Phần 1: Ác nhân tất hữu ác nhân trị
“Ta đúng là không muốn mà!” Đầu Trương Dương ngả vẹo sang một bên, hắn ngã xuống giường, đắp chăn lên trùm kín đầu.
“Ta... khà khà, có đúng là ngươi không muốn ư? Ta vẫn còn là thương binh, mặc dù Bưu ca ta dũng mãnh vô địch, nhưng dưới tình huống có vết thương trên người mà lấy một chọi hai thì nghe chừng có chút khó khăn...! Thôi quên đi, Bưu ca ta đành chịu thiệt thòi vậy, một chọi hai thì một chọi hai…….!” Lưu Bưu vừa chuẩn bị đứng dậy thu dọn chén bát của Trương Dương, thì một hồi chuông cửa reo lên.
“Ta tên là Tiểu Hồng, ca ca đẹp trai, là ngươi gọi điện thoại phải không?”
Còn em tên là Tiểu Thúy!”
“Tốt lắm, mặc dù không phải đồ cực phẩm, bây giờ cứ tính tổng cộng xem nào, tàu nhanh fast-food bao nhiêu tiền?”
“Suất ca, nói tiền nong thô tục quá, chúng ta nói chuyện tình cảm lãng mạn, không nói chuyện tiền nong…..” Mặc dù nói như vậy nhưng hai cô gái vẫn tự mình vươn ba đầu ngón tay ra hiệu.
Hai cô gái nói giọng õng ẹo khiến cho Lưu Bưu cười to, câu nói này luôn là lời nói thật, hai cô gái này vô luận là khí chất hay tướng mạo cũng chỉ phù hợp với một giá tiền không cao, nhưng gã khách chơi gái già đời như Lưu Bưu này vô cùng hiểu rõ, đám gái gọi vào lúc này có thể cung cấp mặt hàng như vậy đã vô cùng tốt rồi.
Lưu Bưu vẫn không miễn cưỡng bắt ép Trương Dương, tự mình bắt đầu hưởng thụ..., sau trận vật lộn rên gào ầm ĩ, mưa gió tơi bời, gã vất cho mỗi nàng mấy trăm rồi đuổi đi. Chỉ đáng thương cho Trương Dương chui đầu trong chăn bị lửa dục thiêu đốt, cũng có chút hối hận tiếc nuối, nhưng từ lúc đầu đã sĩ diện chối bai bải rồi, nên lại có chút không tiện, hắn đành chỉ có thể tiếp tục giả chết thôi.
“Sảng khoái quá!”
Sau khi hai cô gái đóng cửa rời đi, Lưu Bưu châm một điếu thuốc, thoải mái nhảy choi choi trên giường rồi mãn nguyện hít một hơi thật dài.
“Xong chưa?” Trương Dương kéo chăn ra.
“Xong rồi…..!” Lưu Bưu híp mắt lại, phảng phất như thần tiên, sau khi làm chuyện này mà hút điếu thuốc đúng là sảng khoái a!
“Năm phút bốn mươi sáu giây!”
“A……..khái khái…….Không thể nào? Ngươi trả lại cho ta bản ghi chép đi……..!” Lưu Bưu lập tức ho khan một trận, bị khói thuốc làm sặc đến chảy cả nước mắt.
“Ân, ta tính qua rồi, các ngươi trừ việc cởi y phục và mặc y phục, còn có thời gian tắm rửa, thời gian thực tế ngươi sử dụng đúng năm phút bốn mươi sáu giây………….!”
“Cái đó... cái đó……..Ta là thương binh đúng không…….?” Lưu Bưu xấu hổ cười nói.
“Ân ân, thật là lãng phí tiền, ngươi đã cho bao nhiêu tiền?”
“Sáu trăm!”
“Ta... ặc… chia ra mỗi phút hơn trăm, ngươi cũng quá xa xỉ rồi đó! Ngươi nhiều ít cũng phải đem thời gian kéo dài ra một chút chứ, chia ra chơi đùa một phút một trăm cũng được mà…..!”
“Ta… ta… ta là thương binh, khống chế thời gian không phải tốt cho lắm, vậy hai bà nương kia rõ ràng đúng là khi dễ ta…….” Lưu Bưu vẻ mặt uể oải, hắn bây giờ mới phát hiện ra hôm nay gọi hai tiểu thư đến thật không sáng suốt chút nào, hiện tại vừa khỏe lại đã phải rơi vào tay Trương Dương.
“Được rồi được rồi, ngươi đúng là có bản lãnh! Huynh đệ của ta, biết ngươi có bao nhiêu cân lượng rồi, rời giường đi thôi! Trước tiên phải ra ngoài ăn chút gì đã, rồi ra hiệu ảnh chụp vài bức ảnh, chuyện làm giấy tờ giao cho ngươi đó, ta còn phải đi làm! Giá cả giấy tờ cao một chút cũng không sao, nhưng chất lượng yêu cầu nhất định phải tốt, hiểu không?”
“Ân, yên tâm yên tâm đi, món đồ kia ta đều đã làm không biết bao nhiêu lần rồi!” Sau khi rời khỏi, nhân lúc trời tờ mờ sáng liền ra ngoài ăn sáng, lại ở trong công viên đùa bỡn một hồi, lúc này sắc trời đã sáng bảnh rồi, hai người lại chạy tới tiệm chụp ảnh nhanh chụp vài bức, sau đó Trương Dương dặn đi dặn lại Lưu Bưu hàng ngàn lần phải chú ý an toàn, rồi liền đi tới chỗ làm việc.
Khi Trương Dương tới “Quý tộc thành” thì vừa vặn 8h30 phút. Đây là quy định về thời gian đi làm trong cửa tiệm, ngày hôm qua lúc Trương Dương rời khỏi cũng hỏi qua rồi. “Quý tộc thành” rất kỳ quái, nhân viên cũng chỉ có hơn mười người, nhưng lại làm một ca, không có ban sớm ban tối gì cả, khi đi làm bắt buộc phải làm một mạch tới tận 9h tối. Có điều nếu ai có chuyện cần thiết gì đều có thể xin cô chủ cho nghỉ phép, dù sao trong cửa tiệm không nhiều công việc sinh ý gì, dù có khuyết một hai người không ảnh hưởng gì cả.
“Sớm như vậy sao?” Nhìn Trương Dương đi tới, vẻ mặt cô gái đứng ở cửa đầy thất vọng.
“Mỹ nữ, ngươi đứng ở đây làm gì?” Trương Dương nghển cổ, thấy vài nhân viên bên trong đang dọn dẹp vệ sinh.
“Uy uy, sao nói nhảm nhiều vậy, ta là chủ nhân đúng không, người chủ khẳng định phải giám sát nhân viên làm việc, nếu không, các ngươi cứ đến muộn về sớm thì làm sao bây giờ?” Cô gái trừng mắt Trương Dương một cái.
“Nhưng nhưng…..ngươi cũng không cần đứng ở trước cửa a…….!” Trương Dương gãi đầu một cái, nhìn cô gái đứng ở một bên cửa.
“Ân, quá năm giây rồi, ngươi lập tức sẽ hiểu được ngay!”
“Tại sao là năm giây?” Trương Dương ngớ người ra.
“Ha ha……! Ngươi tới muộn, phải trừ hai trăm…….!” Cô gái đắc ý nhìn đồng hồ của mình cười to nói.
“A….. ta tới muộn khi nào?” Trương Dương trợn mắt há mồm.
“Hừ, ở đây chúng ta quy định 8h30' làm việc, ngươi bây giờ đã quá năm giây, không, bây giờ đã là mười giây rồi, hì hì…..”! Cô gái không ngừng nhìn đồng hồ, “Hai trăm…. ân ân…. bây giờ phải ba trăm rồi đó…..!”
Mà lúc này, mấy nhân viên đang quét dọn vệ sinh đều bịt mồm cười thầm, Trương Dương càng không hiểu gì cả.
“Uy uy…….. ta đâu có tới muộn?” Trương Dương nhìn cô gái liên tục tính toán tiền nong, nhất thời khẩn trương, từng bước bước tới trước người cô gái như muốn cướp lấy chiếc đồng hồ.
“Ai, mới trừ được có bẩy trăm…..!” Thấy Trương Dương đi tới, cô gái tỏ vẻ thất vọng.
“Ngươi nói rõ đi, tại sao muốn trừ tiền ta?”
“Ngươi không biết hay sao, hãy nhìn hệ thống điều lệ bên trong cửa tiệm đi?” Cô gái mở to hai mắt nhìn Trương Dương.
“Ở đâu?”
“Trước quầy tiếp tân, tự mình xem đi!” Cô gái chẳng thèm để ý đến Trương Dương nữa, xoay người rời đi, xem bộ dạng hẳn là đi ra ngoài ăn sáng.
Trương Dương nhớn nhác chạy đến quầy tiếp tân rồi ngẩng đầu nhìn, quả nhiên thấy ở phía sau quầy có một khung kính, cực kỳ nhỏ, mặt trên có mấy chữ nhỏ màu hồng “Điều lệ nhân viên”, phía dưới là dày đặc chữ màu đen, không chú ý xem quả thật nhìn không ra.
“Điều 7: Nhân viên đi làm nếu tới muộn hoặc về sớm cứ năm giây trừ một trăm tiền lương, tương tự như vậy trừ cho tới hết tiền lương và tiền thưởng, lấy thời gian quy định là thời gian tiến vào cửa gạch hoa đen làm chuẩn.”
Trương Dương thấy được điều này, thiếu chút nữa ngã lăn đùng ra ngất xỉu. Vừa rồi mình còn ngây thơ đứng ở ngoài cửa nói chuyện phiếm với con yêu tinh, hóa ra là âm mưu của ả!
Thật xui xẻo, còn muốn để cho người ta sống nữa hay không a! Còn chưa bắt đầu kiếm tiền, đã bị trừ mất mấy trăm.
Trương Dương ngồi trên ghế sofa than thở đến ngẩn cả người………
“Trương Dương, ngươi ngồi làm gì vậy?” Liễu Ám đang cầm một cái chổi lông gà phủi bụi.
“Không làm gì a, không có khách, nghỉ ngơi chút mà!”
“Ta nói cho Trương Dương ngươi biết, chúng ta đều bận rộn tít mù, ngươi là một đại nam nhân sẽ không ngồi ở đó nhìn chúng ta chứ?” Liễu Ám bĩu môi nói.
“Muội muội, ngươi cũng nói ta là đại nam nhân. Đại nam nhân lại đi làm mấy chuyện này sao?” Trương Dương vốn đang ngồi, nghe thấy Liễu Ám nói thế, lập tức nằm hẳn ra trên ghế sofa, hung hăng vươn vai một cái.
“Ngươi…….!” Liễu Ám tất nhiên là không biết phản bác lại như thế nào.
“Mẹ ta đã nói qua rất kỹ càng. Khi có mặt nữ nhân thì không được giúp nữ nhân nấu cơm, không được giúp nữ nhân quét dọn phòng, không được để cho nữ nhân ngồi ghế trên, không được để cho…..a….Yến…..
Yến….tỷ….!”
Trong lúc Trương Dương nhắm mắt dương dương tự đắc nói, tựa hồ cảm giác có chút không hợp lý, vừa mở to mắt ra nhìn nhất thời giật mình một cái rồi mò mẫm ngồi dậy, chỉ thấy cô gái đang hung hăng nhìn chằm chằm vào hắn.
“Nói đi, mẹ ngươi còn nói gì nữa?” Cô gái chống eo hung dữ quát.
“Không…….không….”
“Mẹ ngươi có nói cho ngươi phải mặc y phục sạch sẽ một chút hay không?”
“Ân ân.....” Trương Dương vội vàng gật đầu.
“Nga, vậy tốt rồi, ngươi thay bộ y phục này đi!” Cô gái “Hừ” một tiếng, vừa rồi sau khi rời khỏi đột nhiên cảm giác không hợp ý cho lắm. Vội vàng chủ ý quay trở lại nhìn xem thế nào, quả nhiên thấy được trên vai Trương Dương có một vết mỡ nhớp nhúa thật lớn, điều này không phải sẽ ảnh hưởng đến hình tượng bên trong cửa hàng của nàng hay sao? Nơi này là cửa tiệm bán hàng đồ hiệu cao cấp xa xỉ chứ không phải là xưởng sửa chữa môtô.
“A…..” Trương Dương lúc này mới nhớ tới y phục của mình, “Yến tỷ, ta ra ngoài mua một bộ y phục nhé?”
“Ân, đương nhiên có thể, ngươi bây giờ đang trong thời gian làm việc mà đi làm việc riêng của mình thì cứ năm giây trừ một trăm. Ngươi tự mình tìm cách lo liệu đi!” Cô gái cười lên cổ quái, vẻ mặt bừng bừng chiến thắng, khi rời đi cũng không thèm quay đầu lại………
“Yến tỷ…….. Giảm giá thêm chút nữa đi…….!” Nhìn bóng lưng thướt tha muôn vẻ của cô gái, Trương Dương hô to. Đáng tiếc cô gái chỉ là nhún nhún vai rời đi.
Trương Dương buồn bực đến nỗi muốn ói máu tự sát, tìm một bộ đồ Tây rẻ nhất cũng phải hơn hai vạn, hơn nữa cũng không còn bộ dễ nhìn như bộ này. Không còn cách nào khác, trước tiên cứ chọn đi đã, ai, còn chưa kiếm được tiền đã phải đặt lên mông một khoản nợ mới rồi.
“Hừ, ác nhân tự có ác nhân trị mà, xem ngươi còn kiêu ngạo được nữa hay không?”
Vẻ mặt Liễu Ám như đang cười trên nỗi đau khổ của người khác, mấy cô gái khác cũng che miệng khúc khích cười....
Phần 2: Nhà ngươi có nhiều tiền lắm ư?
Dịch: Sessiromaru
Biên dịch: Thiên Hạ Hội
Biên tập: ndphong91
Nguồn: TTV
Thay y phục xong, Trương Dương cũng chẳng thèm để ý tới đám nhân viên nữa, đàn bà mà túm tụm thành một đám thì đúng là phiền toái, mỗi một động tác nhỏ nhặt cũng bị người ta nhìn chằm chằm. Bây giờ Trương Dương đang ngồi ngay ngắn, sợ bộ đồ Tây mới thay vừa rồi lại bị nhăn nhúm.
“A…..! Tiểu ca, thật sự cảm ơn ngươi a…….!” Trong lúc Trương Dương đang nhắm mắt dưỡng thần, thì gã Mao béo như một trận gió thổi tới.
“A, chào buổi sáng lão ca, lão ca ăn cơm chưa?”
“Ăn rồi ăn rồi, tiểu ca thật sự là thần nhân a!” Tên béo xiết chặt tay Trương Dương không chịu buông, vẻ mặt cảm thán, Liễu Ám đang quét dọn vệ sinh thấy được cảnh này cả người nổi da gà.
“A a, nói tình hình đi!”
“Tối hôm qua, sau khi ta tới nhà hắn thì sáng sớm hôm nay có người báo tin cho ta làm thủ tục ngay, ai, thật sự là cảm tạ tiểu ca ngươi, nếu không phải nhờ có ngươi thì cái xí nghiệp khổ nhọc của ta sẽ vỡ nợ mất!” Gã béo vẻ mặt cảm động đã sắp sụt sịt.
“Khi ngươi đến đây, ta đã biết kết quả rồi, nói quá trình xảy ra đi!”
“Ta hoàn toàn dựa theo những gì ngươi phân phó mà làm, mua ít hoa quả đi tới thăm, lúc đầu người nhà bọn họ đều lãnh đạm, cũng vẫn lại là một chén trà, nói chuyện phiếm câu này sang câu khác, sau hơn mười phút nói chuyện gia đình đủ thứ, ta liền đưa thư pháp mà ngươi viết cho hắn giám định thưởng thức, hắn lập tức hăng hái hẳn lên, hung hăng muốn khiêu chiến phân cao thấp với ngươi. Sau khi chiêm ngưỡng bộ thư pháp của ngươi, khoảng cách giữa chúng ta rõ ràng gần gũi thêm rất nhiều, tựa hồ hắn rất hưng phấn, ta liền mượn cơ hội nói muốn trao đổi một bộ thư pháp, để cho hắn viết cho ta một bộ, hắn đã vô cùng cao hứng đáp ứng…….!”
“Ân ân, rồi sau đó?”
“Không có sau đó nữa a, sau khi hắn viết bộ thư pháp, ta cũng không có nói nhiều, cực kỳ cẩn thận đem bộ đó cầm đi, cái gì cũng không nói…….a a…! Nhưng tâm lý ta vẫn rất bồn chồn nôn nao lo lắng! Rất muốn đề xuất nguyện vọng của ta, nhưng cuối cùng ta vẫn kiềm chế lại được, không đề xuất nữa, tiểu ca thực sự tính toán kế hoạch không sai a….! Tiểu ca, đúng rồi, ngươi ở chỗ này làm việc bao nhiêu tiền một tháng?”
“Nga...! Cũng không rõ ràng lắm, ta hôm qua mới tới làm thôi, nếu như tính theo mức tiêu thụ lớn mà nói, một tháng hẳn là có thể cầm mười mấy vạn……..!”
Trương Dương sờ sờ đầu, thầm cộng trừ một hồi, dựa theo tính toán mức kinh doanh ngày hôm qua, hắn trong một tháng phải nghỉ vài ngày, hơn nữa sinh ý mỗi tháng không thể đều tốt như ngày hôm qua. Thế rồi còn phải chiếu cố mấy cô gái kia hoàn thành nhiệm vụ, tổng động viên một tháng nhiều nhất cũng chỉ được khoảng mười vạn.
“Hơn mười vạn? Cũng không ít, a a, tiểu huynh đệ, ta thấy ngươi cũng là một nhân tài. Nếu không thì thế này đi, ngươi hãy theo ta giúp đỡ ta, năm đầu ta trả ngươi một trăm tám mươi vạn, thế nào? Ta cả đời làm ăn đều cẩn thận, trước sợ lang, sau sợ hổ, hôm qua nghe ngươi nói câu 'lao tâm giả bất lao lực' kia, suy nghĩ cả đêm, ta hiểu được những lời này thật sự rất có đạo lý. Ta trước sau vẫn là người, không phải Thần, ta cũng đã hơn năm mươi rồi, cũng phải nghỉ hưu, cần có một người tin cậy có thể nắm giữ đại cục trọng trách. Đương nhiên, tin tưởng vào tiểu ca là ta cũng đã liều lĩnh bất chấp nguy hiểm rất lớn! Một trăm tám mươi vạn không phải là con số nhỏ, nhưng ta muốn đánh cuộc một phen, thử xem xem ánh mắt mình tới cùng là có chính xác hay không….?”
“Uy uy……. ta nói lão già ngươi biết nhé, ngươi dám tới cửa tiệm của chúng ta lôi kéo người, hắn còn nợ cửa tiệm hơn mười vạn đó…….!” Liễu Ám đang vểnh tai nghe chuyện, thốt nhiên nghe được gã béo muốn đem Trương Dương đi, nhất thời nhịn không được nữa mà chõ miệng vào. Cửa tiệm của tiểu thư không dễ gì mà kiếm được một bậc thầy tiếp thị như hắn, mới nán lại không tới một ngày lại có người khác tới muốn đưa đi. Vậy là xong rồi! Hơn nữa, trong phần trăm khấu trừ của Trương Dương bọn họ cũng đều có phần, nếu như Trương Dương đi mất, vậy chẳng phải là trơ mắt ra nhìn tiền bạc yêu dấu hóa thành hơi nước bay đi mất hay sao?
Cái nào chịu được thì chịu, còn không chịu được thì nhất quyết... không thèm chịu nữa! Liễu Ám cầm cái chổi lông gà ngay lập tức xông tới trước mặt gã béo.
“Ta nói cho tiểu thư ngươi hãy tôn trọng một chút, chỉ cần vị tiểu ca này đáp ứng, ta lập tức trả đầy đủ nợ nần cho hắn!” Sắc mặt gã béo nhất thời trầm xuống, giọng điệu nghiêm túc, lại có chút uy phong, dù sao hắn cũng được coi như là nhân vật thành đạt.
“Ngươi ngươi……..ngươi…. khi dễ ta, ta lập tức gọi điện thoại cho tiểu thư…..!” Liễu Ám tới cùng vẫn chỉ là một cô gái, lại là người làm công, đâu phải là đối thủ của gã béo, bị gã béo trừng mắt, nhất thời nước mắt nhanh chóng rơi xuống.
“Liễu Ám muội muội, ngươi đừng làm rối lên, ta sẽ không đi đâu…!” Trong đầu Trương Dương lập tức nhớ tới hình ảnh con khủng long tóc đủ màu xanh đỏ tay cầm súng, nếu gọi điện thoại kêu tới vậy thì xong hết rồi, lỡ như làm cô gái mất hứng, sẽ thực sự có thể dùng súng giết người đấy. Đây là trực giác của Trương Dương, mà trực giác của hắn vẫn nhạy cảm vô cùng.
“Tiểu Thanh, mau gọi điện thoại cho cô chủ, có người khác muốn khi dễ bắt nạt chúng ta!” Điện thoại đi động của Liễu Ám đã bị Trương Dương đoạt mất, thấy gã béo còn chưa đi cô ta liền hướng đến quầy tiếp tân hô lớn.
“Nga……..!” Tiểu Thanh lập tức cầm điện thoại lên.
“Lão ca, ngươi phải đi đi.......!” Trương Dương thấy không ngăn cản được, thở dài một tiếng.
“Tiểu lão đệ, ta cũng biết ta làm như vậy là không đúng...! Nhưng ngươi không biết tình hình chỗ chúng ta a, mấy tên phá gia chi tử chỉ biết tiêu tiền thôi, lần ta ra ngoài một thời gian để đi công cán hiệp đàm một số nghiệp vụ, tạm thời để cho bọn chúng quản lý xí nghiệp. Biết như thế, bọn chúng đã đem tất cả tiền vốn lưu động của xí nghiệp để kinh doanh bất động sản, mua mấy trăm mẫu đất, lại còn vay thêm ở ngân hàng một khoản tiền lớn nữa, ai………!”
“Cái gì? Mua đất?” Vẻ mặt của Trương Dương nhất thời ngơ ngẩn, hiện bây giờ tài chính toàn cầu đang trong cơn khủng hoảng, ngành kinh doanh bất động sản đang chịu tác động lớn, ngay cả ngành công nghiệp đều đã xuất hiện suy thoái! Nếu lúc này còn có người dám bỏ vốn liếng lớn như vậy mà mua đất đai, người như thế chỉ có hai loại, một loại là thiên tài, loại còn lại tất nhiên là đồ ngu! Từ tình huống gã béo vừa phân tích, hiển nhiên bọn người làm ra cái quyết định này khẳng định không phải thiên tài, mà là một lũ ngốc.
Đem vốn lưu động đập vào kinh doanh bất động sản, xí nghiệp chẳng khác nào bị đứt đoạn, cách làm này hoàn toàn là giết gà lấy trứng.
“Đúng vậy, bây giờ xí nghiệp của ta đã thê thảm tới mức không cách nào hoạt động. Kỳ thật, mua đất đai tích trữ ta cũng không phản đối, hiện tại giá đất rẻ, khi bão táp tài chính qua đi, ngành kinh doanh bất động sản dưới sự hỗ trợ của chính phủ tự nhiên sẽ dần dần khôi phục. Ánh mắt mấy tên phá gia chi tử kỳ thật cũng không tính là nông cạn, nhưng bọn chúng không chú ý tới đả kích của nguy cơ tài chính đối với xí nghiệp, bây giờ mà hết sạch vốn thì chẳng khác nào chuyện tự sát...! Sau khi chuyện này phát sinh, ta thật sự rất sợ ngày nào đó sau khi ta ra ngoài mấy tên phá gia chi tử lại làm ra chuyện kinh thiên động địa gì! Cho nên, ta muốn mời ngươi giúp ta quản lý trông coi, đương nhiên ta cũng sẽ không cho ngươi quyền lợi tuyệt đối, chỉ là hy vọng ngươi có thể giúp ta bày mưu tính kế, chèo lái xí nghiệp chúng ta vượt qua cơn sóng dữ……….!”
“Chuyện của ngươi hôm qua là tìm cách để vay tiền ngân hàng?” Trương Dương lập tức hiểu được đầu đuôi câu chuyện.
“Đúng, nhà hôm qua ta tới thăm chính là vị Chủ tịch, trên thực tế bản báo cáo vay vốn của ta đã đệ trình lên rất lâu rồi, chỉ chờ Chủ tịch ký vào. Sau buổi tới thăm tối qua, sáng sớm nay ta liền nhận được điện thoại, a a, chỉ vài phút sự việc liền được giải quyết chóng vánh. Thực sự vẫn phải cảm ơn tiểu ca Ngài a, vừa rồi vị Chủ tịch Ngân hàng kia có nói cho ta một việc…!” Gã béo có chút ngần ngại không tiện nói ra.
“Việc gì?”
“Hắn nói, hắn hy vọng người viết thư pháp có thể đến nhà hắn đích than đề lạc khoản, hắn sẽ ở đó mở tiệc chiêu đãi, không biết tiểu ca Ngài…..”
“Ai ai…….lão già chết tiệt, lại dám ở trong cửa tiệm của ta lôi kéo người!”
Trương Dương còn chưa trả lời, Tiểu Yến đã hùng hùng hổ hổ từ ngoài cửa chạy tới.
“Tiểu thư, ta…….”
“Ta là bà chủ,không phải tiểu thư!” Cô gái vẻ mặt đỏ bừng, tức giận nói.
“Bà chủ…..”
“Bà? Ta già lắm sao?”
“Ngươi có thể nghe ta nói một câu không?” Gã béo cũng nổi giận, năm lần bảy lượt mở miệng đều bị nữ hài tử cắt ngang.
“Được được, ta cũng muốn nghe xem ngươi nói cái gì?” Cô gái cười lạnh nói.
“Kỳ thật, ta lôi kéo người cũng có nỗi khổ tâm….. Ta thấy nơi này của các người chính chỉ là một cửa tiệm thời trang, mặc dù đầu tư rất lớn, nhưng tìm một nhân viên ưu tú lại rất dễ dàng, cho nên ta muốn mời vị tiểu ca này tới xí nghiệp hỗ trợ cho ta. Vừa rồi nghe vị tiểu thư nhân viên kia nói, tiểu ca còn nợ các ngươi mười mấy vạn, ta nguyện ý giúp hắn trả lại….!”
“Ngươi rất giàu phải không?” Cô gái đột nhiên khôi phục lại vẻ mặt bình thản.
“Tiền……. cũng không phải rất nhiều….!”
“Ân, ta rất muốn hỏi, xí nghiệp kia của ngươi là xí nghiệp nào, ta xem xem có tư cách đưa nhân viên trong cửa tiệm của ta đi hay không?”
“Tập đoàn Giấy công nghiệp XX!” Gã béo nói đến xí nghiệp của mình, vẻ mặt vốn khiêm tốn nhất thời trở nên kiêu hãnh.
“Tập đoàn Giấy công nghiệp XX? A a a, ta biết tập đoàn Giấy công nghiệp XX, ân, gia tộc xí nghiệp chủ yếu kinh doanh sản phẩm giấy sinh hoạt, quy mô tài sản hai tỷ bảy nhân dân tệ, có ba khu sản xuất giấy cỡ lớn ở Hồ Nam- Sơn Đông, còn tại Trọng Khánh, Liêu Trữ, Phủ Thuận, Sơn Đông, Duy Phường, Phúc Kiến, Tấn Giang, Hồ Nam, Thường Đức hình thành năm khu chế biến giấy quy mô quốc tế, dự tính năng lực sản xuất mỗi năm khoảng ba trăm ngàn tấn giấy. Tại Hồ Nam, Sơn Đông, Phúc Kiến, Liêu Trữ, Trọng Khánh đang chờ thiết lập mười công ty con…….”
“Giấy công nghiệp XX lấy sản phẩm giấy sinh hoạt cho cuộc sống tốt đẹp làm chủ đạo, loạt sản phẩm bao gồm giấy cuộn, giấy lau mặt, giấy lau tay, giấy ăn, giấy thấm cùng giấy thành phẩm, các loại giấy vệ sinh dùng để phục vụ nơi công cộng. Thiết bị sản xuất giấy của 'Hằng An chỉ nghiệp' được nhập từ Australia, Thụy Điển, là thiết bị sản xuất giấy vệ sinh tốc độ cao tiên tiến nhất thế giới hiện nay. Cả quá trình sản xuất đều áp dụng hệ thống điều khiển máy tính QCS tiên tiến trên thế giới, thực hiện tự động hóa toàn bộ quá trình sản xuất giấy. Đồng thời công ty còn xây dựng phòng thực nghiệm nhiệt độ ổn định, độ ẩm ổn định tiêu chuẩn ISO hạng nhất cả nước, có thiết bị kiểm nghiệm lý hóa và nhân viên kiểm tra chất lượng cao, có đầy đủ kỹ thuật kiểm nghiệm dẫn đầu cả nước…!”
“Ngươi sao biết…….?” Gã béo không khỏi sửng sốt, không thể tưởng được một cô gái cư nhiên lại biết rõ ràng như thế.
“A a, ta còn biết, gia tộc xí nghiệp này gần đây có một động thái lớn, muốn nhân cơ hội cơn lốc tài chính đang khiến cho kinh tế toàn cầu lâm vào khủng hoảng, mạnh mẽ tiến vào thị trường bất động sản, nhưng lại khiến cho vốn cơ bản của gia tộc đứt đoạn. Còn nghe nói, tài chính của tập đoàn công ty này đang lâm vào tình cảnh sắp sụp đổ, người đứng đầu gia tộc là Mao Nhân Quốc đang cùng ngân hàng XX hiệp đàm một khoản vay lớn…!”
“Ngươi …..?”
“Ta còn biết,Mao tiên sinh có ba người con trai, chiếm giữ những vị trí quyền lợi trọng yếu của tập đoàn công ty, kiềm chế lẫn nhau, chí lớn nhưng tài mọn, kế hoạch đầu tư bất động sản lần này chính là do ba người thông đồng với nhau lập nên ý tưởng độc lập môn hộ…….!”
“Không sai!” Gã mập vẻ mặt buồn bã.
“Nhưng chỉ bằng vào ngươi mà cũng dám lôi kéo người ở cửa tiệm của ta!” Vẻ mặt vốn bình thản của cô gái đột nhiên biến thành bộ mặt sát khí đằng đằng...
/484
|