Đồ Thần Chi Lộ

Chương 92: Áo trời không vết chỉ khâu!

/544


Màn đêm bắt đầu lặng lẽ kéo xuống!

Vài giờ tiếp theo,Trương Dương bắt đầu làm việc như điên cuồng, hắn nghiến răng vét nốt hơn hai trăm nguyên trên người ra đi mua một vài công cụ!

Hắn muốn làm một việc lớn long trời lở đất!

Trong lúc Trương Dương bận bịu kinh người, thì hội nghị cử hành thường niên của Cục Công an thành thố C đã kết thúc, mấy vị lãnh đạo Cục khách mời ở các nơi khác đều ở khách sạn Năm sao đang cụng ly chúc mừng nhau.

"Ta hỏi lão Ngô này, trong thành phố cuối cùng là phát sinh chuyện gì nhỉ? Ngươi xuất thân là Điều tra viên, ít nhiều cũng phải biết một chút sự tình chứ?" Nói chuyện chính là Chi đội trưởng của Đội Phòng chống bạo động, đối tượng câu hỏi của hắn là Cục trưởng Công an huyện H.

"Đồng lão, việc này chúng ta nào có biết rõ, hình như thành phố C xảy ra vụ án lớn, bị chết vài người, còn có nổ súng nữa, nghe nói người bị tình nghi pham tội vẫn ở trong phạm vi quản lý của thành phố C." Ngô Cục trưởng thở dài một tiếng nói.

"Nếu vụ án lớn như vậy, tại sao không đưa ra Lệnh truy nã, thông báo trên tất cả các phương tiện thông tin đại chúng, cả trên mạng truyenfull.vn nữa? Hơn nữa còn không công bố thân phận cụ thể của người bị tình nghi phạm tội, chỉ nói trong đó có một tên bị què chân. Mà biển người mênh mông thế này, ngươi bảo chúng ta bắt người ở đâu?" Đồng đội trưởng nói.

"Đúng vậy, chúng ta ăn cơm xong còn về sớm, nghe nói hướng chạy trốn của bọn người nghi phạm khả năng tới 80% phải đi đến địa bàn của chúng ta, bởi vì hướng đi ra vùng duyên hải bắt buộc phải đi qua chỗ chúng ta!"

"Ân ân, về sớm một chút cũng tốt, a a, em dâu có lẽ chờ đến phát cáu rồi, ta cũng phải về sớm một chút. Mà vừa rồi ở chi đội gọi điện thoại nói đang tạm giữ một tên què chân, kiểu nói chuyện thì thập phần côn đồ cổ quái, nhưng lại không giống những đặc điểm nhân dạng của nghi phạm đã được công bố trên hội nghị. Tên này chân mặc dù có chút khập khiễng, nhưng lại không có bó bột thạch cao, hơn nữa cũng không giống một sinh viên. Ta vốn chuẩn bị báo cáo, nhưng lại sợ nhỡ là nhầm lẫn thì làm trò cười mất, trước tiên về kiểm tra xem kỹ rồi mới quyết định được. Dù sao ta đã dặn dò cấp dưới rồi, ngươi kia nhất định phải giữ lại…..!"

"Reng reng reng…!" Đồng đội trưởng còn chưa nói xong, điện thoại trên người đã vang lên.

"Ân, ta đây, sao thế…? A... a…! Cái gì?"

Đồng đội trưởng tay nắm chặt điện thoại, bộ mặt vốn uy nghiêm trở nên vô cùng si ngốc, mồ hôi trên trán dột nhiên chảy xuống ròng ròng……..

"Sao vậy?" Ngô cục trưởng nhíu mày hỏi.

"Tên què chân tạm giam trong chi đội đã bị người ta cướp rồi……!" Đồng đội trưởng thẫn thờ, buông điện thoại xuống lộ ra vẻ mặt không thể tin nổi.

"Cái gì?" Ngô cục trưởng bất ngờ đứng bật dậy.

"Ta ta….! Ta cũng không rõ....!"

"Đi, chúng ta lập tức trở về…..!"

Trương Dương sau khi thu xếp ổn thỏa mọi chuyện, lấy ra tấm danh thiếp mà tài xế taxi đã cho hắn rồi gọi điện ở buồng điện thoại.

"Ai vậy….? Ta đã giao ban rồi…!" Là thanh âm hào sảng của tài xế đó.

"Nga, ta là ký giả thực tập ban ngày ngồi xe đây, còn nhớ không?"

"Nhớ được, còn nhớ được.Ta như thế nào lại không nhớ chứ, ta đang chờ ngươi gọi điện, có phải muốn phỏng vấn ta hay không? Ta có thời gian, rất nhiều thời gian, có cần ta gọi thêm vài huynh đệ đồng nghiệp cho ngươi không?" Thanh âm tài xế tràn ngập sự vui sướng.

"Khục khục….Không phải, không phải đâu…! Ta bây giờ phải phỏng vấn một vụ án trong Cục sau đó mới có thể phỏng vấn ngươi."

"Nga, vậy tìm ta làm gì?" Thanh âm người tài xế tựa hồ rất thất vọng.

"Là như thế này,trong Cục đang sắp xếp một vở diễn chống khủng bố, cần một xe taxi phối hợp, ta vừa nghĩ đại ca Ngài rất trọng nghĩ khí, ta liền lập tức gọi điện thoại cho Ngài. Cục Công an cũng đã quyết định, sau khi vở diễn kết thúc, có thể cầm thù lao hai ngàn đồng….!"

"Ha ha! Tiểu ca quả nhiên là người tốt, ân ân! Ta tới ngay đây, mặc dù ta không ở trong giờ làm, nhưng việc mượn một chiếc xe taxi vẫn rất dễ dàng! Tiểu ca, ngươi lần này phỏng vấn nhất định phải nhớ kỹ phỏng vấn tài xế taxi chúng ta đó. Chúng ta khổ lắm a!"

"Ân ân, được... được mà! Ta đứng ở cửa Đội Phòng chống bạo động chờ ngươi, ta đã cùng bảo vệ nói xong rồi, nhớ kỹ phải bảo mật nha!"

"Được,trong vòng nửa giờ nữa ta sẽ chạy tới, tuyệt đối giữ bí mật!Tiểu ca còn chưa tin vào tính cách của ta sao?"

Tài xế taxi đối với lời nói của Trương Dương tin chắc không nghi ngờ, cao hứng cúp điện thoại. Phải biết rằng, một xe taxi cả đêm cũng chỉ kiếm được khoảng trăm nguyên, lần này có hẳn hai ngàn, nếu trừ đi tất cả chi phí ít nhất cũng có thể đút túi được một ngàn bảy trăm nguyên. Vì vậy cho dù không mượn được xe, ngay cả thuê hắn cũng phải thuê một chiếc.

Rất nhanh chóng tài xế taxi liền kiếm một chiếc taxi đi tới cửa Đội Phòng chống bạo động, Trương Dương đang đứng ở Phòng Bảo vệ đợi chờ.

"Đại ca thực sự tới rất nhanh a!"Trương Dương tới đón, trong lòng không khỏi thở ra một hơi thật dài, nếu tài xế này không đến, lại phải tốn rất nhiều mưu toan.

"A a, làm việc cho tiểu ca khẳng định phải tích cực một chút, bây giờ ta làm gì?" Tài xế cười khanh khách nói.

"Là như thế này, đây là một vở kịch về sự cố khẩn cấp, trên thực tế chỉ có lãnh đạo trong Cục biết. Đương nhiên người bảo vệ kia cũng biết, nếu hắn không biết, xe này của ngươi không cách nào vào được. Hiện tại trước tiên nói đại khái cho ngươi nghe một lần, còn có hơn hai mươi phút, khi qua mười phút nữa ngươi đưa xe tiến đến bên dưới gốc cây kia, thấy không?" Trương Dương chỉ vào phía dưới một cây đại thụ cách tòa nhà một tầng không xa.

"Ân ân, thấy được rồi!" Bạn đang xem truyện được sao chép tại:


/544

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status