Đồ Thần Đường

Chương 399 - Tám Người Phụ Nữ Chờ Đợi

/484


Trương Dương cảm thấy bàn tay nóng rực.

Trương Dương từ từ buông tay ra, bảy đầu đạn xuất hiện.

“Vương đại tiểu thư, em không sợ bắn chết anh à?” Trương Dương lau mồ hôi trán, vừa nãy đúng là hắn khá sợ, tim còn đang đập mạnh. Khoảng cách gần như vậy ngay cả biết Tiên Đạo Mạn Mạn cũng làm hắn cảm thấy rất nguy hiểm. Trên thực tế cường giả không phải vạn năng. Nếu ở tình huống không đoán trước được nguy hiểm mà bị đối phương đột nhiên tập kích, cũng rất dễ bị súng bắn chết. Đây cũng là nguyên nhân tại sao bắn tỉa có thể giết chết cường giả. Một cường giả ngăn được trăm viên đạn không có nghĩa là ngăn được cả ngàn viên đạn.

“May quá, may quá, không sao, không sao” Vương Yến ném súng xuống, bàn tay nhỏ bé vỗ vỗ bộ ngực đầy đặn của mình sau đó không ngừng vuốt ve mặt Trương Dương. Thấy Trương Dương không có việc gì nàng mới thở phào một hơi.

“Đại tiểu thư, nếu có chuyện anh đã chết rồi”.

“Anh không phải vẫn sống đó sao? Người ta do quá kích động mà. Không ngờ được luyện thành Tiên Đạo Mạn Mạn thực sự có thể đỡ đạn. Đáng tiếc em không thích hợp để tu luyện” Vương Yến bĩu môi nói.

“Ừ ừ. Em kích động đúng là khác người, vừa kích động liền nổ súng” Trương Dương bỏ bảy viên đạn vào gạt tàn, Vương Yến cẩn thận lau bàn tay bẩn cho Trương Dương.

“Xin lỗi, em xin lỗi anh còn không được sao, hôn anh một cái” Đôi môi mềm mại của Vương Yến nhẹ nhàng hôn lên mặt Trương Dương, mặt nàng đỏ bừng đến tận cổ.

“Bây giờ em đã hiểu rõ chưa?” Trương Dương nhìn khuôn mặt như hoa của nàng.

“Hiểu gì?” Vương Yến sửng sốt.

“Em thích anh, chỉ bởi vì Tiên Đạo Mạn Mạn mà anh tu luyện hấp dẫn nữ tính sao, còn em không thích con người anh” Lời nói của Trương Dương có chút mất mát. Dựa vào võ công để được phụ nữ yêu, đây không phải điều mà mong muốn. Đây cũng là nguyên nhân hắn không dám quan hệ với các cô gái. Thực ra đây cũng là nguyên nhân chủ yếu tạo thành chướng ngại tâm lý của hắn.

“Có quan hệ gì sao?” Vương Yến nghiêng đầu nhìn Trương Dương.

“Trương Dương, dù là nguyên nhân gì nhưng thích anh tức là thích anh, cần gì phải tính toán là thích như thế nào. Nếu như em thích anh vì công phu, vậy có khác gì em thích anh chứ?”

“Còn không phải đều là thích sao?” Vương Yến dừng một chút rồi nói thêm.

“Thích một người không cần lý do. Huống chi anh còn có một lý do để em thích, cần gì phải nghĩ nhiều. Trương Dương, anh biết bố em không?”

“Hả?” Trương Dương giật mình.

“Bố em là một người theo chủ nghĩa đại nam tử. Ông không cho phép bất cứ ai làm trái ý mình. Ông có một pháp tắc xử thế rất cổ quái. Dù là ai, chỉ cần vi phạm pháp tắc mà ông đặt ra đều chỉ có một con đường”

“Sao?” Tim Trương Dương co thắt lại.

“Chết”

“Vương Yến rất nhẹ nhàng nói chữa “Chết” Nhưng không biết tại sao Trương Dương lại nghĩ đến người đàn ông trung niên tóc dài kia, khí thế quân lâm thiên hạ đó, chỉ một cái phất tay đã hủy diệt chiến hạm. Chữ “Chết” này mang lại cho hắn áp lực rất lớn.

“Bố em không dịu dàng, không biết chăm sóc người khác. Nhưng có rất nhiều người phụ nữ yêu ông. Thậm chí còn có người độc thân đợi bố mười tám năm, vẫn đợi bố quay về. Hơn nữa em còn biết có ít nhất tám người phụ nữ đợi bố”

Trong mắt Vương Yến tràn ngập vẻ mơ hồ. Nếu như Vương Yến không phải nói đến bố mình, nhất định sẽ cảm thấy ghen ghét.

“Xem ra trên thế giới này còn có rất nhiều người phụ nữ ngu ngốc” Trương Dương thở dài một tiếng.

“Ngu ngốc? Ha ha ha... ha ha ha” Vương Yến cười rộ, từ từ không thể khống chế được mình, cười càng lúc càng lớn.

“Có gì đáng buồn cười chứ. Một người phụ nữ chờ một người đàn ông mười tám năm, ngoại trừ thời xa xưa chứ trong cuộc sống hiện thực này cho dù là có cũng rất ít. Đợi một người mười tám năm, không ngu ngốc thì là gì?”

“Hì hì, nếu các dì Băng, dì Lan biết anh nói các dì ấy là kẻ ngu, không biết sẽ nghĩ như thế nào....” Vương Yến cười nói.

“Vốn là như vậy mà. Một người phụ nữ theo đuổi hạnh phúc của mình, không phải là ngây ngốc chờ đợi sao” Trương Dương chịu ảnh hưởng của nên giáo dục hiện đại. Hắn không cho rằng một người phụ nữ chờ một người đàn ông mười tám năm là chuyện bình thường. Phân tích ở góc độ tâm lý, người phụ nữ đó nhất định có bệnh tâm thần.

“Trương Dương, sau này anh sẽ rõ. Em bây giờ có nói anh cũng không hiểu. Trên thế giới có rất nhiều người phụ nữ ngốc. Nhưng nhất định không phải mẹ em, dì Lam, dì Băng, dì Vi Vi... Anh cho rằng tổng giám đốc tập đoàn quốc tế Đại Tần là người phụ nữ ngốc sao? Anh cho rằng phó chủ tịch tập đoàn Bạch Vân là người phụ nữ ngốc sao? Anh cho rằng người thừa kế duy nhất của công ty Yến thị là người phụ nữ ngốc sao? Anh cho rằng dì Na Na là một người phụ nữ ngốc sao?”

Vương Yến nhẹ nhàng véo tai Trương Dương, mặt đối mặt với Trương Dương. Trương Dương cảm nhận được mùi hương như lan từ miệng nàng, cảm nhận được mùi thơm trinh nguyên trên cơ thể nàng.

“Em nói xem, những người phụ nữ đó đều là hồng nhan tri kỷ của bố em sao?” Trương Dương cứng lưỡi nhìn Vương Yến. Những cái tên Vương Yến nói ra đều là các nhân vật rung trời chuyển đất.

Thấy vẻ kinh ngạc của Trương Dương, Vương Yến làm ra một động tác vô cùng hấp dẫn, vươn nhẹ đầu lưỡi đỏ hồng liếm liếm miệng Trương Dương. Động tác khiêu khích rất đơn giản này làm cho máu Trương Dương sôi lên, hắn cảm thấy mơ hồ. Mà Vương Yến chỉ hơi điểm một chút, rồi lập tức đẩy Trương Dương ra.

“Không, không phải hồng nhan tri kỷ” Vương Yến bắt được bàn tay không an phận của Trương Dương, quyến rũ nói.

“Vậy là gì...” Trương Dương vắt hết óc cũng không nghĩ ra.

“Là vợ, bố em có rất nhiều vợ...”

“Phốc....”

Trương Dương thiếu chút nữa ngã xuống ghế. Điều này thật không thể tưởng tượng nổi, đây đang là thời kỳ hiện đại. Một người thanh niên sinh ra trong thời cách mạng nghe thấy một người đàn ông có mấy người vợ thật quá kinh hãi. Trương Dương đang nghĩ không biết có phải mình về thời phong kiến không?

“Để làm gì?” Vương Yến nhìn Trương Dương, ánh mắt đầy quyến rũ.

“Không... không... không làm gì?” Trương Dương ngvợi thẳng dậy.

“Trước đây em không thể hiểu nổi hành vi của bố, cũng không thể hiểu nổi mấy bà dì. Bây giờ em đã hiểu...”

Trên mặt Vương Yến xuất hiện một tia u buồn. Trương Dương thấy thế tim như muốn vỡ ra.

Bị ảnh hưởng bởi tình yêu của bố mẹ, suy nghĩ của Trương Dương về tình yêu nam nữ vẫn chịu ước thúc bởi quan niệm đạo đức. Hắn vẫn luôn cho rằng một người nếu đã yêu ai, vậy sẽ yêu cả đời. Đây chính là vấn đề vướng mắc của Trương Dương. Truyện Đồ Thần Chi Lộ được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Tình yêu của bố mẹ có tác dụng quá quan trọng đối với suy nghĩ của Trương Dương.

Trương Dương hèn mọn, bỉ ổi, đáng khinh.

Trương Dương có chủ nghĩa đại nam tử, thậm chí Trương Dương háo sắc.

Nhưng Trương Dương vẫn ước thúc mình trong phạm trù đạo đức, không thể đột phá, cũng không muốn đột phá.

Hắn hơi yêu Tiêu Di Nhiên, tương tự như thầm mến.

Đối với Vương Yến, đó là sự thích thú.

Với mấy người Liễu Ám, Trương Dương đều có dục vọng muốn chiếm hữu của đàn ông.

Mà làm cho Trương Dương suy nghĩ nhất chính là Na Na. Đó là một người phụ nữ luôn quanh quẩn trong giấc mơ của hắn, người phụ nữ làm hắn luôn nhớ đến. Mỗi cái nhíu mày, mỗi nụ cười của nàng đều làm cho Trương Dương điên đảo.

Giấc mộng mà Trương Dương không thể bỏ qua, giấc mộng xa xưa.

Dường như giấc mộng đó khiến nàng bỏ đi, hắn không thể chịu đựng được một người phụ nữ mình thích và thích mình lại phải cô đơn cả đời.

Nếu như phải lựa chọn, Trương Dương sẽ chọn Na Na.

“Nghĩ gì thế?”

Vương Yến lại dán sát vào người Trương Dương, bộ ngực đầy đặn đè lên người Trương Dương. Đáng tiếc Trương Dương đang bị tình cảm rối rắm của mình ảnh hưởng nên không để ý đến sự hấp dẫn quyến rũ đó. Truyện Đồ Thần Chi Lộ được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

“Anh không làm được” Trương Dương nghĩ nghĩ rồi nói.

“Không làm được” Vương Yến đưa tay luồn vào trong quần áo Trương Dương, vuốt ve cơ thể đầy vết thương của hắn, vẻ mặt đau lòng.

“Anh không thể giống bố em. Cho dù anh muốn, cũng sẽ có người không muốn” Trương Dương nghĩ đến khuôn mặt lạnh như băng của Na Na, dứt khoát nói.

“Trương Dương, nếu như em không yêu cầu danh phận thì sao?” Vương Yến cười giảo hoạt.

“....” Trương Dương há hốc mồm.

“Trương Dương, sau này anh sẽ hiểu, anh sẽ hiểu” Vương Yến khép mắt lại, lẩm bẩm. Nàng dịu dàng hôn môi Trương Dương, lưỡi đưa vào miệng hắn. Trương Dương cảm thấy cơ thể nàng cứng lại, run lên. Dù sao Vương Yến cũng là người con gái chưa trải sự đời. Mặc dù là nàng chủ động khiêu khích Trương Dương, nhưng nàng cũng rất khẩn trương, căng thẳng, cảm thấy như bị điện giật, không nói nên lời.

Lưỡi Trương Dương không nhịn được mà quấn lấy lưỡi nàng.(hot hot)

/484

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status