Bầu trời quang đãng, sóng biển dập dờn.
Tàu hàng vẫn lướt chậm rãi trên mặt biển, hiện tại không người nào nguyện ý chui vào trong thùng đựng hàng nữa, toàn bộ đang ngồi chồm hổm trên mặt boong, người ngủ, người ngồi, chỗ nào cũng toàn người là người, bước qua cũng khó.
Loài người đúng là động vật rất kỳ quái, hai thùng đựng hàng nho nhỏ có thể chứa hơn bảy trăm người, mà bây giờ một con tàu viễn dương to lớn lại có vẻ chật chội trước bảy trăm người, không thể không nói, loài người là một loại động vật co được dãn được...
Hiện tại Trương Dương và Tô Đại Phong còn có Muhammad Ridwan, Frenky Ridwan đều có phòng riêng, Trương Dương khăng khăng muốn ở riêng một phòng, để một đám thủy thủ ở chung một phòng.
Tất cả dường như vẫn yên ả, Trương Dương cả ngày đều ở bên trong phòng tu luyện, đây là điều mà hắn muốn nhất, hắn không ra mặt nhúng tay vào chuyện nhập cư trái phép của Xà Đầu mà muốn hoàn cảnh an tĩnh để tu luyện.
Trương Dương cảm giác tại biển Thái Bình Dương đang điên cuồng dậy sóng, một con hải âu, một cành hoa, một khối đá ngầm, một làn gió nhẹ, đều không thoát khỏi cảm giác của hắn.
Năng lượng tinh thể hóa của Trương Dương thủy chung không cách nào nhanh chóng đạt đến trình độ 90%, chỉ có thể tiến hành theo từ từ.
Nước biển và không khí đều là năng lượng thuần khiết bị Trương Dương hút lấy, Trương Dương liên tục thả ra phun ra nuốt vào thả ra phun ra nuốt vào để các tế bào trong cơ thể hấp thu...
/544
|