Hai Kiếp Làm Sủng Phi

Chương 74 - Thanh Minh (Đầu)

/91


Nhắc tới cũng lạ, sau khi nuốt viên thuốc này vào, Lý Cảnh cảm thấy cảm giác khô nóng trong người đúng thật giảm dần, hắn cũng thấy dễ chịu hơn.

Thấy sắc mặt Lý Cảnh từ từ trở về bình thường, Tề Ngọc Yên thở ra một hơi dài.

Thường Hải thấy Lý Cảnh bình thường lại, thấp thỏm trong lòng cuối cùng cũng được tháo gỡ, quỳ sụp xuống trước mặt Lý Cảnh, dập đầu thỉnh tội nói: “Tiểu nhân hộ giá bất lực, thỉnh Hoàng thượng giáng tội!”

Lý Cảnh khẽ lấy hơi, sau đó lắc đầu, nói: “Thường Hải, ngươi có tội gì chứ? Đứng lên đi, Trẫm biết, việc này không liên quan tới ngươi.”

Nghe vậy, ánh mắt Tề Ngọc Yên lấp lóe, thấp người, nắm lấy tay Lý Cảnh, nhỏ nhẹ hỏi: “Hoàng thượng, sao chàng lại trúng độc vậy? Chàng phát hiện ra mình bất thường vào lúc nào?”

Lý Cảnh ngẩn ra, nâng mắt sâu xa nhìn Lương Tử Vân, nói: “Trẫm phát giác người khác thường là lúc uống trà cùng với Lương Tiệp dư.”

Trông thấy ánh mắt của Lý Cảnh, Lương Tử Vân run sợ trong lòng.

Tề Ngọc Yên ngẩng đầu chăm chú nhìn Lương Tử Vân, lại hỏi: “Không biết Hoàng thượng uống trà gì?”

“Trà Thanh Âm.” Lý Cảnh nói.

“Trà này sẽ không có vấn đề.” Tề Ngọc Yên nói, “Từ bé đến lớn thần thiếp luôn uống loại trà này, chưa từng nghe thấy trà này có độc. Hơn nữa, Hoàng thượng cũng uống cùng thần thiếp rất nhiều lần rồi, nhưng Hoàng thượng chưa bao giờ có cảm giác khác lạ nào cả.”

“Tất nhiên trà không có vấn đề.” Lý Cảnh ngẩng đầu, nhìn Lương Tử Vân, lạnh lùng nói, “Chỉ là Lương tiệp dư cho Trẫm một cái túi thơm, sau khi trẫm ngửi thì tự dưng người cảm thấy là lạ.”

“Túi thơm?” Tề Ngọc Yên ngẩn ra, nâng mắt quan sát thì trông thấy đặt ở giữa bàn là một cái túi thơm.

Thấy Tề Ngọc Yên phóng mắt về phía túi thơm, Lương Tử Vân hoảng hốt, xoay người chạy tới cạnh bàn, tính lấy cái túi thơm kia.

Nào ngờ, động tác của Trúc Vận nhanh nhẹn hơn nàng ta rất nhiều, nàng ta chưa kịp tới gần thì Trúc Vận đã vọt tới bên bàn, cầm lấy túi thơm.

“Ngươi…” Lương Tử Vân môi mấp máy nhưng không bật nổi thành lời.

Trúc Vận trừng Lương Tử Vân ác liệt, sau đó cầm lấy túi thơm, để gần mũi hít ngửi.

Rất nhanh, Trúc Vận biến sắc.

Thấy vậy, Tề Ngọc Yên đứng lên, nghiêm mặt hỏi: “Trúc Vận, trong túi thơm này có cái gì?”

“Hồi quý phi nương nương, nếu nô tỳ không nhầm, trong túi thơm này đựng một loại mị dược tên là Uyên Ương.” Trúc Vận hồi đáp.

“Ngươi nói bậy!” Lương Tử Vân lớn tiếng nói: “Nếu như bên trong này là mị dược, tại sao ta đeo lâu vậy rồi mà không có trúng độc?”

“Hồi Lương tiệp dư, dược này gọi là Uyên Ương, tức là dùng có đôi có cặp.” Trúc Vận thẳng thắn trả lời, “Dược này gồm hai loại, một loại tên Uyên, một loại tên Ương. Sử dụng đơn lẻ một loại sẽ không làm người ta trúng độc, nhưng khi hai loại dược kết hợp với nhau sẽ khiến người ta trúng độc, mà trong túi thơm này chính là dược Ương.”

“Nhưng ta, ta chỉ lấy túi thơm này cho Hoàng thượng, chuyện còn lại, ta không biết gì cả.” Lương Tử Vân trả lời, “Ngươi nói phải cùng dùng hai loại dược, vậy dược kia ở đâu?”

Trúc Vận sửng sốt, tựa hồ không biết phải trả lời ra sao.

“Trúc Vận, kiểm tra cái chén Trẫm vừa mới uống kia xem, ở bên trái ấm trà, trà bên trong chắc còn khoảng nửa chén.” Lý Cảnh nói, “Ngươi xem nước trà đó

src=

Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com


/91

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status