[Hệ Liệt Sơn Đại Vương] Áp Trại Tiểu Vương Phi

Chương 4

/10


“Chuyện đã xảy ra chính là như vậy.”

Đức Chiêu nói xong, xoay người một cái, lại ngây ngẩn cả người.

Vốn là trong đại sảnh chỉ có vợ chồng Lôi Diệt Thiên, chẳng biết lúc nào, lại thêm bốn người.

Thì ra là hai đôi vợ chồng Nhị đương gia và Tam đương gia mới từ bên ngoài bận rộn trở về. Bọn họ bị chuyện xưa của hắn hấp dẫn, quyết định ngồi xuống thưởng trà, ăn điểm tâm.

“Cho nên?” Lôi Diệt Thiên thay mặt mở miệng hỏi thăm.

“Cho nên ta muốn làm Sơn đại vương, trừng phạt nữ nhân ngốc nghếch không biết trời cao đất dày đó!” Hắn vừa nói vừa nắm chặt tay, phảng phất Mộng Tiểu Trúc đang đứng ở trước mặt hắn.

Mọi người nhìn sang hắn, lại xúm lại thảo luận một chút. Cuối cùng vẫn là Lôi Diệt Thiên đại biểu lên tiếng.

“Chuyện này không phải là không được, nhưng ngươi phải giấy trắng mực đen viết rõ ràng trước.”

“Cái gì? Ngươi không tin ta?”

Tiểu Mễ bổ sung: “Không có biện pháp, ngươi đối với vị cô nương kia tựa hồ không chỉ là muốn trừng phạt nàng nho nhỏ mà thôi...... Chúng ta sợ đến lúc đó xảy ra vấn đề.”

“Hơn nữa Cuồng Phong trại đã đi lên chính đồ, không muốn bởi vì ân oán cá nhân của ngươi lại gặp phải phong ba.” Hỏa Vô Tình cũng mở miệng.

“Hơn nữa, đối phương cũng sẽ là Tiểu vương phi, chúng ta cũng không chọc nổi.” Thủy Tàn Tâm cũng phụ họa.

Đức Chiêu nhìn chằm chằm đám người trước mắt, cũng chỉ có thể tức giận gật đầu.

Tiếp theo, hắn liền giấy trắng mực đen, viết rõ ràng tất cả. “Kỳ hạn sẽ là một tháng! Trong vòng một tháng ta sẽ hoàn toàn chinh phục nàng!”

“Nắm chắc như vậy?” Tiểu Mễ vừa nói, nhìn tướng công một cái.

Lôi Diệt Thiên tự nhiên hiểu ánh mắt ái thê.

Nữ nhân nào chinh phục như vậy? Nếu như nàng không muốn, cho dù dùng hết mưu kế cũng không chiếm được tiện nghi.

Về điểm này, ba đương gia Cuồng Phong trại đều có cảm xúc rất sâu sắc, cho nên nhìn thấy Tiểu vương gia dương dương đắc ý, bọn họ không khỏi thay hắn đổ mồ hôi lạnh.

Mà Đức Chiêu cũng không biết điểm này, ở trong lòng vẫn còn âm thầm tính toán kế hoạch sau này của mình.

Mộng Tiểu Trúc, nếu nàng tin tưởng đích xác chân mệnh thiên tử của nàng là sơn tặc, vậy ta sẽ để cho nàng nếm thử một chút tư vị làm “Áp trại phu nhân” ......

Tự do! Da da da!

Mộng Tiểu Trúc hưng phấn phải muốn nhảy dựng lên hét lớn, nhưng nàng vẫn phải đè nén xuống, bởi vì bây giờ nàng đang cùng Hương Nhi ở trong Cuồng Phong trại, đều là tiểu nha hoàn...... Không, Hương Nhi so nàng cao cấp một chút, Hương Nhi đã thăng làm tiểu đầu lĩnh.

Bởi vì Hương Nhi vốn chính là nha hoàn, phục vụ người đối với nàng mà nói tuyệt không xa lạ, cho nên mới đi vào mấy ngày liền thăng chức.

Mà nàng, trừ một tay nấu ăn ngon, cái gì cũng làm không tốt, ngay cả làm nha hoàn, người ta cũng ngại tay chân vụng về.

Bất quá nàng tuyệt không để ý, bởi vì nàng tự do!

Lúc này nàng thật vất vả  làm xong công việc, muốn lén đi tìm chân mệnh thiên tử của nàng là ai ──

Thầy tướng số nói ngực của hắn có một vết đỏ, rất dễ nhận ra.

Không sai, chỉ bất quá muốn nàng một hoàng hoa đại khuê nữ đi khắp nơi nhìn ngực nam nhân, thật sự là bất tiện cũng không dễ dàng, cho nên hẳn chỉ có thể nhìn lén......

“Tiểu thư!”

Mộng Tiểu Trúc ngẩng đầu lên, chỉ thấy Hương Nhi như một trận gió lốc tiến vào.

“Tiểu thư, Đại vương ở hậu viên mở hội ngâm thơ, mọi người có thưởng!” Hương Nhi kích động nói.

“Vậy ngươi còn không mau đi?”

“Không được, nàng cũng phải đi.”

“Ta?” Nàng mới không muốn đi đây. “Ta bề bộn nhiều việc......”

“Tiểu thư, cơ hồ người toàn trại sẽ tham gia hội ngâm thơ này, là cơ hội rất tốt để nàng tìm mệnh phu quân của nàng!”

“Cũng đúng!”

“Vậy chúng ta đi nhanh đi!”

Cứ như vậy, Mộng Tiểu Trúc bị Hương Nhi lôi về phía trước ──

Hậu viên tưng bừng vui vẻ, dường như tất cả mọi người trong trại đã tới, vô cùng náo nhiệt.

Cao lương mỹ vị đầy bàn, còn có người ca hát khiêu vũ, căn bản không giống như là hội ngâm thơ, ngược lại như một loại người có tiền đang tìm vui.

Sơn tặc cũng có hứng này sao? Mộng Tiểu Trúc bất đắc dĩ lắc đầu một cái.

Nàng không có hứng thú, trở về vẫn tốt hơn......

Nàng đang muốn rời đi, Hương Nhi lại kéo nàng lại, phảng phất phát hiện ra tin tức gì cực lớn, “Tiểu thư, người kia......”

“Người nào?”

“Người kia! Hắn không phải là Tiểu vương gia sao? Thế nào biến thành đại vương?” Hương Nhi nghi hoặc nhớ lại nam nhân bị ngã ngày đó. Nàng không nhìn lầm mới phải......

Mộng Tiểu Trúc nhìn thẳng vào mỹ nhân trong ngực kia, cười với xú nam nhân đến thích ý.

Lần trước lúc nàng bị ngã cũng không biết tên của hắn, sau lại nghe Hương Nhi nói hắn là Tiểu vương gia, nàng cũng không còn để ở trong lòng, chỉ biết hắn là đăng đồ tử, từng bất lễ với nàng.

Sơn đại vương? Thật đúng là phù hợp cá tính của hắn!

“Ai quản hắn là ai! Ta không có hứng thú, ta muốn trở về ngủ.” Công việc mệt chết người đây.

Nàng đang muốn đi, đột nhiên bị một giọng nam gọi lại ──

“Đứng lại!”

Nàng theo bản năng ngẩng đầu lên, đúng lúc gặp một đôi hắc mâu sâu thẳm......

“Mộng Tiểu Trúc, nàng tới đây!” Đức Chiêu ra lệnh.

Nhưng Mộng Tiểu Trúc vẫn bất động, chỉ mở to mắt nhìn thẳng hắn.

“Tới đây!” Hắn lại ra lệnh, trong giọng nói có phần không kiên nhẫn.

Nàng còn chưa di chuyển.

Nữ nhân này! Vẫn còn dám đứng đó!

Đức Chiêu dứt khoát đi về phía nàng, một phen bắt được tay của nàng.

“Ngươi làm gì?!” Nàng rốt cục có phản ứng, bắt đầu giãy giụa.

“Ngồi ở bên cạnh ta.” Đức Chiêu không để ý tới nàng hoang mang cùng kháng nghị, đem nàng kéo đến bên cạnh mình ngồi xuống, cũng thay nàng rót rượu.

“Cha ta nói con gái không thể uống rượu.” Để làm một cô gái tốt, vì vậy không thể uống rượu.

Nghe thấy lời của nàng, hắn không nhịn được cười ra tiếng. “Không sai, cô gái tốt sẽ không tùy tiện cùng người xa lạ uống rượu......” Hắn nâng cằm nàng lên, ánh mắt sâu xa mỉn cười với nàng.

Vốn tưởng rằng lần nữa gặp nàng, hắn chỉ muốn báo thù nàng, không có ý khác, nào biết hắn sai lầm rồi, hơn nữa còn hoàn toàn sai.

Khuôn mặt diễm lệ động lòng người của nàng, đôi mắt to ngây thơ trong suốt, còn có từ trên người nàng truyền đến hương thơm nhàn nhạt mê người, tựa như một bàn tay vô hình, khiêu khích tâm hắn đang bình lặng như nước hồ thu.

Hắn không nhịn được nâng mặt nàng lên, môi rơi trên môi của nàng ──

Hành động bất ngờ của hắn làm không khí hiện trường bị cứng lại, Mộng Tiểu Trúc cũng ngây ngẩn cả người, cả đầu rừng rực, trống rỗng.

Sau đó ──

Ba!

Một thanh âm của bàn tay vang lên phá vỡ không khí yên tĩnh của hiện trường, mà vẻ mặt của người bị đanh cũng không dám tin, thay đổi thẹn quá thành giận.

“Nàng lại dám đánh lại ta?!” Hắn tức giận giữ lấy cổ tay mãnh khảnh của nàng, lực đạo mạnh, cơ hồ muốn bẻ gãy cổ tay nàng.

“Đau quá! Ngươi buông ta ra......” Nàng đau đến lệ cũng mau chảy xuống.

“Ta nói rồi, không được đánh ta! Nàng cố ý, hay là ngốc thật?” Hắn nghiến răng nghiến lợi kéo nàng vào trong ngực. Hung dữ nhìn chằm chằm nàng.

“Ngươi có thể hôn ta, tại sao ta không thể đánh ngươi?”

“Ta nói không thể chính là không thể!”

“Làm sao ngươi bá đạo như vậy?” Nàng liều mạng giãy giụa, nhưng hắn cũng không muốn buông nàng ra, vì vậy mọi người ở trước mặt hai người  đều kéo tới đông đủ, đại gia thấy cũng phải trợn mắt há mồm.

Thoát không khỏi kiềm chế của hắn, nàng dưới tình thế cấp bách, dùng cái tay tự do kia cầm chén rượu trên bàn hắt lên mặt hắn.

“A!” Mọi người trăm miệng một lời kêu to.

Mộng Tiểu Trúc cũng bị hành vi của mình dọa sợ. Không thể tin được mình mà thô lỗ như thế này ── nam nhân này quá đáng sợ, luôn có thể đưa tới bộ mặt người khác không biết kia của nàng.....

Hắn lạnh lùng mở miệng, tràn đầy sát khí, “Ta không tin không trị được nàng!”

Nàng còn chưa kịp phản ứng, đã bị hắn kéo một phát, đi về phía sài phòng. (phòng chứa củi)

“Ngươi làm gì? Buông ta ra!” Nàng liều mạng giãy giụa.

“Ta muốn trừng phạt nàng!”

“Ngươi dựa vào cái gì?!”

Hắn đột nhiên dừng lại, trên khuôn mặt tuấn mỹ nhếch lên nụ cười làm người ta không rét mà run.

“Dựa vào ta là sơn đại vương của nàng.”

“Cái gì?”

Nàng chỉ kịp nói hai chữ, liền bị hắn ném vào sài phòng ── cũng may có đống rơm rạ, nếu không cái mông nàng đã nở hoa rồi.

“Nàng nên ngoan ngoãn đợi ở chỗ này đi, buổi hẳn sẽ có gián, chuột bồi nàng, nàng không cần lo lắng sẽ tịch mịch.”

Sắc mặt của nàng lập tức một hồi trắng xanh.

“Không muốn......” Nàng sợ nhất những thứ kia, vừa nghĩ tới nàng đã muốn hét lên!

Thấy nàng sợ, trong lòng Đức Chiêu dâng lên khoái cảm trả thù.

“Nàng cũng biết sợ?” Hắn không có ý tốt hỏi.

“Ngươi...... Ngươi đợi chút, ta sẽ xin lỗi ngươi!” Nàng xông lên túm lấy tay áo của hắn, vô cùng sợ hãi sẽ bị nhét vào nơi vừa đen vừa tối này.

Nàng không biết nam nhân trước mắt là có ý trừng phạt nàng, nàng càng cầu khẩn, hắn càng vui vẻ.

Vẻ mặt tái nhợt của giai nhân làm trong lòng hắn nổi lên một tia bất an, nhưng là, hắn vẫn lựa chọn cố ý coi thường.

“Nàng hãy tự mình kiểm điểm lại đi!”

“Đừng......”

Không còn kịp rồi, cửa đã vô tình bị đóng lại.

Mộng Tiểu Trúc cả người co quắp dán sát vào cánh cửa, bên tai nghe được thanh âm hắn sai người khóa cửa, nước mắt sợ hãi không nhịn được lăn xuống.

Ô ô ô! Nàng thật sợ hãi......

Đức Chiêu vui vẻ trở lại hậu viên uống rượu mua vui, Hương Nhi nhìn thấy hắn, lập tức lao tới, quỳ xuống trước mặt hắn.

“Đại vương tha mạng......”

Đức Chiêu không hiểu nhìn về phía nàng, “Ngươi là?”

Chuyện cho tới bây giờ, Hương Nhi cũng không nữa che giấu thân phận của nàng nữa, khóc sướt mướt nói: “Đại vương tha mạng!

“Tiểu thư nhà ta không phải cố ý, xin Đại vương tha cho nàng một mạng......”

“Nàng dám động thủ đánh người, nhất định phải trả giá thật lớn, người nào tới cầu xin cũng vô dụng!” Hắn lãnh đạm nói.

“Nhưng tiểu thư chưa từng bị đối xử như vậy, nàng hiện tại nhất định rất sợ......”

“Câm mồm, nếu không ngay cả ngươi ta cũng bắt nhổt!”

“Tạ Đại vương! Đem ta cùng tiểu thư giam chung một chỗ, ít nhất ta có thể bồi tiểu thư, nếu không nàng nhất định sẽ khóc ......”

“Người đâu, kéo nàng về phòng nhốt lại!”

Lệnh hạ xuống, lập tức có người mang Hương Nhi đi, lần này bên tai hắn mới thanh tĩnh.

Hắn vừa uống rượu vừa nghĩ, nữ nhân a, dám không nghe lời của hắn, sẽ phải nhận trừng phạt! Nàng còn động thủ đánh hắn hai lần rồi, tuyệt đối không thể tha thứ!

Nhốt nàng trong sài phòng dọa nàng một chút, xem nàng còn hay không dám đối chọi hắn, đánh hắn!

Một lát sau, trong lòng hắn đã dần dần dâng lên ác cảm tội ác nồng đậm......

Hắn lại há miệng uống rượu trong chén. Kỳ lạ, hắn tại sao phải có ác cảm tội lỗi? Tất cả đều là nàng tự chuốc lấy, không thể trách hắn!

Nhưng, khuôn mặt nhỏ sắp khóc của nàng không ngừng lơ lửng trong đầu hắn, bộ dạng đáng thương, dường như một con mèo nhỏ bị bỏ rơi......

Đáng chết, hắn sẽ không mềm lòng chứ, cần phải để cho nàng ở sài phòng vừa bẩn vừa tối đó ngủ một đêm mới được, nếu không hắn rất mất mặt!

Vứt bỏ cặp mắt to ngập lệ ở trong đầu đi, hôm nay hắn quyết tâm muốn tìm cảm giác đêm xuân với tiểu nữ tặc ──

Bất quá, thực hiện kế hoạch này có chút khó khăn. Bởi vì kế tiếp hắn cũng không biết mình làm cái gì, chỉ là vẫn muốn nàng, đến khi nằm ở trên giường, hắn nhìn thẳng trần nhà, vẫn là muốn nàng.

Đáng giận!

Hắn thầm mắng mình, lại đứng dậy mặc quần áo. Khi hắn ngẫm nghĩ hành vi trước đó của mình, hắn đã sải bước đi tới sài phòng ──

/10

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status