Hào Môn Thừa Hoan Mộ Thiếu Xin Anh Hãy Tự Trọng

Chương 155: Đừng nói đạo lý với tôi

/362


Edit: Rei

Bàn giao xong tất cả mọi việc, anh lái xe đi ra ngoài.

Bánh xe cán ngang vũng nước, làm cho bọt nước bắn lên tung tóe! !

Dưới bóng đêm, ánh mắt lạnh lùng đầy nặng nề của Mộ Yến Thần lắng đọng rồi sáng lên, chuyển tay lái, hướng vào khoảng không điên cuồng chạy!

***

Khi Lan Khê tỉnh lại, đã là nửa đêm.

Cô mơ mơ màng màng mở mắt, nhìn chằm chằm trần nhà một hồi lâu, cố nhớ lại những chuyện xảy ra trước khi trước khi cô ngất đi, một hồi lâu sau mới tỉnh ngộ, thì ra đây là phòng của mình, trên tay còn có một cái nhiệt kế, cô chớp chớp mắt, liền thấy một cái đầu bù xù đang ngủ cạnh giường của cô.

Tay cô có chút đau, trên đó còn dán một miếng gạc, trên miếng gạc vẫn còn dính một ít máu.

Lan Khê kinh ngạc, giờ tay còn lại lên sờ sờ, cái đầu kia bỗng nhúc nhích.

Kỷ Diêu tỉnh lại, lau lau nước miếng.

Bốn mắt chạm nhau, trong nháy mắt trái tim giống như bị kim đâm vào, đau đến mức cô có thể cảm nhận được nó, kỷ Diêu cắn môi nhẫn nhịn chua xót tràn lên hốc mắt, nở ra nụ cười khó coi: "Tỉnh rồi?"

Cánh môi Lan Khê hơi khô, dừng một chút mới nói được: "Cậu tới nhà mình làm gì?"

Dụi dụi mắt, kỷ Diêu cởi giày ra bò lên giường: "Mình cọ giường, cậu xít qua bên kia đi, mau!"

Lan Khê có chút kinh ngạc, thấy cô ấy vén chăn lên chui vào, không nhịn được liền đứng dậy nhường chỗ cho cô ấy, nhưng khi đứng lên mới thấy có chút choáng váng, để lại đau đớn cùng chua xót trong lồng ngực, trong nháy mắt lại ửng lên , từ trái tim truyền đến tứ chi, tay cô khẽ run , lúc ngồi dậy liền cảm thấy trời đất như

/362

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status