Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Chương 571

/769


Bất quá những thứ đó chưa phải là điều làm người ta kỳ quái nhất, mà kỳ quái nhất là những binh sĩ chia thành tổ nhỏ ba người tiến lên đó, trên người binh sĩ ở giữa vác ba cái ống tròn màu xám xít, còn cái vòi gì đó cầm ở trong tay, hai binh sĩ quân Lam Vũ ở bên cạnh thì đều trang bị súng tiểu liên.

Loại tổ hợp như vậy Vân Đóa Thánh La chưa bao giờ nhìn thấy cũng chưa bao giờ nghe thấy, bên trong tư liệu của quân Lam Vũ hình như cũng không hề có ghi chép về việc này.

- Người kia vác cái gì trên lưng thế? Truyện Sắc Hiệp - http://truyenyy.com

Vân Đóa Thánh La theo bản năng hỏi, sự bất an ở trong lòng càng lúc càng mạnh mẽ, lão có thể cảm giác được thứ mà tên binh sĩ quân Lam Vũ vác ở trên lưng có khả năng là vũ khí mới của quân Lam Vũ, nhưng rốt cuộc nó là cái gì?

Không một ai có thể trả lời, chỉ biết trơ mắt ra nhìn.

Chỉ có A Huy Nam nói một câu không được tích sự gì:

- Xem quân Lam Vũ muốn giờ trò gì, nổ súng, nổ súng bắn chết bọn chúng.

Các binh sĩ của quân đội nước Y Lan bên trong lô cốt ở tiền tuyến cũng phát hiện ra điều không ổn rồi, lũ lượt nổ súng xạ kích, làn mưa đạn xối xả lướt qua trên đỉnh đầu binh sĩ quân Lam Vũ.

Nhưng những binh sĩ quân Lam Vũ đo đều là những người lính có kinh nghiệm, đối với đạn súng trường Chấn Thiên rít qua trên đầu, tựa hồ có sức đề kháng không gì sánh bắng, thậm chí ngay cả mí mắt cũng chẳng thèm nhướng lên lấy một cái, qua hơn hai mươi phút chậm rãi tiến lên, bọn họ đã tiếp cận cự ly cách lô cốt quân đội nước Y Lan khống chế chừng ba mươi mét.

Tạch tạch tạch…

Súng tiểu liên quân Lam Vũ bắt đầu nổ súng xạ kích mãnh liệt, trong thời gian ngắn áp chế hỏa lực của nước Y Lan ở trong lô cốt, chỉ đành nhìn binh sĩ quân Lam Vũ trên lưng vác ba cái ống tròn kia mau chóng cầm cái thứ giống như vòi nước, nhắm chuẩn vào lộ xạ kích trong lô cốt của quân đội nước Y Lan, sau đó không biết làm gì, để đám người Vân Đóa Thánh La chứng kiến một cảnh tượng kinh hoàng xảy ra mà cả đời cũng không thể nào tin được!

Phụt!

Một ngọn lửa mãnh liệt giống như của Hỏa Long phun ra, xoạt một tiếng phun vào bên trong lô cốt, tựa hồ muốn thiêu cháy cả lô cốt lên, nhất thời, tất cả binh sĩ nước Y Lan trong tiềm thức ngừng động tác lại, tiếng súng ở trên chiến trường trong chớp mắt ngưng bặt, tất cả mọi người bao gồm cả bản thân quân Lam Vũ đều trợn mắt há mồm nhìn con Hỏa Long phun lửa bao phủ lấy toàn bộ lỗ xạ kích của lô cốt.

Ước chừng năm giây sau, tiếng thét thảm thiết từ bên trong lô cốt phát ra, tựa hồ xé rách trái tim của mỗi một con người, chưa từng có ai nghe thấy tiếng gào thả thiết như vậy, nó phảng phất cứ như ở trong địa ngục phát ra vậy, mang theo sự đau đớn trước khi chết.

Tiếp theo đó, trong tiếng gào rú, cửa sau của lô cốt bị bất chấp tất cả xô ra, hai tên binh sĩ nước Y Lan toàn thân bốc lửa điên cuồng từ trong lô cốt xông ra, ra sức vỗ lên ngọn lửa ở trên người mình ở vùng đất trống, nhưng bọn chúng dập càng mạnh động lửa không ngờ lại càng cháy dữ dội, căn bản không có cách nào dập tắt được, như được gió hỗ trợ, lửa càng bùng lên mãnh liệt.

Trong ánh mắt gần như chết lặng của tất cả mọi người, hai tên binh sĩ nước Y Lan bị thiêu đốt không ngừng nhảy nhót, cứ như hai quả cầu lửa không ngừng khiêu vũ, bất kể bản thân nỗ lực như thế nào, nhưng thủy chung không có cách nào dập tắt được ngọn lửa trên người.

Cuối cùng, bọn chúng không kẻ nào ngoại lệ ngã ra trên vùng đất đá vôi, rồi lăn đùng ra bất dộng, nhưng ngọn lửa ở trên người bọn chúng vẫn còn đang bùng bùng cháy, còn tiếng kêu thảm thiết còn vang vọn hồi lâu ở bên trong cửa thiên đường, vĩnh viễn khó có thể tan biến.

Nhìn vào bên trong cánh cửa sau bị xô hỏng, Vân Đóa Thánh La có thể nhìn thấy rõ ràng, bốn tên binh sĩ nước Y Lan ở bên trong đều bị thiêu cháy chết tươi, thảm nhất chính là tên binh sĩ ở vị trí lỗ xạ kích, da thịt trên khuôn mặt gần như bị đốt sạch toàn bộ, chỉ còn lại mỗi xương cốt đen xì, ba tên binh sĩ còn lại cũng không khác gì mấy, lô cốt đầu tiên ở tiền tuyến của quân đội nước Y Lan đã bị hủy như thế.

Mười mấy giây sau, binh sĩ quân Lam Vũ tay cầm cái vòi phun như Hỏa Long hướng về cái lô cốt tiếp theo, gần như cùng trong khoảng thời gian đó, bốn con Hỏa Long khác cũng xuất hiện, cũng đem ngọn lửa mãnh liệt hướng về những cái lô cốt còn lại, binh sĩ nước Y Lan ở bên trong điên cuồng nổ súng xạ kích, nhưng thùy chung không thể ngăn cản Hỏa Long chùm lấy.

Không lâu sau đó, lại có mấy tên binh sĩ nước Y Lan bị thiêu chết tươi, cũng có có mấy tên nữa toàn thân bốc lửa lao ra khỏi lô cốt y như đám trước, muốn dựa vào thế chạy để dập tắt ngọn lửa, kết quả ngọn lửa lại bốc cháy càng thêm mãnh liệt, cuối cùng chỉ đành bị thiêu cháy tới chết, trong chớp mắt Hỏa Long bay múa đó, cả cửa Thiên Đường đều ngập một mùi cháy khét của thịt người làm người ta phải nghẹn thở, thậm chí có mấy tên tham mưu của quân đội nước Y Lan thậm chí còn nôn ra ngoài.

Không thể không thừa nhận, toàn quân nước Y Lan khắp từ trên xuống dưới bao gồm cả Vân Đóa Thánh La ở trong đó, đều đột nhiên bị Hỏa Long dọa cho chết khiếp, bọn chúng chưa từng bao giờ ngờ được quân Lam Vũ lại còn có thể có loại vũ khí thảm khốc như thế, đốm lửa đó vỗ như thế nào cũng không thể dập tắt được, quả thực là quá đáng sợ rồi.

Vân Đóa Thanh La dù bình tĩnh nhất, cùng lúc với việc lão chấn động, cũng nhạy bén phát hiện ra được nhược điểm của con Hỏa Long này của quân Lam Vũ, đó là tầm bắn rất gần, tuyệt đối không thể vượt quá bốn mươi mét, hơn nữa phương hướng không hề dễ khống chế, khó đối phó được với mục tiêu hoạt động.

Thế nhưng, bất kể như thế nào, tác dụng lớn nhất của thứ quỷ quái này không phải chỉ có như thế, mà có tác dụng chấn nhiếp tâm lý cực lớn, dưới sự thiêu đốt của Hỏa Long, quân đội nước Y Lan ở tiền tuyến thậm chí ở một mức độ nhất định xuất hiện gián đoạn, đây là do binh sĩ nước Y Lan bị vũ khí tàn khốc này dọa phát sợ.

Nhất là tình cảnh binh sĩ nước Y Lan kêu gào tuyệt vọng cho tới chết, đã làm tâm linh của binh sĩ nước Y Lan chấn động dữ dội, tâm linh của bọn chúng vốn cũng rất kiên cường, nhưng vẫn không thể kháng cự lại sự công kích của Hỏa Long.

Đối với tuyệt đại đa số binh sĩ nước Y Lan mà nói, bị đạn pháo của quân Lam Vũ bắn chết có lẽ chỉ là chuyện ở trong chớp mắt, thoáng một cái thôi là mất đi ý thức, nên không phải chịu quá nhiều đau đơn.

Nhưng một khi bị cái thứ quỷ quái kia phun phải, thì phải chịu đựng cả một quá trình tử vong, không một ai có thể tưởng tượng được mùi vị bị thiêu cho tới chết là như thế nào, sợ rằng chỉ mới hơi tưởng tượng một chút thôi cũng làm cho bản thân phải co giật.

- Đó rốt cuộc là cái gì?

Vân Đóa Thanh La lẩm bẩm tự hỏi bản thân, ánh mắt của lão ta càng thêm ảm đạm, lão trước nay chưa từng tin tưởng cách nói Dương Túc Phong là ác ma, nhưng hiện giờ lão bắt đầu có chút đồng ý rồi, có thể phát minh ra loại vũ khí tà ác như vậy, ngoài ác ma ra còn có ai làm nổi nữa?

Vẫn không có một ai trở lời, bên cạnh lão đều im phăng phắc.

Quân quân của nước Y Lan bao gồm cả thiếu tướng A Huy Nam trong đó đều sắc mặt tái nhợt, cả dọc sống lưng lạnh buốt tiếp tục nhìn con Hỏa Long kia bay múa.

Trong thời gian chưa đây hai mươi mét, quân Lam Vũ đã dựa vào loại vũ khí có thể thiêu chết người này liên tục phá hủy chín lô cốt của quân đội nước Y Lan, may mắn là về sau không biết bởi nguyên nhân gì, Hỏa Long của quân Lam Vũ càng lúc càng yếu đi, cuối cùng biến mất, những binh sĩ quân Lam Vũ đó cũng chủ động rút lui, quân đội nước Y Lan mới nắm lại được quyền chủ động trên chiến trường.

Nhưng hiển nhiên sĩ khí của binh sĩ nước Y Lan còn sót lại đã bị dọa cho mất gần hết rồi, tiếng súng nghe thật là yếu ớt.

Sau khi quân Lam Vũ rút lui, trên mặt đất xám xịt kia còn sót lại thi thể của tám tên binh sĩ nước Y Lan bị thiêu chết, vẫn đang bốc ra mùi thối khó ngửi, thân thể của bọn chúng đã hoàn toàn bị thiêu cho cháy đen rồi, thi thể thậm chí còn co lại đi rất nhiều, nhìn qua giống như xác của một con có, cho dù là tên binh sĩ nước Y Lan có lá gan lớn nhất cũng không dám đi ra thu xác cho bọn chúng, cái bộ dạng đó thực sự là quá khủng bộ, đừng nói là tới gần, chỉ nhìn qua mấy cái, cũng khiến cho ban đêm phải gặp ác mộng rồi.

Vân Đóa Thánh La và quân đội nước Y Lan đều không biết đó là thứ vũ khí gì, nhưng Đường Vĩ lại biết, thứ đó gọi là súng phun lửa, là vũ khí mới nhất của quân Lam Vũ, nghe nói có liên quan tới việc Hỏa Long biết phun lửa.

Từ lần trước bọn Long Khải Ca từ bán đảo Hỏa Long làm thịt được những con Hỏa Long thần kỳ biết phun lửa ở đó, quân Lam Vũ đã bí mật nghiên cứu đối với việc vì sao Hỏa Long có thể phun ra được lửa, đồng thời dưới sự chỉ đạo của Dương Túc Phong, nghiên cứu chế tạo ra loại vũ khí mới, đó chính là súng phun lửa.

Bất quá rốt cuộc ngọn lửa làm sao có thể phun ra được, còn ở bên trong cái ống tròn kia chứa thứ gì, thì Đường Vĩ cũng không biết, thậm chí cũng không có quyền lực hỏi tới, những khẩu súng phun lửa này đều là do phi dĩnh không quân của quân Lam Vũ vận chuyển tới, có nhân viên thao tác chuyện môn, mà những nhân viên thao tác này cũng không thuộc sự quản lý của Đường Vĩ, bọn họ rốt cuộc tới từ đơn vị nào, Đường Vĩ đại khái cũng không biết.

Tối hôm qua hắn mới nhận được thông báo là có một loại vũ khí mới đến chiến trường thí nghiệm thực tế, an bài chiến sĩ có kinh nghiệm yểm hộ cho bọn họ tiến vào chiến trường v..v..v vì thế đã diễn ra cảnh tượng ở trên.

Về sau này, Đường Vĩ cuối cùng cũng hiểu ra, tiền tuyến ở vương quốc Cung Đô, ngoài trừ là trường huấn luyện tân binh ra, còn là trường thí nghiệm các loại vũ khí mới, vũ khí gì ban ngành hậu cần quân giới của quân Lam Vũ phát minh ra đều dùng hàng không vận chuyển tới nơi này.

Dù sao có được những con số trong thực tế và con số có được ở bên trong phòng thí nghiệm có sự khác biệt rất lớn, chỉ có không ngừng hoàn thiện trong thực chiến mới có thể tạo ra được những thứ vũ khí thực dụng hơn.

Nhưng Đường Vĩ không có mong đợi lớn lắm vào những loại vũ khí này, chính như điều Dương Túc Phong dạy, vũ khí rất quan trọng nhưng quan trọng hơn nữa vẫn là con người, bởi vì vũ khí tiên tiến cũng là do con người điều khiển, không có tính tích cực và tính chủ động của con người, thì bất kể là vũ khí tiên tiến như thế nào cũng chỉ là một đống sắt vụn.

Cứ nhín số tân binh kia là biết rồi, cũng là súng trường Mễ Kỳ Nhĩ, nếu như nắm trong tay binh sĩ từng trải thì nó là lợi khí giết người, nhưng ở bên trong tay tân binh, có khi thậm chí còn chẳng bằng một khúc củi nhóm lò, khác biệt quá lớn.

Bất quá, khi Đường Vĩ chứng kiến binh sĩ nước Y Lan bị thiêu chết, thì hắn cũng không thể không thừa nhận, thứ vũ khí này đúng là quá đáng sợ, nếu như bị nó chạm phải, sợ rằng phải nghĩ tới việc tự sát ngay lập tức.

Uy lực do ngọn lửa phun ra có lẽ không thể bì được với đại pháo, nhưng sức chấn nhiếp của bọn chúng lại so với đại pháo còn mạnh hơn, dù sao, cái mùi vị bị thiêu cháy chết tươi thì chỉ cần là con người đều chỉ nghĩ thôi cũng cảm thấy sợ hãi.

Nếu như có đủ súng phun lửa, Đường Vĩ tin rằng hạ được cửa Thiên Dường không phải là vấn đề, cái địa phương quỷ quái này đã hạn chế hỏa pháo của quân Lam Vũ phát huy tác dụng, nhưng nó lại là đất anh hùng dụng võ của súng phun lửa.

Quân đội nước Y Lan cố ý xây dựng lô cốt thấp như thế là để đề phòng hỏa lực súng máy của quân Lam Vũ, đối diện với những lỗ xạ kích thấp tí đó, súng máy của quân Lam Vũ thực sự là không dễ dối phó, vì quá dễ bị bại lộ mục tiêu, nhưng súng phụ lửa của quân Lam Vũ thì khác, phụ cái nào là chết cái đó, muốn né cũng chả né được.

Thế nhưng, thật đáng tiếc rằng chỉ tiêu diệt được chín cái lô cốt, là tất cả súng phun lửa đều bị câm hết rồi, chỉ đành phải rút lui trở về.

Theo cách nói của nhân viên điều khiển, thỉ những khẩu súng phun lửa này đều là nhóm sản phẩm đầu tiên, vẫn mang tính chất thử nghiệm, ở rất nhiều tiêu chuẩn kỹ huật còn chưa được đạt, chất lượng đương nhiên là rất kém, trở ngại rất nhiều, hơn nữa ẩn họa an toàn cũng rất lớn, dễ dàng tạo thành thương vong cho chính bản thân.

Bọn họ cần phải đem con số thực nghiệm thu hoạch được mang về, sau đó căn cứ vào con số thực nghiệm tiếp tục cải tiến, sản xuất ra sản phẩm đời tiếp theo, rồi mới lại mang lên chiến trường thí nghiệm thực tế, sau đó lại căn cứ vào con số thực tế tiến hành cải tiến, bộ đội muốn trang bị súng phun lửa, thì ít nhất cũng phải đợi sản phẩm đời thứ ba chế tạo ra mới được.

- Mẹ kiếp! Đúng là đồ thí nghiệm mà!

Đường Vĩ thất vọng nói, vẫy tay cáo biệt với những nhân viên thực nghiệm kia, từ đó súng phun lửa biến mất ở trong đầu hắn, sản phẩm đời thư ba à? Trò đùa, ai mà biết được phải đợi tới ngày tháng năm nào chứ?

Không có súng phun lửa ra tay, Đường Vĩ chỉ đành lại một lần nữa phát động bộ binh tiến công theo cách thông thường, kết quả quân đội nước Y Lan lập tức khôi phục lại sức kháng cự mãnh liệt, tựa hồ vừa rồi bọn chúng đều bị dọa cho sợ chết khiếp rồi, cho nên muốn thông qua đạn dược để phát tiết sự sợ hãi ở trong lòng.

Súng trường Chấn Thiên bắn lượt sau dữ hơn lượt trước, hơn một trăm tân binh của quân Lam Vũ do Tôn Uy dẫn tới đều bị áp chế ở khoảng cách sáu mươi mét, ngẩng đầu lên còn khó khăn, rất rõ ràng cuộc tiến công lần này khẳng định là không có hiệu quả gì rồi.

Nhưng vào lúc này Đường Vĩ lại phát hiện ra một chuyện rất kỳ quái, quân đội nướcY Lan không ngờ lại xuất hiện dấu hiệu rút lui, từ bên trong kính viễn vong y có thể nhìn thấy rõ ràng, quân đội nược Y Lan chính đang từ trong những chiếc lô cốt dày đặc rút ra bước lên con đường núi quanh co tới thành Kiếm Cung.

Lý Hạo Lâm khinh miệt nói:

- Mẹ! Đám gia hỏa này không chịu nổi rồi, bị thiêu có mỗi một ngày đã muốn rút lui rồi à?

Ngach quảng Châu bình tĩnh nói:

- Không đâu, bất quá súng phun lửa đúng là đáng sợ.

Vừa mới rút lui về Tôn Uy cũng cẩn thận nói:

- Khả năng bọn chúng xảy ra biến cố gì cũng không chừng.

Đường Vĩ khe khẽ lắc đầu, phủ định nguyên nhân quân đội nước Y Lan rut lui là bởi vì sợ hãi súng phun lửa, quân đội nước Y Lan đúng là bị súng phun lửa dọa cho không nhẹ, nhưng nếu như nói chỉ dựa vào mỗi súng phun lửa mà có thể dọa cho quân đội nước Y Lan bỏ chạy mà nói thì thực sự cũng quá là ngây thơ rồi.

Quân đội nước Y Lan mặc dù không thể nói là quân đội vô địch, nhưng thế nào cũng có thể gọi là một quân đội mạnh, nào có thể bị một khẩu súng phun lửa nho nhỏ là có thể bỏ chạy được? Nếu đúng là như thế, thì quân đội nước Y Lan không cần ra đường kiếm cơm nữa, đều xéo hết vào nhà ôm vợ sinh con đi cho xong.

Đường Vĩ tự tin nói:

- Khẳng định là còn có nguyên nhân sâu xa hơn rồi.

Sự thực đúng là như thế, quân đội nước Y Lan run lui, không có quan hệ nhiều lắm với súng phun lửa.

Thì ra, khi Vân Đóa Thánh La khi chứng kiến súng phun lửa của quân Lam Vũ hành hành điên cuồng, thì đột nhiên linh quang lóe lên, nghĩ tới một chuyện càng khủng bố hơn, sắc mặt của lão lập tức trở nên vô cùng nhợt nhạt, tấm thân vốn vô cùng rắn rỏi không ngờ lại có chút run rẩy, quan quân khác của nước Y Lan còn cho rằng là ông ta bị súng phun lửa của quân Lam Vũ dọa cho thành như vậy, cho nên cũng không để ý lắm.

Vân Đóa Thánh La mau chóng gỡ bản đồ quân sự xuống, đặt lên trên bàn xem xét cần thận, nắm tay nhăn nheo càng ngày càng siết chặt lại, hiển nhiên đã ý thức được chuyện hết sức nghiêm trọng nào đó.

Ở trên bản đồ quân sự cho thấy rõ quân Lam Vũ đã xuất hiện ở mười sáu điểm, phân bố rất rối loạn, nhiều bộ đội quân Lam Vũ thế, nhìn qua thì không có một quy luật nào cả, giữa các đơn vị cũng không có liên hệ gì rõ ràng, nhưng Vân Đóa Thánh La luôn cảm thấy quân Lam Vũ tựa hồ đang bố trí hành động gì đó trí mạng, mà hành động này, sẽ lấy mạng lão và toàn bộ sư đoàn bộ binh số 66 lục quân nước Y Lan.

Vân Đóa Thánh La đã đoán đúng rồi.

Kỳ thực, trên bản đồ quân sự, những chấm nhỏ đó, đều là bộ đội nhảy dù của quân Lam Vũ, các tiểu phân đội nhảy dù của quân Lam Vũ chẳng phải chỉ có mỗi hai đội lục quân đặc chiến của Đao Vô Phong và Lăng Kiếm, mà còn có mười bốn tiểu phân đội khác binh chủng hàng không chuyên nghiệp.

Những tiểu phân đội này rất ít người, bình thường đều chừng bốn mươi người, nhưng trang bị vũ khí vô cùng đầy đủ, đạn dược cũng vô cùng sung túc, ở trong vùng núi non mất mô ở vương quốc Cung Đô này, nó đã hạn chế rất nhiều quan bình quân đội nước Y Lan, ép cho mỗi một quan quân đội nước Y Lan cảm thấy có chút dấu hiệu sợ bóng sợ gió.

Bất quá, nếu như cho rằng những tiểu phân đội quân Lam Vũ này đều đánh trận vụn vặn, phụ trách quấy nhiễu thôi thì sai rồi, bọn họ ôm một mục đích chung, bọn họ tiêu diệt đội tuấn tra của quân đội nước Y Lan, chỉ bất quá là vì thu hút sự chú ý của quân đội nước Y Lan mà thôi, làm loạn bố trí của quân đội nước Y Lan, làm cho quan chỉ huy các cấp của quân đội nước Y Lan phán đoán không ra ý đồ chân thật của quân Lam Vũ, từ đó đạt tới mục đích căn bản đánh một đòn hủy diệt.

Bộ đội quân Lam Vũ nhảy dù lần này, trừ hai đội lục quân đặc chiến của Đao Vô Phong và Lăng Kiếm ra, thì những tiểu phân đội khác đều tới từ trung đoàn lính dù cho quân Lam Vũ bí mật tổ chức, là bội đội lính dù chuyên nghiệp.

Trung đoàn lính dù này tiền thân là trung đoàn thủ bị đảo Sùng Minh, bởi vì biểu hiện xuất sắc của trung đoàn này, cùng với nỗ lực không biết mệt mỏi của trung đoàn trưởng Dương Thế Dân cùng phó trung đoàn trưởng Nhâm Thiên Quần, bọn họ đã thành công trở thành cơ cấu bộ đội lính dù đầu tiên của quân Lam Vũ.

Đương nhiên, hiện giờ đơn vị bộ đội lính dù này còn ở vào giai đoạn vô cùng đơn sơ, vì như lần này suất động mười bốn tiểu phân đội lính dù cực hạn của Dương Thế Dân và Nhâm Thiên Quân rồi.

Vân Đóa Thánh La đích xác đã đoán đúng, quân Lam Vũ tới là có mục đích, vị trí mà những tiểu phân đội quân Lam Vũ này xuất hiện nhìn qua thì vô cùng hỗn loạn nhưng nếu như nhìn cần thận, sẽ phát hiện ra nó đều ở bên những kho vật tư quân nhu chủ yếu của quân đội nước Y Lan, tiểu phân đội quân Lam Vũ ở xa nhất cũng chỉ cách kho quân nhu của quân đội nước Y Lan không quá ba mươi kilomet.

Rõ ràng quân Lam Vũ nhắm vào vật tư quân nhu nước Y Lan mà tới.

Quân đội nước Y Lan đồn trú ở vương quốc Cung Đô mặc dù có ưu thế thiên nhiên về mặt địa hình, còn chiếm cả thiên thời địa lợi, nhưng cũng có một chố trí mạng, đó chính là vấn đề bổ xung hậu cần, địa hình đặc thù của vương quốc Cung Đô đã định trước trong thời gian ngắn không thể bổ sung một lượng lớn vật tư được, tất cả vật tư thiết yếu đều phải tiến hành tiếp tế trên những con đường núi ngoằn ngèo như ruột dê, hiệu suất cực kỳ thấp, hao phí cực lớn, nếu muốn duy trì tiếp tế cho hai ba vạn quân đội là điều tuyệt đối không thể.

Nhất là sau khi nước Y Lan chủ động rút lui, Đường Hạc khống chế khu vực Ngọc Môn Quan và Kiếm Xuyên đạo, cắt đứt con đường tiến hành tiếp tế từ phía nam của quân đội nước Y Lan, làm quân đội nước Y Lan đồn trú ở vương quốc Cung Đô chỉ có thể có được sự bổ xung rất ít từ ngon đường vòng vèo ruột dê từ hành lang Á Sâm từ phía sau thành Kiếm Cung.

Loại tiếp tế này đối với sư đoàn bộ binh số 66 có hơn hai vạn người mà nói là hoàn toàn có thể không cần chú ý, bởi thế, bọn chúng chỉ có thể dựa vào quân nhu vật tư hiện có ở vương quốc Cung Đô để tiến hành chiến đấu, những số vật tư quân như này đều bắt đầu tích trữ điên cuồng từ năm ngoái, nói một cách nghiêm túc số lượng rất lớn, bất kỳ lúc nào cũng đủ để sử dụng tiết kiệm.

Một khi quân Lam Vũ phá hỏng những kho quân nhu này, thì quân đội nước Y Lan đồn trú ở bên trong vương quốc Cung Đô hoàn toàn không cần phải đánh đám gì nữa, đừng nói là kháng cự lại quân Lam Vũ, bản thân có thể sinh tồn được hay không cung là một vấn đề.

Trong những kho quân nhu đó tích trữ vô số đạn dược và lương thực, cùng với cả áo bông và những vật tư cần có cho mùa đông, không có số vật tư này quân đội nước Y Lan chỉ có thể chết rét trong mùa đông.

Vốn vị trí của những kho quân nhu này đều do Vân Đóa Thành La dày công lựa chọn, ở dưới sự khống chế tuyệt đối của quan đội nước Y Lan, chỉ cần quân Lam Vũ không chiếm lĩnh được ba cứ điểm hiểm yếu là cửa Thiên Đường, khe Răng Sói và Tịch Môn Quan, thì những kho quân nhu này sẽ bình yên vô sự.

Nhưng Vân Đóa Thánh La không ngờ, quân LamVũ không biết làm sao lại vượt qua ba chỗ hiểm yếu này, xuất hiện ở bên cạnh những khó vật tư, những kho quân nhu này không có nhiều quân canh giữ lắm, chỉ an bài để để phòng kiếm sĩ Cung Đô làm loạn thôi, muốn dựa vào số lượng thủ vệ ít nói này để đói kháng với quân Lam Vũ tiến công, là căn bản không có khả năng.

Nghĩ tới đây, Vân Đóa Thánh La cảm thấy toàn bộ lưng mình đã ướt đẫm mồ hôi lạnh rồi.

Vân Đóa Thánh La đúng là đã dự đoán được tới điểm mấu chốt, đồng thời cũng nhận thức sâu sắc được, quân Lam Vũ đã xuất hiện cao thủ hoạch định chiến lược, có thể lặng lẽ âm thầm dồn người ta vào chỗ chết, dạng kẻ địch như thế rất đáng sợ, lão cần phải thận trọng suy tính, làm sao để ứng phó lại được với kế rút củi dưới đáy nồi này của quân Lam Vũ.

Cao thủ chiến lược này của quân Lam Vũ tâm tư vô cùng kín đáo, suy tính tới kế hoạch sau cũng vô cùng lợi hại, nếu như mình không cẩn thận bước nhầm một bước thôi là lọt vào mưu tính của đối phương, vậy thì sẽ rất rắc rối, chẳng lẽ cao thủ chiến lược này là Dương Túc Phong? Nếu thế thì y thực quá đáng sợ.

Trên thực tế lần này Vân Đóa Thánh La đã suy đoán nhầm, người mà dày công dựng lên chiến dịch vương quốc Cung Đô, xác định vị trí các tiểu phân đội lính dù của quân Lam Vũ xuất hiện không phải là Dương Túc Phong, mà là Hà Vị Thần tham mưu cao cấp của bộ tổng tham mưu quân Lam Vũ.

Người thanh niêm mang kính cận rất nặng này đang dùng thân thể gày gò dày công dựng lên một cạm bẫy tử vong cho quân đội nước Y Lan.

Khi mà một bộ phận tham mưu của quân Lam Vũ còn đang ngả về kế hoạch chặt đầu giống như kiểu đã bắt lấy tiểu thiên vương của Xích Luyện giáo, thì Hà Vị Thần lại đưa ra một đề nghị khác, hắn cho rằng hành động chặt đầu có nguy hiểm quá lớn, phi dĩnh cố ép hạ xuống nếu như bị súng trường Chấn Thiên bắn trúng, có khả năng sẽ bị rơi, huống hồ với thực lực của bộ đội lính dù quân Lam Vũ, nếu như thả quân xuống vùng đất mà kẻ địch bố trí trọng binh, có khả năng sẽ bị quân địch bao vây tiêu diệt.

Mà cho dù có chặt đầu thành công rồi, thì quân đội nước Y Lan cũng vẫn sẽ tử chiến tuyệt đối không chịu dễ dàng từ bỏ vương quốc Cung Đô.

Chỉ có một biến pháp có thể ép cho quân đội nước Y Lan bỏ chiến đấu, đó chiến là phá hủy quân nhu vật tư của quân đội nước Y Lan, không có số quân nhu vật tư dựa vào để sinh tồn này, thì quân đội nước Y Lan chỉ có một lựa chọn duy nhất là rút lui.

Vương quốc Cung Đô là một quốc gia vô cùng nghèo khó, cơ bản không sản xuất ra được lương thực, cũng không có năng lực dự trữ lương thực, quân đội nước Y Lan cho dù có thả quân cướp lương, cũng không thể duy trì được thời gian nửa tháng, vào cái mùa tuyết lớn gió lạnh này, nếu như bọn chúng mà còn không mau mau cuốn xéo thì bọn chúng chỉ có nước chết đói hoặc là chết lạnh mà thôi.

- Không có cái ăn, không có cái mặc, không có đạn dược, xem các ngươi sống qua mùa đông như thế nào, xem các ngươi đánh trận như thế nào.

Hà Vị Thân khẽ đẩy gọng kính của mình, bình tĩnh nói, không hề ý thức gì về việc kế hoạch của mình sẽ khiến cho cả vạn sinh linh biến mất một cách hoàn hảo trên thế giới này.


/769

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status