Đóa Hoa Nở Muộn

Chương 1

/5


bước qua những ngày nắng ta mới nhớ những ngày mưa  :rain:

1

Một mùa nắng nóng oi bức qua đi đã để lại cho thành phố S những cơn mưa rào bất chợt, khiến cho lòng người cũng dịu hẳn có lẽ chưa bao giờ người ta mong chờ những cơn mưa đến thế.Tôi sống ở đây ngón nghén mười lăm năm, năm tôi mười tuổi bố mẹ gửi tôi đến ở nhà một người quen-Cô chú Tần là người hiền lành, chất phát, xuất thân từ quê tôi lên đây thành gia lập nghiệp, họ đối với tôi như con cháu trong nhà,khiến cho đứa bé xa nhà lần đầu tiên cảm nhận được tình thương.

Tần Chính là con trai duy nhất của cô chú Tần, lớn hơn tôi năm tuổi, khi tôi mười tuổi anh đã là chàng thiếu niên mười lăm. Cao lớn phổng phao, rất thích nghịch hai bím tóc đôi sam của tôi tuy vậy nhưng anh rất có tư chất của một người anh trai yêu thương em gái, anh chân thành lại rất dễ mềm lòng, chỉ cần tôi đưa ánh mắt đen láy chực chờ nước mắt thì anh đầu hàng vô điều kiện./Trà Muộn/ Tôi vui vẻ nhận lấy sự sủng nịnh này, ngoài bố mẹ ruột ra, tôi luôn xem nơi đây là gia đình của mình, hi vọng hạnh phúc này sẽ kéo dài vĩnh viễn.

Từ một cô bé vô ưu vô lo, tôi cứ thế lớn lên từng ngày, trở thành một học sinh giỏi, một người con ngoan ngoãn. Anh Tần Chính lúc đó đang học đại học, là niềm tự hào của cả nhà, nhờ có anh kèm cặp thành tích của tôi mới được như bây giờ.

Nếu như năm mười lăm tuổi không gặp gỡ Khương Minh, có lẽ tôi đã không chật vật như bây giờ nhưng chính là do bản thân lựa chọn, không thể trách, cũng không oán bất cứ ai. Khương Minh là bạn thân của anh, lần đầu nhìn thấy anh ấy là ở nhà, anh theo Tần Chính đến nhà chơi, từ ánh mắt đầu tiên khiến trái tim loạn nhịp tôi xem đó là tình yêu, cứ thế như cái đuôi bám theo sau, làm ra những chuyện ngốc nghếch, khi tôi thổ lộ với Tần Chính rằng người tôi yêu là Khương Minh, thoát chốc ánh mắt anh có sự bi thương, anh trầm mặc nhìn tôi với ánh mắt thâm trầm không nói một lời nào. Lúc đó tôi cứ nghĩ anh xem tôi là trẻ con nên giọng rất quả quyết:

-“Anh tin em đi, em đã lớn rồi, không phải tình cảm trẻ con, em thật sự thích anh ấy”

-“Em muốn anh làm gì?” một lúc sau anh mới lên tiếng.

Tôi mừng rỡ nhận được sự tin tưởng nên nháo anh giúp tiếp cận, gặp mặt Khương Minh cho bằng được, nhưng rồi tôi nhận ra Khương Minh không thích tôi, anh ấy chỉ miễn cưỡng cười với tôi, cũng không chấp nhận bất cứ tấm chân tình nào cả. Tôi không chịu nghĩ, vẫn bám theo anh ấy, mười năm…tôi dành hết mười năm để chạy theo thứ không thể cưỡng cầu, đau khổ này đến tổn thương khác, có lúc còn dùng sự thống hận của mình trút giận lên đầu Tần Chính,[Trà Muộn- l q d] anh vẫn có kiên nhẫn với tôi, mặc cho tôi càng quấy thế nào cũng luôn dành cho tôi sự dịu dàng chân thành nhất.

Cho đến thời điểm nhận ra tình cảm của Tần Chính đối với mình không đơn thuần là tình anh em, tôi lại hốt hoảng, dùng sự xa cách để tránh né, phủ nhận. Không biết tôi đã làm tổn thương anh ấy đến mức nào, đến nỗi cha mẹ Tần cũng nhìn ra được sự kì quái giữa chúng tôi.


/5

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status