Dược Thần

Chương 1288: Ai dám tổn thương bằng hữu của ta

/1885


Ken két!

Dưới sự oanh kích của Cự Phủ màu đen, trên thân thế giới chi kiếm mà Ai Đức Mễ Tư thi triển ra trong khoảnh khắc liền xuất hiện vô số vết rạn, rồi sau đó ầm ầm bạo liệt.

Ai Đức Mễ Tư cả người dưới cổ linh lực cực lớn này trùng kích xuống, thân thể trùng trùng điệp điệp văng ra ngoài, trong miệng phún ra máu tươi, đụng vào tầng nham bên dưới, bụi mù nổi lên đầy trời.

- Hừ, chết đi!

Tư Đặc Lãng trong miệng hừ lạnh, Cự Phủ màu đen trong tay cũng không dừng lại, trực tiếp đánh xuống, thế như muốn bổ Ai Đức Mễ Tư thành thịt nát.

Cùng lúc đó, trong một mảnh núi rừng cách hai người Tạp Tắc Nỗ Tư và Ai Đức Mễ Tư ngoài trăm dặm.

- Ký hiệu đến nơi đây đã hết, người làm ký hiệu này có lẽ ở gần đây rồi.

Trên bầu trời, bốn đạo nhân ảnh lơ lửng, nam tử tóc đen đầu lĩnh cẩn thận phân biệt ký hiệu bên dưới, trong miệng lên tiếng nói.

- Mọi người chúng ta tìm kiếm bốn phía thử xem.

Nữ tử tuyệt mỹ tóc xanh song song đứng thẳng với nam tử tóc đen cũng lên tiếng.

Ngay khi bốn người đang chuẩn bị tản ra, tìm kiếm bốn phía một chút thì...

Ông!

Xa xa phía chân trời, đột nhiên truyền đến một đạo linh lực cực lớn.

- Bên kia có người đang chiến đấu.

Linh lực chấn động ẩn chứa khí thế đáng sợ lập tức hấp dẫn ánh mắt bốn người.

Bốn người ở trên bầu trời liếc nhau, trong đôi mắt đều hiện lên một đạo lệ mang.

Đi!

Trong tiếng quát khẽ, bốn người trong khoảnh khắc hóa thành bốn đạo lưu quang, hăng hái bay về phía chấn động.

Mắt thấy Ai Đức Mễ Tư sẽ bị Tư Đặc Lãng một búa đánh chết, trong đôi mắt Tạp Tắc Nỗ Tư mạnh mẽ tuôn ra một đoàn tinh quang, ngang nhiên xuất thủ.

- Âm Dương tử quyết, Âm Dương lưu chuyển, Thái Cực hóa Lưỡng Nghi, nhất kiếm định sinh tử!

Trong miệng Tạp Tắc Nỗ Tư phát ra tiếng hét to, trong đôi mắt mang theo điên cuồng, hai tay tách ra hai loại hào quang một đen một trắng, hai cổ hào quang theo hai tay, kéo thẳng đến trường kiếm trong tay hắn, tạo thành một đạo kiếm khí tối tăm lu mờ, nhắm ngay chỗ Tư Đặc Lãng trùng trùng điệp điệp bổ tới.

XÍU... UU!!

Kiếm khí cường đại phá vỡ hư không, những nơi đi qua, không gian tất cả đều vỡ vụn, nhộn nhạo xuất ra đạo đạo rung động, lập tức đi đên trước mặt Tư Đặc Lãng.

- Cút ngay cho ta!

Đối mặt với công kích của Tạp Tắc Nỗ Tư, Tư Đặc Lãng bất chấp đánh chết Ai Đức Mễ Tư, trong tiếng rống giận dữ, Cự Phủ màu đen trongtay lập tức ngăn cản ở trước mặt mình, ngăn cản đạo kiếm khí kia oanh kích.

Oanh!

Trong tiếng nổ mạnh cực lớn, Tư Đặc Lãng cả người trên bầu trời rút lui hơn mười mét, hai tay nắm lấy Cự Phủ màu đen một hồi chết lặng.

Ánh mắt của hắn hiện ra sát cơ lạnh như băng nhìn chằm chằm vào Tạp Tắc Nỗ Tư.

- Tạp Tắc Nỗ Tư, không thể không thừa nhận, ngươi là thiên tài, hai ngày trước bằng vào chiêu này đã đánh lén khiến ta bị thương, bất quá hiện giờ, ngươi đã bị ta đánh cho bị thương, thực lực mười không còn ba, như thế nào, ngươi cho rằng bằng vào cùng một chiêu còn có thể kích thương ta sao, quả thực buồn cười? Nếu ngươi đã muốn chết như vậy, vậy thì ta sẽ thành toàn cho ngươi, để ngươi chết trước.

Tư Đặc Lãng trong miệng lạnh lùng, mạnh mẽ phóng tới Tạp Tắc Nỗ Tư, trên Cự Phủ màu đen trong tay dâng lên linh lực ngập trời, trực tiếp hàng lâm trên đỉnh đầu Tạp Tắc Nỗ Tư.

Oanh

Vô tận linh lực phun ra, dưới một búa này của Tư Đặc Lãng, cả linh nguyên tố trong cả phiến Thiên địa như cuồng nộ lên, thổ hệ linh nguyên tố đầy trời như sóng biển trên đại dương bao la vậy, không ngừng quay cuồng, chôn vùi hết thảy.

Cự phủ màu đen như một ngọn núi trầm trọng đi thẳng tới đỉnh đầu Tạp Tắc Nỗ Tư, đạo đạo quy tắc huyền ảo chảy xuôi trên đó, mang đến cho người một loại cảm giác thâm trầm, vô địch.

- Ah

Nhìn thấy một kích này của Tư Đặc Lãng, Tạp Tắc Nỗ Tư trong miệng ra gào thét, một đôi đồng tử của hắn một cái biến thành màu trắng, một cái biến thành màu đen, như hai cái vòng xoáy, không ngừng xoay tròn, một cổ lực lượng vô cùng kinh khủng nổi lên trong thể nội hắn, trên trường kiếm trong tay bỗng nhiên tách ra hào quang chói mắt, như thiểm điện ngăn ở trước mặt của hắn.

Phanh

Trong tiếng nổ vang cực lớn, linh lực đáng sợ lan ra, hư không trực tiếp rách nát ra, trong linh lực như biển gầm cuốn trôi tất cả, Tạp Tắc Nỗ Tư như một cánh diều đứt dây bị văng ra ngoài, máu tươi từ trong miệng hắn điên cuồng bắn ra, sắc mặt tái nhợt vô cùng.

Tạp Tắc Nỗ Tư dốc hết toàn lực mới ổn định được thân hình giữa không trung, t ay phải nắm trường kiếm có chút run rẩy, có máu tươi theo tay hắn chảy xuống, rồi sau đó lại chảy xuống bên dưới, nhìn thấy mà giật mình.

- Không nghĩ tới, dưới tình huống như vậy ngươi cũng ngăn cản được công kích của ta, Tạp Tắc Nỗ Tư, ta càng ngày càng thưởng thức ngươi rồi, không thể không nói, ngươi là một trong số các thiên tài chính thức trên toàn bộ đại lục mà ta nhìn thấy.

Tư Đặc Lãng lạnh lùng nhìn Tạp Tắc Nỗ Tư:

- Nhưng thật đáng tiếc, hôm nay ngươi phải chết, chỉ cần giết hai người các ngươi, lần săn giết này ta đã đánh chết được năm tên đệ tử, thành tích như vậy, đủ để cho Khai La đế quốc ta trong lần săn giết này kiếm được một khoản lớn rồi, cho nên, ngươi chết đi cho ta.

Tư Đặc Lãng ánh mắt lạnh lùng, cự phủ màu đen trong tay lại lần nữa huy động, có chút rung động lắc lư, hư không tầng tầng nghiền nát, như một tòa núi lớn đè về phía Tạp Tắc Nỗ Tư.

- Tạp Tắc Nỗ Tư ngươi chạy mau đi, bên dưới, Ai Đức Mễ Tư lung la lung lay bay lên, trên người hắn tràn đầy máu tươi, trong miệng phát ra tiếng gầm rú thê lương.

Đạo đạo kim mang tách ra bên ngoài thân hắn, hắn muốn ngăn trở một chiêu này của Tư Đặc Lãng, nhưng lại căn bản không kịp.

Dưới oanh kích của Tư Đặc Lãng, Tạp Tắc Nỗ Tư cảm giác được không gian chung quanh thân thể như bị cầm cố lại, đạo đạo uy áp cường đại không ngừng ép lên trên người hắn, dưới cổ áp lực này Tạp Tắc Nỗ Tư ngay cả hô hấp cũng trở nên khó khăn.

- Ta không cam lòng, ta không cam lòng ah.

Trong miệng Tạp Tắc Nỗ Tư phát ra tiếng gầm rú thê lương, trường kiếm trong tay lại lần nữa chém ra, làm lấy giãy dụa cuối cùng.

Phanh

Trong hư không, cự phủ màu đen và Âm Dương trường kiếm trùng trùng điệp điệp đụng vào cùng một chỗ, một cổ linh lực trùng kích cường đại lập tức truyền vào thể nội Tạp Tắc Nỗ Tư, Tạp Tắc Nỗ Tư trong miệng điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi, áo bào trên người triệt để nát bấy lộ ra thân hình vết thương chồng chất.

- Thật sự là ương ngạnh, bất quá cũng vậy rồi, cần gì chứ, ngươi dù có giãy dụa, cũng tránh không khỏi một chữ chết.

Thanh âm lạnh như băng của Tư Đặc Lãng vang vọng bên tai Tạp Tắc Nỗ Tư, đồng thời cự phủ màu đen trong tay hắn có chút rung động lắc lư lên.

Trường kiếm trong tay Tạp Tắc Nỗ Tư rốt cục không nhịn được nữa, quẳng đi rất xa, vết thương trên người cũng lại lần nữa bắn ra máu tươi.

- Ah

Cách đó không xa, Ai Đức Mễ Tư rốt cục đuổi tới, hắn như hóa thành một vòng mặt trời màu vàng, cầm trong tay một thanh trường kiếm màu vàng đâm về phía Tư Đặc Lãng.

- Thật sự là tình đồng môn ngu muội ah.

Tư Đặc Lãng vung Cự Phủ trong tay lên, va chạm với Cự Kiếm màu vàng kia, cự kiếm màu vàng trong tay Ai Đức Mễ Tư lại lần nữa rách nát, trường bào màu vàng trên người cũng bị xé vụn, một cánh tay cũng bị đánh gãy.

- Nếu các ngươi đã đồng tình đối phương như vậy, vậy thì cùng nhau chết đi.

Tư Đặc Lãng giờ phút này cao cao sừng sững trong thiên địa, như một quân vương lãnh khốc, chấp chưởng thương nỏ.

Cự phủ màu đen trong tay hắn ở trong hư không đón gió mà trướng, trở nên vô cùng lớn, trực tiếp bao phủ hai người Tạp Tắc Nỗ Tư và Ai Đức Mễ Tư, phách trảm mà xuống.

Ầm ầm.

Cự phủ màu đen cuốn bay tất cả, giờ phút này, Tạp Tắc Nỗ Tư và Ai Đức Mễ Tư bản thân bị trọng thương không còn chút sức lực nào để ngăn cản nữa, hai người bọn họ, chỉ có thể trơ mắt nhìn qua cự phủ kinh khủng của Tư Đặc Lãng hàng lâm trên đỉnh đầu của mình, trong mắt tỏa ra vẻ tuyệt vọng.

Hào quang màu vàng đất vô biên như núi cao trầm trọng, tràn ngập hết thảy.

- Ai dám tổn thương bằng hữu của ta.

Ngay trong lúc Tạp Tắc Nỗ Tư và Ai Đức Mễ Tư đều tuyệt vọng, một tiếng gào thét kinh thiên bỗng nhiên vang lên bên tai bọn hắn, tiếng gào thét này phảng phất như lôi đình, đinh tai nhức óc, vang vọng khắp Thiên địa.

Theo tiếng gào thét này, một đạo ngũ sắc Cực Quang, từ phía chân trời đằng xa như thiểm điện bay vút đến, trong khoảnh khắc đã tới trước mặt Tư Đặc Lãng.

- Cái gì?

Nhìn thấy công kích đột nhiên này, Tư Đặc Lãng trong nội tâm cả kinh, Cự Phủ trong tay bất chấp đánh chết hai người Tạp Tắc Nỗ Tư và Ai Đức Mễ Tư, tấn mãnh vung lên, tự che ở trước mặt.

Oanh

Tiếng oanh minh đinh tai nhức óc vang lên trong phương thiên địa này, dưới sự oanh kích của đạo ngũ sắc Cực Quang kia, Tư Đặc Lãng cả người trên bầu trời mạnh mẽ lui ngược về sau hơn trăm mét, trong lồng ngực một nhộn nhạo, ngón tay có chút run run, đồng thời ánh mắt lăng lệ nhìn về phía phát ra công kích.

- Là ai?

Ánh mắt của hắn ngưng trọng, ngữ khí lăng lệ ác liệt.

Vèo

Vèo

Vèo

Vèo"

Bốn đạo tiếng xé gió kịch liệt vang lên ở phía chân trời, bốn bóng người trên người tán ra khí tức cường đại chậm rãi đáp xuống, đi tới trước mặt Tạp Tắc Nỗ Tư và Ai Đức Mễ Tư.

Bốn người này, đúng là bốn người Kiệt Sâm cảm nhận được linh lực chấn động ở đây, lại ra sức chạy đến.

- Kiệt Sâm, Lam Nguyệt Cổ Sâm, là các ngươi...

Nhìn thấy bốn người này, trên mặt Tạp Tắc Nỗ Tư lập tức toát ra một tia kích động.

Mà Ai Đức Mễ Tư một bên cũng vô cùng kích động, bất quá chợt hắn như nghĩ tới điều gì đó, sắc mặt bỗng nhiên biến đổi.

- Kiệt Sâm, Lam Nguyệt Cổ Sâm, các ngươi đi mau, Tư Đặc Lãng này là do Linh Sư tháp điều động tiến vào Thất Tinh Hải cấm địa đánh chết chúng ta đấy, chính là trưởng lão của Khai La đế quốc thánh địa, cửu giai đê cấp Thánh Linh sư.

Ai Đức Mễ Tư lo lắng lên tiếng, cho dù ở trong Thiên Không Thành hắn tu ừng hai lần bại bởi Kiệt Sâm, có xích mích với Kiệt Sâm, nhưng vào lúc này, hắn thân là đệ tử Linh Dược sư tháp đã sớm để chút ân oán đó ra sau đầu rồi.

Nói tiếp, hắn và Kiệt Sâm cũng không có cừu hận tuyệt đối gì cả, chẳng qua chỉ là cạnh tranh giữa hai gã thiên tài thôi.

Trông thấy biểu lộ lo lắng của Ai Đức Mễ Tư, Kiệt Sâm lại mỉm cười, ân cần nhìn qua hai người:

- Tạp Tắc Nỗ Tư, Ai Đức Mễ Tư, hai người các ngươi không có việc gì chứ?

Đồng thời, Kiệt Sâm cảm nhận được thương thế nghiêm trọng của hai người, tay trái mạnh mẽ nhoáng một cái, lập tức, hai bình Đế cấp Linh Dược tề tản ra khí tức kinh người liền xuất hiện trong tay hắn, đưa về phía hai người:

- Nhanh chóng phục dụng hai bình trị liệu dược tề nay đi

Trước tình thế cấp bách trước mắt, hai người Tạp Tắc Nỗ Tư và Ai Đức Mễ Tư cũng bất chấp khách khí, trực tiếp từ trong tay Kiệt Sâm tiếp nhận Linh Dược tề, rồi sau đó ún vào ngay.

Linh Dược tề ẩn chứa Linh Dược nguyên tố cường đại trực tiếp vào bụng, dưới sự ôn nhuận của trị liệu dược tề Kiệt Sâm đưa cho, sắc mặt tái nhợt của hai người Tạp Tắc Nỗ Tư và Ai Đức Mễ Tư trong khoảnh khắc đã hồng nhuận hơn không ít.

Kỳ thật, lấy thân phận đệ tử hạch tâm Linh Dược sư tháp, bát giai Đế cấp Linh Dược đế sư của hai người, trên người mặc dù không có Linh Dược tề cao cấp như Kiệt Sâm đưa cho, nhưng bát giai Đế cấp Linh Dược tề, vẫn có hai bình, chỉ có điều vài ngày trước trong khi giao chiến với Tư Đặc Lãng đã sớm đã tiêu hao hết, vậy nên mới chật vật như thế.

- Tạp Tắc Nỗ Tư, lúc ở Hóa Thần đảo ngươi không phải luôn dương dương tự đắc đối với thực lực của mình sao? Như thế nào, hiện giờ sao lại trở nên như vậy rồi hả.

Một bên, Lam Nguyệt Cổ Sâm như cười như không nhìn qua Tạp Tắc Nỗ Tư, chế nhạo lên tiếng.

- Lam Nguyệt Cổ Sâm, ngươi bây giờ còn có thời gian rỗi để nói đùa nữa, Tư Đặc Lãng kia chính là một gã cửu giai đê cấp Thánh Linh sư, thực lực không giống bình thường, các ngươi đều cẩn thận một chút.

Tạp Tắc Nỗ Tư sắc mặt có chút xấu hổ, chợt nhắc nhở lên tiếng.

- Thật sao?

Lam Nguyệt Cổ Sâm cười cười, nhưng lại không nói gì nữa.

- Tốt rồi, lời ong tiếng ve cũng đừng nói nữa, chúng ta trước giải quyết Tư Đặc Lãng dám đả thương các ngươi đã rồi mới hảo hảo tâm sự.

Kiệt Sâm mỉm cười với Tạp Tắc Nỗ Tư, lập tức xoay mặt, nhìn về phía Tư Đặc Lãng trên bầu trời.

Trên mặt vốn mang theo dáng cưới ấm áp giờ khắc này lại bỗng nhiên trở nên vô cùng lạnh băng.

Vèo

Vèo

Vèo

Giống như nhận được tín hiệu vậy, ba người Lam Nguyệt Cổ Sâm, Tạp Tư Ốc Nhĩ, Mạc Ni Tạp đồng thời bay vút mà lên, rồi sau đó đáp xuống, kể cả Kiệt Sâm trong đó, bốn người từng người chiếm cứ một góc, một mực vây Tư Đặc Lãng kia lại.

- Bốn người các ngươi?

Trên bầu trời, nhìn thấy bốn người Kiệt Sâm, trong mắt Tư Đặc Lãng không khỏi toát ra một tia khiếp sợ, ở thật sâu càng mang theo một tia ngưng trọng.

Thật sự là bốn người Kiệt Sâm xuất hiện trước mặt hắn, thân phận cũng quá mức bất thường rồi, trên danh sách mà Ngải Kim Sâm tháp chủ cấp cho bọn hắn, đây đều là mấy người xếp ở trước cùng cả.

Kiệt Sâm, không cần phải nói, là siêu cấp thiên tài mới xuất hiện của Linh Dược sư tháp, yêu nghiệt xông lên đến tầng 29 Dược Thần thá, là người xếp đầu trong danh sách đánh chết lần này

Lam Nguyệt Cổ Sâm, chính là thiên tài khủng bố chiếm cứ đệ nhất Linh Dược sư tháp Linh Dược bảng hơn mười năm, cùng nổi danh với đệ nhất thiên tài của Linh Sư tháp.

Mạc Ni Tạp, Thự Quang chi thành đệ nhất thiên tài, Quang hệ Đế Linh Sư bát giai đỉnh phong.

Tạp Tư Ốc Nhĩ, Tái Luân đế quốc thánh địa đệ nhất Thánh tử, trưởng tự Cổ Lôi Tư gia tộc, bát giai đỉnh phong Băng Hệ đế Linh Sư, cùng nổi danh với đệ nhất Thánh tử Tạp Lôi của Khai La đế quốc thánh địa.

Bốn người này, đúng là bốn tồn tại bài danh top 4 trong danh sách lần này, hơn nữa Tạp Tắc Nỗ Tư, Ai Đức Mễ Tư hai tên này trên Linh Dược sư tháp Linh Dược bảng, trường kỳ bài danh thứ hai thứ ba, lần này tiến vào Thất Tinh Hải cấm địa, sáu người bài danh top 6 tong 26 người cần săn giết vậy mà không hẹn cùng tụ tập lại với nhau.

/1885

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status