“Ừm…” Từ Gia khịt mũi, nhỏ giọng đáp lại hắn.
Nhìn váy phía dưới cô không ngừng nhỏ nước, Từ Dịch Thu cầm lấy khăn tắm khô khoác lên vai cô, nói
“Cởi váy ướt ra, cha đi tìm quần áo khô cho con mặc.”
“Ừm…” Từ Gia lại đáp một tiếng, lần này cổ đều đỏ.
Từ Dịch Thu săn sóc làm như không phát hiện ra, đi ra khỏi phòng tắm trước đóng cửa lại.
Hắn đi thu dọn bàn ăn, múc bát cháo mới cho bà cụ, mới đến ngăn tủ tìm thuốc mỡ.
Bà cụ ngồi trước bàn ăn thở dài, tự trách nói “Người mù như mẹ đúng là vô dụng͟͟, vô dụng͟͟ quá. Gia Gia thế nào, bị bỏng có nghiêm trọng không?”
Từ Dịch Thu cầm hộp thuốc xem hướng dẫn sử dụng͟͟, nghe thấy thế chỉ thản nhiên nói
“Không có bọn nước, bôi thuốc mỡ là được.”
“Có lẽ Gia Gia rấtđau đúng không?” Bà cụ càng thêm áy náy.
Nhớ tới dáng vẻ cúi đầu im lặng chảy nước mắt của Từ Gia, Từ Dịch Thu thở sâu một hơi, nói
“Ừm, mẹ đừng lo lắng, ăn cháo xong thì về phòng nghỉ ngơi trước đi ạ.”
Lúc này cửa phòng tắm bên cạnh mở ra, Từ Gia quấn khăn tắm to đi ra ngoài, bởi vì sau lưng còn đau nên cô không dám quấn quá chặt, chỉ lỏng lẻo ôm lấy.
Thấy cha cầm thuốc mở đi về phía cô, cô thẹn thùng hoảng loạn quay mặt đi, hỏi “Bôi… Bôi ở đâu ạ?”
“Đến tɾong phòng đi.” Từ Dịch Thu nói.
“Dạ.”
Từ Gia cố gắng khiến mình bình tĩnh lại, nhưng dép lê ướt nhẹp hơi trơn, cô mới đi hai bước dưới ͼhân trượt một cái, cả người suýt nữa té ngã về trước.
“Cẩn thận ” Cũng may Từ Dịch Thu nhanh tay, ôm chặt lấy cánh tay của cô đỡ cô.
Trong lúc hoảng loạn, khăn tắm trên người Từ Gia rơi xuống đất, cơ thể trắng nõn trần trụi của thiếu nữ h0àn toàn lộ ra trước mắt người đàn ông.
…
Chỉ tɾong nháy mắt không khí giống như đọng lại, cảm xúc quá mức khiếp sợ khiến Từ Gia có loại ảo giác linh hồn xuấtkhiếu, hồn phách tre0 giữa không trung, thờ ơ lạnh nhạt nhìn hình ảnh mình mất mặt thất thố trước cha.
Dường như Từ Dịch Thu cũng bị ngoài ý muốn làm cho ngây ngốc, từ trước tới nay chỉ có biểu cảm lạnh nhạt, hiếm khi xuấthiện chút cảm xúc kinh ngạc.
Nhưng phản ứng của hắn nhanh hơn Từ Gia, sau khi ngây ngốc hai giây, thì cúi người nhặt khăn tắm phủ thêm giúp cô.
Từ Gia mới kịp phản ứng lại, từ gương mặt đến cổ nhanh chóng đỏ lên, cô luống cuống tay ͼhân quấn khăn tắm thật kỹ, vẫn cảm thấy không có cảm giác an toàn.
Sau đó cô không màng nguy hiểm té ngã, bước đi vội vàng chạy chậm vào phòng ngủ.
/302
|