Cường giả cười vang, một cỗ sát khí sắc bén đang điên cuồng sinh ra, cả người như đột nhiên thay đổi, từ một người diện mạo bình thường bỗng trở thần thần thái sáng láng, vô cùng khí phách, giống như một đế vương bễ nghễ thiên hạ.
Cường giả đem chiếc tủ đặt xuống mặt đất đầy lá khô, từng bước đi tới phía Trương Dương.
Nhìn thấy sự thay đổi đột ngột của cường giả, Trương Dương càng cảm thấy hứng thú với con người này, không thể nghi ngờ - cường giả này rất thú vị.
Từ lúc mới bắt đầu đến giờ, gã đã có ba biểu hiện khác nhau, từ một cường giả bình thường, tiếp theo là phá vòng vây của bốn người mà đào tẩu, lực lượng nằm ngoài dự kiến của bốn người, mà bây giờ biểu hiện cường đại khiến Trương Dương cảm thấy áp lực – đây quả là một việc khó có thể tưởng tượng.
Phải biết rằng, vào thời điểm Trương Dương sử dụng công pháp thôn phệ này thì còn chưa sinh ra cảm giác áp lực như vậy.
"Ta Gan Bali! Cao thủ đứng trong hàng năm người mạnh nhất giới cường giả!" Cường giả còn cách Trương Dương năm mét, vẻ mặt tự tin đầy kiêu ngạo.
"Hàng năm người?" Ánh mắt Trương Dương sáng lên.
"Đúng vậy, nếu trừ một vài nhân vật đặc thù thì ta xếp hàng thứ hai"
"Ngươi cùng Đại Hà, tướng quân Cà Lăm, ai lợi hại hơn?" Trương Dương không hề biết đến việc xếp hạng của cường giả.
"Ha ha ha… Cho dù là Đại Hà hay tướng quân thì bọn họ cũng là thiên tài trong thiên tài, phải biết rằng hơn ba mươi tuổi có thể bước vào cảnh giới cường giả thì rất ít ỏi, bọn họ là đặc biệt, chỉ là…" Gan Bali lại nói – "Thiên tài cũng cần thời gian, trong mắt cao thủ chân chính, bọn họ còn quá non, quá non…."
"Ngươi rất lợi hại?" Khóe miệng Trương Dương khẽ nhếch, cười nói.
"Lợi hại hay không, không phải cứ nói là được!"
"Đúng, vậy thì chiến đi!"
Trương Dương không biết, Gan Bali này không khác gì thần hộ mệnh ở Myanmar, hắn theo phật nhưng lại không tin phật, võ công của Gan Bali rất phức tạp, hắn không có tín ngưỡng, hắn chỉ trung thành với tổ quốc của mình. Vào những lúc tổ quốc gặp nạn thì hắn luôn là người đầu tiên đứng ra, ảnh hưởng của Gan Bali cơ hồ có thể chống lại ảnh hưởng của Phật giáo.
Tại thế chiến thứ hai, hắn liên tục chiến đấu ở các chiến trường khác nhau, ở Myanmar, Thái Lan, Trung quốc, cùng cường giả Trung Quốc truy giết cường giả Nhật Bản, chọn giết chỉ huy cấp cao của Nhật Bản. Mỗi người còn có thể sống sót sau những năm máu lửa đó đều là anh hùng, cũng bởi vì có những người như bọn họ mà chiến tránh mới có thể thắng lợi…
Hắn có lực ảnh hưởng ở Myanmar không ai sánh bằng, có lẽ rất nhiều người bình thường không biết, nhưng chỉ cần là những quân nhân cầm quyền tại Myanmar đều biết đến Gan Bali, hắn tựa như Tôn Trung Sơn ở Trung Quốc; chỉ có một điều duy nhất không giống, đó chính là Tôn Trung Sơn là người cha của cả Trung Quốc, ai ai cũng biết. Mà Gan Bali thì chỉ có những người đứng ở trên đỉnh cầm mọi binh quyền mới biết tới. Đột nhiên, khu rừng trở lên đầy áp lực, vô cùng yên lặng, khiến người ta hít thở khó khăn, dường như đây là một khu vực hoàn toàn biệt lập.
Thân thể Trương Dương ngày càng săn chắc.
Năng lượng đã tràn ngập khắp các tế bào trong cơ thể hắn, năng lượng tinh thể hóa của bản thân đã đạt tới 80%, Trương Dương cảm giác được ở mỗi tế bảo trong cơ thể đều đang phát sinh dị biến. Hắn cảm nhận rõ ràng được một cỗ năng lượng đem từng tế bào này gắn kết cùng một chỗ, vô cùng khăng khít. Sau đó, lại giống như thủy triều mênh mông, từng lớp sóng liên tiếp nổi lên, sóng sau đè sóng trước – chiến ý trong từng tế bào đang hừng hực thiêu đốt…
Trong phạm vi 2 kilomet, cây cối nhanh chóng héo rũ, một ít thú rừng kinh hoàng mà chạy trốn.
Cảnh tượng kỳ dị này Gan Bali không nhìn thấy, gã vẫn cho rằng phạm vi cây cỏ héo khô chỉ trong phạm vi hẹp cạnh người…
Trong phạm vi 2 kilomet năng lượng trở lên cuồng bạo dữ dội.
Chiến!
Chiến!
Chiến!
Chiến ý của hai người đều cao ngất.
Động!
Hai người cơ hồ cùng động một lúc, cả người Gan Bali không khác gì một viên đạn bắn lên không trung hơn 10 thước, từ đó vẽ một đường cong tuyệt mĩ bằng thân thể của gã, lao xuống tấn công…
Song chưởng của Gan Bali mở ra, mười ngón tay găm đen như cương châm to lớn phóng xuống!
Gần!
Gần!
10 đầu ngón tay đang rất nhanh phóng lớn, mỗi một ngón to tựa như một chiếc chày gỗ, móng tay cũng biến thành máu đỏ một cách quỷ dị, vô cùng kinh tâm.
Khi còn cách 10 mét, Trương Dương đã cảm thấy một cỗ khí tức lăng lệ, như băng đao thổi tới…
Năm mét!
Hai mét!
Một mét! Cuối cùng cũng ra tay, nhưng… hắn chỉ dùng một cánh tay, cánh tay kia đột nhiên lớn lên, năm ngón tay bỗng biến lớn như năm cánh tay đầy tráng kiện, không hề kém so với những ngón tay của Gan Bali, có khi còn lớn hơn, chỉ có một điểm không giống đó chính là cánh tay này lại tỏa ra ánh vàng nhạt…
Trương Dương đem tất cả năng lượng dư thừa tập chung lên trên cánh tay kia. Trên thực tế, cánh tay này đã không thể gọi là tay, mà là do năng lượng cấu thành, chỉ là nó có 20% kinh mạch của Trương Dương.
Khóe miệng Gan Bali khẽ nhếch, gã vô cùng tự tin vào đôi tay của mình, do dù đối phương có dùng lá chắn bằng thép thì gã cũng tự tin có thể đem nó miết thành bột phấn.
Gã nhớ rõ, tại trong thế chiến thứ hai, hắn đã từng dùng tay xuyên thủng xe bọc thép… Bạn đang xem tại
/544
|