"Hô!"
"Hô!"
Người da đen giống như tháp sắt phải một quyền trái một quyền, quyền phong sắc bén như đao, ngay cả Trương Dương và Na Na dưới lôi đài đều cảm giác được.
Tay chân người da đen này đều rất dài, phạm vi khống chế rất lớn, Khổng lão nhị chỉ có thể liên tục nhảy né tránh, thân thể của hắn thay đổi linh hoạt, nhưng vẫn như cũ chật vật bị vây trong phạm vi nắm tay cương mãnh kia.
Bất quá, cuộc thi đấu nhìn như hết sức hung hiểm lại làm cho khán giả cười không ngớt, bởi vì vóc dáng hai người quá chênh lệch, hơn nữa Khổng lão nhị lại nhảy nhót né tránh không ngừng trông như một con khỉ, rất tức cười.
Đương nhiên Trương Dương lại không cảm thấy buồn cười.
Hắn cảm giác rõ ràng, người da đen kia đã lợi dụng vóc người to lớn của mình để khống chế toàn bộ lôi đài, nếu như Khổng lão nhị không có đòn đánh bất ngờ nào, thua trận cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn, hơn nữa rất có thể nguy hiểm đến tính mạng, bởi vì lực lượng của Khổng lão nhị nếu so với đối phương rõ ràng chênh lệch rất lớn, nếu như bị trúng một quyền của người da đen kia, cho dù không chết cũng bị trọng thương. Huống gì bây giờ Khổng lão nhị lại đem hết toàn lực để né tránh.
Thoạt nhìn dường như người da đen tiêu hao thể lực so với Khổng lão nhị nhiều hơn, trên thực tế người da đen bởi vì tay chân đều dài, phạm vi khống chế lớn, vì vậy cường độ di chuyển cũng ít, trái lại không tiêu hao thể lực, mà Khổng lão nhị lại vất vả hơn nhiều, cho dù người da đen tung ra động tác giả rất nhẹ nhàng, hắn cũng phải dùng hết sức né tránh, chỉ mới năm phút đồng hồ Khổng lão nhị đã đỏ bừng mặt, mồ hôi như mưa rơi xuống...
"Bằng hữu của anh sẽ thắng chứ?" Na Na nhìn ra có điểm không ổn.
"Có chút khó khăn, chỉ có điều khả năng thắng của hắn rất lớn, anh nghĩ hắn hiện tại đang tìm nhược điểm của đối thủ." Trương Dương nắm bàn tay của Na Na nhẹ nhàng nói.
"Người da đen này e rằng không lợi hại bằng người da trắng lúc trước, thế nhưng lại khó đối phó hơn. Chân dài, tay to, nếu không có vũ khí, đối phó với hắn cũng không phải dễ dàng gì." Na Na chăm chú nhìn người da đen nói: "Chỉ có điều, người bạn của anh cũng rất lợi hại, hắn ở đây một tuần mà đã thắng vài trận, hơn nữa lại vận dụng Thái Quyền dung hợp với Thái Cực Quyền, rất dũng mãnh đáng tiếc hắn lại gặp một tên quái vật..."
"Ha hả. Nếu như hắn tại thời cổ đại nhất định sẽ là một nhân vật khai tông lập phái. Cho dù là ở thời đại bây giờ cũng có thể so sánh với Lý Tiểu Long. Đáng tiếc vận số của hắn không tốt như Lý Tiểu Long, Không có cơ hội trở thành một đại tông sư." Trương Dương cười nói. Trên lôi đài dường như đã xuất hiện biến hóa. Khổng lão nhị đã bắt đầu dùng khuỷu tay chống lại quả đấm của người da đen. Mỗi một lần quyền và cánh tay tiếp xúc đều sinh ra tiếng vang nặng nề.
Đây là một loại đối kháng khiến người ta cảm thấy thương cảm. Hai người vô luận là vóc người hay là thể lực cũng không phải là cùng cấp bậc. Mỗi khi quả đấm của người da đen nện trên người Khổng lão nhị cũng làm cho khán giả có một loại cảm giác không đành lòng nhìn tiếp.
"Xem ra thắng bại đã phân rồi." Trương Dương cười cười.
"Ai sẽ thắng?" Tô Đại Phong nhịn không được hỏi.
"Đương nhiên là bằng hữu của ta."
"Vì sao?" Tô Đại Phong há to mồm vẻ mặt không tin nói.
"Bởi vì hắn đang dùng thân thể của mình để tạo cơ hội, người da đen kia quả đấm thoạt nhìn lực phá hoại tương đối lớn, trên thực tế khi đánh, khuỷu tay đã sử dụng Thái Cực Quyền mượn lực đẩy lực khống chế được mức độ chấn động, cũng không khiến thân thể thụ thương, người da đen nếu cứ tiếp tục công kích như vậy, do cánh tay quá dài thủy chung sẽ lộ khuyết điểm, chỉ cần thân thể hắn lộ ra một chút kẽ hở, người bạn của ta lại am hiểu Thái Quyền, với công kích như mưa rền gió dữ cũng đủ đánh bại thân thể cường tráng của người da đen..."
"Trương Dương, ngươi am hiểu loại võ công này sao?" Con mắt Tô Đại Phong chăm chú nhìn chằm chằm Trương Dương, vẻ mặt khẩn trương. Đôi mắt của Muhammad Ridwan cũng trông mong nhìn Trương Dương, hiển nhiên bọn họ đều muốn có đáp án.
Trên thực tế không riêng gì Tô Đại Phong và Muhammad Ridwan, ngay cả Kara và Firman một bên con mắt cũng giả vờ đảo đảo trên lôi đài nhưng thực ra tâm thần cũng hết sức chăm chú đặt ở trên người Trương Dương.
"Học đã hơn một năm rồi, cũng là hiểu biết một chút thôi." Ánh mắt nhìn Trương Dương vẫn nhìn lên lôi đài, tùy tiện trả lời.
"A..."
Tô Đại Phong và Muhammad Ridwan không khỏi thất vọng, mà Kara và Firman lại vui mừng không thôi. Không thể nghi ngờ Trương Dương không phải là cao thủ dùng võ, đây là một tin tức tốt, nếu như một người đã đạt đến cảnh giới cao nhất về súng ống sau đó võ công lại không tầm thường. Vậy quả thực là một người vô địch rồi.
Chỉ có điều Kara và Firman vẫn kìm chế thái độ hoài nghi, tịnh không dám xác định Trương Dương nói thật hay là giả, Trương Dương có lợi hại hay không chủ yếu là trình độ cường tráng từ bàn tay và thân thể để phân tích, nắm tay Trương Dương lại mềm mại không có chút nào cứng rắn trai sạn như người luyện võ trong thời gian dài.
"Ầm!"
Ngay khi mấy người nói chuyện phiếm đã quên mất trận đấu trên lôi đài, đột nhiên trên lôi đài truyền đến một tiếng vang thật lớn.
Chỉ thấy Khổng lão nhị một chân vừa đạp, thân thể bay lên, nương độ cao mà chiếm ưu thế, một chưởng đao chém lên cánh tay người da đen.
"A..."
Người da đen bất ngờ không kịp đề phòng bị sức nặng của cả cơ thể Khổng lão nhị chém tới cánh tay, hắn không kìm được đau đớn hô lên một tiếng, mà thân thể to lớn lại bị Khổng lão nhị ép xuống khiến hắn lảo đảo.
Một động tác sơ hở này là cơ hội ngàn năm có một của Khổng lão nhị.
Thình lình!
Thân thể Khổng lão nhị trầm xuống sau đó đột nhiên phóng mạnh, giống như thỏ chạy vậy... Truyện được copy tại
/544
|