Dược Thần

Chương 1576: Chậm trễ cứu chữa

/1885


Trong khi Bảo Địch Kỳ còn đang không ngừng gào thét, hắc sắc trọng kiếm trong tay Kiệt Sâm đã đi tới trước mặt của hắn.

- Hống!

Bảo Địch Kỳ hét lớn một tiếng, trên người bắn ra thổ hoàng sắc quang mang đầy trời, thân thể trướng lên cao lớn cùng Kiệt Sâm hung hăng va chạm.

- Ah…

Tiếng kêu thảm thiết vang lên, dưới công kích phi thường dũng mãnh của Kiệt Sâm Bảo Địch Kỳ như mảnh vải rách ném bay ra ngoài, miệng phun máu tươi, thân thể rạn nứt tuôn máu như suối, vô cùng chật vật muốn hồn phi phách tán.

- Oanh long long…

Đúng lúc này biết rõ không thể trốn chạy ba người Yết La cũng đã phát động ra tiến công mãnh liệt nhất với Kiệt Sâm, công kích đáng sợ đã lập tức đi tới trước mặt hắn.

Linh nguyên tố lan ra khắp thiên địa sôi trào điên cuồng, uy áp khủng bố chấn nhiếp cửu thiên thập địa, linh lực nước lũ bao trùm về hướng Kiệt Sâm, đem thân thể hắn nuốt chửng.

- Tốt, tiếp tục công kích, không nên lưu thủ!

Trong miệng Yết La gào thét, gương mặt dữ tợn cùng Mạt Tây Lý, A Nhĩ Phất Lôi Đức Sâm liều lĩnh phát ra công kích như mưa về hướng Kiệt Sâm.

Từng đạo kiếm hồng, linh mang, nguyên tố nước lũ như liều mạng tuôn tràn, tiếng oanh minh đinh tai nhức óc vang vọng, uy áp khủng bố tỏa khắp, Kiệt Sâm hoàn toàn giống như bị nuốt sống không còn nhìn thấy thân ảnh.

Đám người Yết La nhìn thấy một màn này trong lòng không khỏi nảy lên vui mừng.

- Sưu!

Nhưng không đợi bọn họ có chút buông lỏng, đột nhiên một tiếng hừ lạnh vang lên, linh nguyên tố khủng bố đột nhiên bị chấn khai, một cỗ lực lượng không thể ngăn cản từ trong phun trào, ba người Yết La bị cỗ linh lực kia trùng kích thân hình kịch chấn lập tức văng ra ngoài, miệng phun tràn máu tươi.

Kiệt Sâm như vị thần linh từ trong linh màn bước ra, ngũ sắc thần quang tán phát, không hề có chút vết thương.

- Chết!

Hắn vừa xuất hiện ánh mắt rơi lên trên người Bảo Địch Kỳ, hắc sắc trọng kiếm chém xuống lần nữa, hóa thành một đầu hắc sắc nộ long đánh về phía hắn.

- A, ta liều mạng với ngươi…

Bản thân bị trọng thương, trong miệng Bảo Địch Kỳ gào thét, đôi mắt chảy xuống máu tươi, một cỗ lực lượng quỷ dị từ trong cơ thể hắn xuất hiện lập tức bao phủ lấy Kiệt Sâm.

- Thổ Cực Bắc Minh – Hấp Tắc đại pháp!

Trong tiếng gầm của Bảo Địch Kỳ, Kiệt Sâm lập tức cảm giác được có một cỗ lực lượng cổ quái bao phủ lấy hắn, cỗ lực lượng kia không hề có chút lực công kích nhưng lại vô cùng quỷ dị, muốn đem ngũ hành pháp tắc hút nhiếp ra khỏi thân hình của hắn.

- Ồ?

Trong miệng Kiệt Sâm kêu lên kinh dị, nhưng hắc sắc trọng kiếm không chút thay đổi, cả người không bị chút ảnh hưởng một kiếm trực tiếp bổ lên đỉnh đầu Bảo Địch Kỳ.

- Ngươi như thế nào…

Trong mắt Bảo Địch Kỳ mang theo nỗi sợ hãi, miệng chỉ nói được một nửa đã bị một kiếm chém thành nát bấy.

Thổ Cực Bắc Minh Hấp Tắc đại pháp tuy thần kỳ có thể cướp đoạt cùng hấp thu pháp tắc cùng máu huyết của người khác, nhưng lại vô cùng thô thiển, so sánh với Thiên Địa Luyện Hóa Quyết quả thật cách biệt một trời, một là châu ngọc một là cặn bã, cả hai căn bản không thể đem ra so sánh, làm sao sinh ra tác dụng đối với Kiệt Sâm.

- Hô…

Kiệt Sâm vung tay lên, từ trong huyết nhục nát bấy của Bảo Địch Kỳ hút nhiếp ra một pháp tắc thổ hệ cột trụ cỡ cánh tay, lại đánh vào trong mi tâm tồn nhập trong Chiến Thần Tháp.

Sau một khắc, ánh mắt Kiệt Sâm rơi lên trên người Yết La bọn hắn.

- Không…

Ba người Yết La hoàn toàn đánh mất dũng khí chống cự, trong mắt mang theo kinh hoàng đồng thời bỏ chạy tứ tán.

- Muốn đi? Các ngươi còn đi được sao?

Trên bầu trời khóe miệng Kiệt Sâm nhếch lên tia cười lạnh.

- Hô…

Thân hình của hắn bỗng nhiên chớp động, hướng A Nhĩ Phất Lôi Đức Sâm cùng Mạt Tây Lý oanh ra hai quyền, trong hư không lập tức xuất hiện hai quyền ảnh cực lớn oanh bay, quyền ảnh ẩn chứa lực lượng đáng sợ trực tiếp phá toái hư không oanh kích lên trên thân thể hai người đã mất đi dũng khí phản kháng.

- Bồng!

Vô thanh vô tức, ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không truyền ra, A Nhĩ Phất Lôi Đức Sâm cùng Mạt Tây Lý đồng thời bị một quyền oanh thành mảnh vỡ, hóa thành huyết nhục đầy trời.

- Yết La!

Cuối cùng Kiệt Sâm đem ánh mắt nhìn lên trên người Yết La đang điên cuồng bỏ chạy thục mạng, bàn tay vung lên, một cự chưởng khổng lồ xuất hiện trên hư không trực tiếp bắt lấy Yết La đưa tới trước mặt Kiệt Sâm.

Kiệt Sâm một tay bắt được cổ Yết La, như xách gà con nhấc hắn lên cao.

- Không…ngươi đừng giết ta, giết ta Ngải Kim Sâm tháp chủ sẽ không bỏ qua cho ngươi!

Đối mặt tử vong, Yết La hoàn toàn hoảng loạn, trong miệng rối loạn kêu to.

- Ngải Kim Sâm sẽ không bỏ qua cho ta? Ha ha…

Kiệt Sâm cười ha hả, trong tiếng cười không còn vẻ khí phách như trước tới nay, thậm chí mang theo cỗ bi thống.

- Yết La, ngươi còn nhớ thiên tài thí luyện đại lục sao? Nhớ rõ Cái Tỳ phó tháp chủ cùng Ốc Đặc Phỉ Nhĩ Đức trưởng lão sao? Nhớ ra thật nhiều thiên tài của Linh Dược Sư Tháp chúng ta sao?

Kiệt Sâm lạnh băng lên tiếng:

- Hôm nay ngươi hẳn phải chết, chẳng những là ngươi, Linh Sư Tháp Ngải Kim Sâm tháp chủ của các ngươi cũng phải chết dưới tay Kiệt Sâm này!

Lời vừa rơi xuống, một cỗ lực lượng đáng sợ không gì sánh kịp từ trong tay Kiệt Sâm trào ra xông vào trong cơ thể Yết La.

- Không…

Yết La hoảng sợ kêu to, hai mắt trợn tròn.

- Bồng!

Thân hình Yết La lập tức bạo nát ra, biến thành huyết vụ đầy trời, không còn lưu lại chút gì.

- Cái Tỳ phó tháp chủ, Ốc Đặc Phỉ Nhĩ Đức trưởng lão, ta đã đánh chết Yết La, mối thù của mọi người ta đã báo được một nửa, còn lại một nửa chờ ta đánh chết Ngải Kim Sâm lại thay các ngươi kết thúc!

Thân hình Kiệt Sâm lui ra xa xa nhìn huyết vụ bay đầy trời, trong miệng thì thào lên tiếng.

- Hô…

Rút lấy pháp tắc tinh luyện từ thân thể đám người Yết La, Kiệt Sâm lập tức đáp xuống đi tới trước mặt Vi Ân cùng Hán Mật Nhĩ Đốn.

- Kiệt Sâm, chỉ một mình ngươi có thể giết chết Bảo Địch Kỳ, Y Tác Nhĩ Đức bọn hắn, cả sáu người, thật sự là…thật là…

Vi Ân trợn tròn mắt nhìn Kiệt Sâm, toàn thân vô cùng kích động, thân thể không tự chủ được run rẩy, tựa hồ trong bao năm nhận thức Kiệt Sâm lần đầu tiên, với thực lực bao năm tu luyện đau khổ của hắn chỉ có thể đánh ngang tay với một mình Y Tác Nhĩ Đức mà thôi, nhưng Kiệt Sâm vừa rồi liên tục phát uy, dùng lực lượng một người một lúc chém giết sáu người, trên người lại không hề có chút thương thế.

Càng làm Vi Ân thấy khiếp sợ chính là thực lực Kiệt Sâm hắn vốn đã có hiểu biết, mạnh nhất là Sát Thần Lâm Thế, dùng thực lực đế linh sư đỉnh phong đánh chết thánh linh sư trung cấp Lạp Đạt Mạn Địch Tư, nhưng hôm nay ngay cả một chiêu mạnh nhất còn chưa thi triển đã khủng bố tới như vậy, làm Vi Ân vừa kích động, vừa mừng rỡ mà càng nhiều là chấn động.

- Chuyện này dài dòng, ngươi không sao chứ?

Thấy vẻ kích động của Vi Ân, Kiệt Sâm chỉ lắc nhẹ đầu quan tâm hỏi.

- Ta không sao!

Vi Ân lắc đầu, tuy hắn bị tổn thương không nhẹ nhưng hiện tại đã hồi phục không ít.

- Y Mẫu sư huynh, ngươi thế nào rồi?

Ở bên dưới, Hán Mật Nhĩ Đốn ôm lấy Y Mẫu bị trọng thương toàn thân đầy máu tươi lo lắng hỏi.

- Kiệt Sâm, Y Mẫu bị đám người Yết La công kích trọng thương thiếu chút nữa đã chết, còn bị thương nghiêm trọng hơn ta rất nhiều, ngươi mau nhanh xem một chút.

Vi Ân vội vàng lên tiếng.

Kiệt Sâm gật gật đầu bước lên hai bước đi tới trước mặt Hán Mật Nhĩ Đốn lên tiếng nói:

- Cho ta xem sao.

Dứt lời tay phải Kiệt Sâm khoác lên người Y Mẫu, hắn vừa quan sát chân mày không khỏi nhíu lại, thương thế trên người Y Mẫu còn nghiêm trọng hơn trong sự tưởng tượng của hắn, kinh mạch trong cơ thể vỡ vụn, cơ bắp rách nát, ngũ tạng lục phủ đều tổn hại, ngay cả pháp tắc cũng bị phá vỡ, nếu không phải Y Mẫu đã là thánh linh sư trung cấp cùng thuộc tính mộc hệ nên có sinh mệnh lực cực kỳ cường đại chỉ sợ giờ phút này hắn chết từ lâu.

Nhưng dưới tình huống này Y Mẫu cũng không còn sống được bao lâu, tối đa chỉ có thể kiên trì được một canh giờ sẽ phải vẫn lạc.

- Kiệt Sâm huynh đệ, sư huynh thế nào?

Hán Mật Nhĩ Đốn khẩn trương hỏi, Y Mẫu cùng hắn đều là tôn giả của đế quốc, có quan hệ sư huynh đệ với hắn, bởi vậy quan hệ rất tốt làm trong lòng hắn vô cùng lo lắng.

- Thương thế trên người Y Mẫu rất nghiêm trọng…

Kiệt Sâm bình tĩnh đáp, trong giọng nói mang theo tia ngưng trọng.

- Vậy…

Hán Mật Nhĩ Đốn chợt ngây ngẩn cả người, nhìn Kiệt Sâm run rẩy lên tiếng:

- Kiệt Sâm huynh đệ, ngươi…ngươi không phải là linh dược thánh sư cửu giai sao…

- Khục khục…Hán Mật Nhĩ Đốn, đừng gây khó xử cho Kiệt Sâm huynh đệ, ta biết rõ thương thế trên người mình, đã không còn được bao nhiêu thời gian.

Y Mẫu ho ra một ngụm máu tươi, nhìn Hán Mật Nhĩ Đốn khóe môi gian nan nở nụ cười, khó khăn lên tiếng:

- Hán Mật Nhĩ Đốn, chờ khi ngươi gặp Mạch Khắc Cách Lôi Địch đại hiền giả nói cho hắn biết Y Mẫu không làm hắn bị mất mặt, không làm cho Tái Luân đế quốc bị xấu hổ…

- Y Mẫu sư huynh, đừng nói nữa, ngươi không có việc gì đâu, không có việc gì đâu…

Hán Mật Nhĩ Đốn rơi nước mắt kêu lên.

- Được rồi…

Đúng lúc này Kiệt Sâm lên tiếng cắt lời hai người.

- Ta nói thương thế trên người Y Mẫu thật nghiêm trọng nhưng không có nói là không thể chữa được cho hắn!

Ánh mắt vốn suy tư của Kiệt Sâm trở nên thanh tịnh, nhíu mày lên tiếng nói.

- Kiệt Sâm huynh đệ, ý…ý của ngươi là…?

Hai người Hán Mật Nhĩ Đốn cùng Y Mẫu đều ngây dại.

- Hô…

Kiệt Sâm đứng dậy:

- Hán Mật Nhĩ Đốn, ngươi tránh ra!

Trong miệng Kiệt Sâm lên tiếng, đồng thời hào quang từ mi tâm lóe lên, một bình linh dược tề tản ra khí tức linh lực kinh người cùng thanh sắc pháp tắc cột trụ từ mi tâm hắn chợt bay ra.

Đó là một bình linh dược tề tản ra sinh mệnh hoạt lực nồng đậm, lưu chuyển khí tức sinh mệnh nồng hậu, Kiệt Sâm vung ngón tay điểm lên trên bình linh dược tề.

- Bồng!

Cả bình linh dược tề thoáng chốc bạo vỡ ra, hai tay Kiệt Sâm liên tục huy động, thi triển Thiên Địa Luyện Hóa Quyết đem sinh mệnh khí tức cường đại bên trong linh dược tề nổ tung lập tức đánh vào bên trong thanh sắc pháp tắc cột trụ, đồng thời trong mi tâm Kiệt Sâm lại lần nữa bay ra một đoàn thủy cầu cỡ nắm tay, sinh mệnh khí tức nồng đậm từ thủy cầu lan tỏa, chính là Sinh Mệnh Thủy, thoáng chốc đã bị Kiệt Sâm đánh vào bên trong mộc hệ pháp tắc cột trụ kia.

- Oanh!

Toàn bộ mộc hệ pháp tắc cột trụ tản ra sinh mệnh khí tức vô cùng nồng đậm, cuối cùng bị Kiệt Sâm đánh mạnh vào trong thân thể Y Mẫu.

- Ah…

Y Mẫu đột nhiên tru lên thống khổ, thân thể bay lên giữa không trung, trên người phát ra tiếng nổ đùng không dứt, thương thế dùng tốc độ mà mắt thường có thể thấy được dần dần khôi phục lại, chỉ qua vài phút ngắn ngủi toàn bộ vết thương đã khép kín.

- Được rồi, Y Mẫu, thương thế mặt ngoài trên người ngươi đã khỏi hẳn, nhưng pháp tắc trong cơ thể phải nhờ vào chính ngươi, hiện tại ngươi chỉ có thể thi triển ra thực lực cửu giai đê cấp, chờ sau khi ngươi luyện hóa toàn bộ mộc hệ pháp tắc mà ta đánh vào trong cơ thể của ngươi mới có thể hồi phục lại thực lực trung cấp cửu giai, quá trình này cần phải có từ ba tới năm ngày thời gian!

Kiệt Sâm thu hồi hai tay bình thản lên tiếng.

Lúc nãy hắn đánh nhập pháp tắc cột trụ vào trong người Y Mẫu là khi nãy hắn tinh luyện ra từ trên người A Nhĩ Phất Lôi Đức Sâm tôn giả của Khai La đế quốc, dùng cột trụ kia trị lành vết thương cho Y Mẫu, sau đó dùng thêm Sinh Mệnh Thủy hồi phục lại sinh cơ cho hắn.

- Ta…ta…thế này…

Y Mẫu nâng lên hai tay ngơ ngác cảm thụ thân thể đã khôi phục lại của mình, hồi tưởng lại khi nãy cơ hồ đã hấp hối, tương phản mãnh liệt làm trong lòng hắn rung động vô cùng.

Chẳng những là hắn, ngay cả Hán Mật Nhĩ Đốn cũng hoàn toàn sợ ngây người, hai mắt trợn tròn nhìn qua Kiệt Sâm.

- Đây là thực lực của linh dược thánh sư sao?

Trong miệng của hắn thì thào, trong mắt tràn đầy rung động.

- Kiệt Sâm đại sư, đa tạ ân cứu mạng, Y Mẫu suốt đời khó quên, sau này đại sư nếu có việc cần xin cứ phân phó, Y Mẫu tuyệt không dám từ chối!

Trong rung động Y Mẫu hướng Kiệt Sâm bái xuống thật sâu.

- Không có gì, Tái Luân đế quốc là đồng minh của Linh Dược Sư Tháp, cứu viện lẫn nhau là chuyện phải làm, Y Mẫu tôn giả không cần để ở trong lòng.

Nghe lời cảm kích của Y Mẫu, Kiệt Sâm chỉ cười dìu hắn đứng dậy nói.

- Được rồi, chúng ta lên đường đi.

Để hai người Vi Ân dưỡng thương tại chỗ thêm một lát, đợi khi thương thế trên người đã không còn gì đáng ngại Kiệt Sâm mới lên tiếng, lúc này bốn người lại bay vút lên hướng khu vực trung ương lao đi.

- Hô…

Gió lạnh cuồng loạn ác liệt thổi phất lên mặt mọi người, bốn người Kiệt Sâm tiếp tục tiến vào sâu trong Chư Thần Chiến Trường, tràn đầy nguy hiểm.

Nhưng ở khu vực bên ngoài nhóm người Kiệt Sâm không phải không có thu hoạch, mặc dù khu vực bên ngoài không có những đồ vật quý hiếm như thần tắc mảnh vỡ nhưng lại có nhiều nơi sinh trưởng linh dược, linh mộc cùng một ít khoáng thạch quý hiếm mà trên Tư Đặc Ân đại lục cực kỳ hiếm thấy.

Những vật này đều bị Kiệt Sâm hái lấy, đương nhiên tuyệt đại đa số địa phương có được bảo vật đều có linh thú cường đại chiếm giữ, nhưng với thực lực của nhóm người Kiệt Sâm trên đường chỉ cần chú ý cẩn thận nên không có gì nguy hiểm.

Thời gian từng ngày trôi qua, sau khi Y Mẫu hấp thu xong mộc hệ pháp tắc chi trụ của A Nhĩ Phất Lôi Đức Sâm, chỉ sau vài ngày đã khôi phục lại thực lực, hồi phục lại cửu giai trung cấp, lần nguy cơ sinh tử này càng làm tâm cảnh của hắn đạt được cảm ngộ không bình thường, cộng thêm mộc hệ pháp tắc cảm ngộ của A Nhĩ Phất Lôi Đức Sâm hơi có chút khác biệt với hắn, đem cả hai dung hợp, kể từ đó thực lực hắn càng thêm có đột phá, đạt tới cửu giai trung cấp đỉnh phong, xem như nhờ họa được phúc.

Cảm nhận được một phương hướng truyền tới uy áp, nhóm người Kiệt Sâm đi thẳng về phía trước, rốt cục sau khi bốn người phi hành được nửa tháng, một tầng màng mỏng lóe ra hào quang nhu hòa trong suốt đột nhiên xuất hiện ngay trước mặt họ.

/1885

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status