Hoắc Luật Sư Nuông Chiều Bảo Bối

Chương 18

/1214


Theo bản năng, cô muốn giải thích  “Chuyện hôm nay… không liên quan gì đến tôi...”

“Cô muốn nói là không liên quan đến cô?” Hoắc Thiệu Đình nhếch môi, nụ cười nhàn nhạt nhưng mang theo chút chế nhạo  “Cô giáo Ôn, lý do họ đánh nhau, cô đoán không ra sao?”

Mặt Ôn Mạn tái nhợt.

Trước người đàn ông mạnh mẽ như Hoắc Thiệu Đình, mọi lời biện minh của cô đều trở nên yếu ớt vô nghĩa.

Anh nói là có thì chính là có, vì anh là Hoắc Thiệu Đình, một luật sư danh tiếng nhất cả nước.

Còn cô Ôn Mạn, chẳng qua chỉ là một ngọn cỏ dại vô danh trong mắt anh mà thôi.

Cô cảm thấy tủi thân, đôi mắt long lanh nước  “Hoắc luật sư, anh yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không xen vào chuyện tình cảm của em gái anh.”

Hoắc Thiệu Đình bất ngờ đứng dậy, sải bước thẳng về phía cô.

Ôn Mạn không hề nhúc nhích.

Cô ngẩng lên, đôi mắt trong veo, ngơ ngác nhìn anh như chú nai con bị dồn vào chân tường.

Hoắc Thiệu Đình cúi xuống, ánh mắt lạnh lùng áp chế. Thậm chí, anh còn đưa tay khẽ chạm vào gương mặt mịn màng của cô. Cảm giác nhục nhã trào lên, Ôn Mạn lập tức quay mặt đi, tránh né.

Giọng nói của anh nhàn nhạt, như mũi dao vô hình “Cô giáo Ôn, cô chắc chắn không cam tâm, đúng không? Rõ ràng là Cố Trường Khanh phản bội cô, đi tìm Minh Châu, vậy mà bây giờ lại khiến cô thành kẻ thứ ba. Thấy ấm ức lắm đúng không?”

“Tôi không có ”

“Vẫn còn nghĩ đến anh ta sao?”

“Tôi không có ”

...

Hoắc Thiệu Đình rút tay về, thoáng nở nụ cười nhàn nhạt nói.

“Tôi tin vào lời hứa của cô giáo Ôn.”

Ôn Mạn vừa khó chịu vừa giận dữ. Sao Hoắc Thiệu Đình lại có quyền đối xử với cô như vậy? Nhưng cô không dám nổi đóa, chỉ có thể cắn răng khẽ bật ra mấy chữ  “Hoắc Thiệu Đình, anh đúng là đồ khốn nạn ”

Anh không giận, chỉ chăm chú nhìn cô.

Rất lâu sau, Hoắc Thiệu Đình mới lên tiếng, giọng nói nhẹ nhàng như gió thoảng  “Cô không sai, chỉ là sai ở chỗ… quá tin vào tình yêụ”

Ôn Mạn sững người.

Đến khi cô kịp lấy lại tinh thần, Hoắc Thiệu Đình đã rời đi.

Hoắc Thiệu Đình lái xe, ánh mắt tập trung vào con đường phía trước.

Qua gương chiếu hậu, anh thỉnh thoảng lại thấy em gái mình tựa đầu vào vai người đàn ông kia, nụ cười ngọt ngào hạnh phúc tràn ngập trên khuôn mặt.

Khóe môi anh khẽ nhếch lên, nụ cười pha chút giễu cợt.

Chiếc Bentley màu vàng kim chậm rãi dừng trước cửa nhà hàng. Cố Trường Khanh bước xuống xe, cúi người cảm ơn Hoắc Thiệu Đình. Ánh mắt hai người đàn ông giao nhau, trong sự im lặng lại đầy ý tứ mà chỉ họ mới hiểụ

Hoắc Thiệu Đình khẽ gật đầu, sau đó lái xe rời đi.

Hoắc Minh Châu nhanh chóng trèo lên ghế phụ cạnh anh.

“Con gái thì phải có dáng vẻ của con gái, dịu dàng, đoan trang một chút.” Hoắc Thiệu Đình nghiêm giọng trách mắng em gái.


/1214

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status