, bén nhọn hỏi.
Lúc này Triệu Mạt Nhi cũng đứng lên, nàng phủi váy một cái, âm trắc trắc mở miệng nói: “A, mới vừa rồi thái tử rõ ràng nói với nàng rất nhiều lời, thế nào đến chúng ta, liền trực tiếp phất tay áo đánh người? Tịnh Hoa, ngũ muội muội này của ngươi thật là một nhân vật lợi hại.”
Triệu Mạt Nhi cảm thấy chuyện vừa rồi thập phần mất mặt, một bụng thẹn quá thành giận không chỗ phát tiết, vừa vặn ném cho Vu Âm Nhi.
Vu Tịnh Hoa quả nhiên bị lời của Triệu Mạt Nhi chọc giận, nàng tiến lên lại cho Bích Lam một bạt tai, rống giận: “Ngươi cút ngay cho ta!”
Lần này nàng còn ngoan hơn vừa rồi, thậm chí bàn tay của bản thân nàng thập phần đau đớn.
Khóe miệng của Bích Lam chảy ra máu, thân thể nghiên một bên, bất quá vẫn là không có nhường ra. Vu Âm Nhi cũng bạo phát, nàng lớn tiếng kêu khóc: “Là các ngươi bảo ta tìm thái tử cùng tiểu vương gia!”
“Vậy ngươi liền chạy tới trong lòng của tiểu vương gia? Giáo dưỡng của tướng phủđều cho vào bụng cho rồi sao!” Vu Tịnh Hoa lửa công tâm, xông lên muốn tiếp tục đánh.
Bích Lam không dám làm gì Vu Tịnh Hoa, cũng chỉ có thể dùng sức ôm Vu Âm Nhi. Mấy người kia thấy các nàng xé rách cùng một chỗ, nhanh lên gọi nha hoàn đi tới lôi kéo, mọi người loạn thành một đoàn.
Trong lòng Triệu Mạt Nhi có chút hối hận, ở một bên nóng nảy hô: “Đừng làm rộn! Đợi lát nữa để người nhìn thấy làm sao bây giờ a! Đây chẳng phải là gây phiền toái cho mình sao!”
Nàng hô như vậy, Chương Thuần Uyển cùng Tiếu Nhược cũng đứng không yên, các nàng liền sợ chọc phiền phức cho nhà mình, cũng lập tức xông lên giúp đỡ kéo người.
Vu Tịnh Hoa rốt cục bị kéo ra, nhưng nàng vẫn không thuận không buông tha Vu Âm Nhi mắng to: “Bị người thấy thì như thế nào, có loại muội muội này thật là có nhục gia môn! Ta trở lại nhất định sẽ như thực chất bẩm báo mẫu thân và tổ mẫu! Xem tư thế kia của nàng, thực sự có phải tư thái của đại gia khuê tú hay không.”



/328

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status