Chương 1166:
Sau khi bà cụ Đường, Đường Hạo trở về nhà, tin tức đã lan truyện trong nội bộ nhà họ Đường.
Chỉ một thoáng, đám người nhà họ Đường kinh hãi liên tục.
“Cái gì? Lý Minh Hiên không thanh toán khoản dư cho nhà Đường chúng ta, mà còn để cho nhà họ Đường chúng ta sản xuất lô thuộc một trăm triệu tệ trong vòng ba ngày? Mẹ nó đây là cái quái gì vậy? Không lẽ Lý Minh Hiên không biết nhà họ Đường chúng ta đang trong tình trạng túng thiêu sao? Anh ta thật sự xem nhà họ Đường chúng ta là đại gia cập một hả?”
“Đúng vậy, Lý Minh Hiên này điên rô quá rồi? Anh ta làm như vậy là rõ ràng muôn một phen kéo nhà họ Đường chúng ta té nhào!”
“Đúng thê, phải làm sao đây? Bây giờ phải làm sao? Lý Minh Hiên là cậu chủ nhà họ. Lý ở Đông Hải, hơn nữa nhà họ Lý ở Đông Hải cũng là một gia tộc hàng đầu trong nước, tài sản của gia tộc lên đến hàng trăm tỷ tệ. Hoàn toàn không phải điều mà nhà họ Đường nhỏ bé như chúng ta có thể chồng lại.”
Đám con cháu dòng chính nhà họ Đường nhìn nhau, họ đều nhìn thấy sự kinh hãi sâu sắc trong ánh mắt của đối phương.
Bọn họ đều biêt nhà họ Lý ở Đông Hải cao cao tại thượng như thê nào, trước mặt nhà họ Lý ở Đông Hải nhà họ Đường thật sự không bằng cái răm.
Trước đó khi cầm được đơn hàng, hầu hết tât cả con cháu dòng chính nhà họ Đường đều vui vẻ điên cuông.
Vì có đơn hàng này, nhà họ Đường bọn họ như có một cây lón che chở, không ngò răng đây đâu phải cây lớn, đây hoàn toàn là một quả bom hẹn giờ.
Nếu trong vòng ba ngày thật sự không hoàn thành đơn hàng, một nh đôi phương kiện nhà họ Đường, œ sự hợp tác, nhà họ Đường chắc Tiến sẽ thua. Lúc đó nhà họ Đường có thể trực tiếp tuyên bố phá sản, tất cả đám con cháu dòng chính bọn họ đều biến thành chó nhà có tang.
Trong chốc lát, tắt cả đám con cháu dòng chính nhà họ Đường đều rồi tung lên.
Bọn họ ở nhà họ Đường gió thôi không đến mưa không thâm, sớm trải qua cuộc sông dưỡng lão.
Nghĩ đên việc không nhà đề vê, trở thành chó nhà có tang, vẻ mặt của đám con cháu dòng chính nhà họ Đường bỗng tái xanh.
“Đủ rồi!” Nhìn thấy đám con cháu dòng chính nhà họ Đường đang hoảng sợ, bà cụ Đường giận dữ măng.
Sau đó bà cụ Đường lạnh lùng nói: “Tôi bảo các người tới đưa ra ý tưởng chứ không phải bảo các người đên đây hát tuông.”
Nhìn bà cụ Đường tức giận, đám con cháu dòng chính nhà họ Đường chua xót liên tục.
Lúc này, toàn bộ hiện trường im lặng, không ai lên tiếng.
“Sao hả? Ngày thường cả đám các người rất hiều động, sao bây giò lại không có ai nói chuyện? Một lũ thùng cơm! Một lũ phê vật!” Bà cụ Đường tức giận nói.
Lúc này, một người trung niên nhà họ Đường đứng ra, cười khô nói: “Không phải chúng tôi không đưa ra được ý tưởng, mà cho dù trong vòng ba ngày nhà họ Đường chúng ta có thê lây ra được lô thuốc một trăm triệu tệ, thì ai biết được lần tiếp theo Lý Minh Hiên sẽ tăng đơn hàng thành ba trăm, năm trăm triệu tệ hay thậm chí là một tỷ tệ không?”
“Nhà họ Đường chúng ta có căn cơ nông cạn, hoàn toàn không thể chịu nồi sự giày vò của Lý Minh Hiên!”
“Đúng vậy bà nội, nhà họ Đường chúng ta không đấu nỗi với Lý Minh Hiên!” Lại thêm một người khác nói.
/1174
|