Em Gái Ngây Thơ , Anh Trai Xã Hội Đen (Sắc)

Chương 23  

/144



Một khi đã như vậy thì…Anh sẽ giăng ra một cái lưới để em gái từng bước rơi vào “cái bẫy” của anh.


Lạc Hi Hàn nhếch lên khóe môi ý cười đầy ẩn ý, 


giống như một con mồi đang chờ đợi thời cơ để phát động.


Anh liếc nhìn Lạc Hân Nghiên, vẻ mặt bình tĩnh hơn vài phần.


"Anh đã lăn lộn tɾong xã hội nhiều năm như vậy, cũng nhìn thấy rấtnhiều chuyện. Mộ Tử Thần kia rõ ràng là có tình cảm nam nữ với em, nhưng giáo viên và anh trai đều hy vọng em sẽ không để loại tình cảm này ảnh hưởng đến việc học tập. Cho nên vừa rồi anh mới tức giận và khiến em sợ hãi."


Đầu ngón tay của Lạc Hi Hàn nhẹ nhàng lướt qua khuôn mặt non mềm của thiếu nữ, sự đụng chạm này giống như một chiếc lông vũ lướt qua da thịt, làm cho Lạc Hân Nghiên cảm thấy ngứa ngáy.


"Anh trai yên tâm, em chỉ đơn thuần coi cậu ấy như là anh em mà thôi."


Nụ cười hồn nhiên của thiếu nữ bị người đàn ông thu hết vào tɾong mắt, tɾong lòng anh chợt run lên, một dòng nước ấm chạy qua tɾong tim, khiến anh cảm thấy thoải mái không thể giải thí¢h được.


Ở nhà.


Quản gia đã chuẩn bị tốt bữa ăn và đứng cách bàn vài mét, một bộ dạng cung kính.


Lạc Hi Hàn tranh thủ lúc em gái lên lầu thay quần áo, đi tới bên cạnh quản gia hỏi  “Thuốc kia ¢hắc là vẫn còn đúng không.”


Quản gia  "Cái nào?"


"Cái mà lần trước ông đề nghị. Nếu tôi thực sự không thể kiềm chế được bản thân..."


Lời của anh còn chưa dứt, quản gia đã biết Lạc Hi Hàn có ý gì  "Thứ mà Lạc gia đang nói đến là thuốc mê kia phải không?"


Lạc Hi Hàn vẫn bình tĩnh, bày tỏ sự khẳng định của mình bằng sự im lặng.


"Tôi hiểu rồi."


Quản gia lấy thuốc từ ngăn kéo bên cạnh ra, nhanh chóng rắc một ít lên bát cơm của Lạc Hân Nghiên.


"Lạc gia chú ý kiềm chế một chút, tiểu thư vẫn còn đang tɾong quá trình trưởng thành." Ông ta vừa nói xong, Lạc Hân Nghiên đã tung tăng nhảy nhót xuống lầụ


"Oa, thật phong phú. Em ăn trước nhé." Thiếu nữ kéo ghế ra ngồi vào và bắt đầu ăn.


Lạc Hi Hàn nhìn cô ăn đến nỗi cái miệng phồng ra, ánh mắt có chút lóe lên.


"Lui ra đi."


"Vâng, Lạc gia."


Nhìn thấy quản gia rời khỏi phòng khách, Lạc Hi Hàn lúc này mới tiến lên ngồi vào trước bàn ăn.


.....


Sau khi ăn no, Lạc Hân Nghiên cảm thấy mỹ mãn tựa lưng vào ghế, xoa xoa bụng.


Giây tiếp the0, bên tai cô truyền đến giọng nói sâu kín của anh trai  “Ngày mai là cuối tuần, nếu mệt thì đêm nay đừng làm bài tập, đi ngủ sớm đi.”


Người đàn ông dường như là cố ý nói vậy, nhưng Lạc Hân Nghiên đúng là đột nhiên cảm thấy buồn ngủ.





/144

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status