"Không có, dù sao cũng không có việc gì, coi như là đi du lịch" Trương Vân nhếch miệng cười nói.
Trương Dương không khỏi cười khổ, hắn cũng hiểu được đạo lý này, chính phủ Nhật Bản không có khả năng vĩnh viễn duy trì loại cảnh giới này, khẳng định cũng sẽ có một ngày thả lỏng, chỉ cần có đủ thời gian chờ đợi, thì việc đi ra ngoài cũng không phải là việc gì khó.
Hiển nhiên, điều này đối với Trương Dương không thể thực hiện được.
Đã hơn mười ngày chờ đợi, đối với Trương Dương mà nói đây là một loại dày vò, tin tức hoàn toàn bế tắc, hắn không thích loại cảm giác này. Hắn hiện tại muốn biết rất nhiều chuyện, tin tức về Somali, cuộc chiến trong không gian kia, quan trọng nhất chính là, gần đây lại rất nhớ bố mẹ.
Thật ra, Trương Dương cũng không phải là không thể rời đi, còn có Trương Vân cùng Vương Phong nữa.
Mấy ngày này, Trương Dương một mực tự hỏi hắn cùng Vương Phong và Trương Vân kết giao, trước mắt xem ra, đều có rất nhiều bí mật, mà căn cứ tại Somali Trương Dương tạm thời còn chưa muốn cho Trương Dương cùng Vương Phong biết.
Theo vô số tin tức thì sau lưng Trương Vân cùng Vương Phong có một thế lực cực kỳ khổng lồ. Hơn nữa, thế lực này cùng chính phủ có quan hệ khá phức tạp, Trương Dương không muốn lọt vào mạng lưới hỗn loạn này…
Không biết A Trạch cùng Lưu Bưu, còn có vợ chồng lão nhân thế nào rồi?
Không biết Đao Ca thế nào?
Không biết cha mẹ thế nào?
Na Na, Tiêu Di Nhiên, Vương Yến, Liễu Ám, Đỗ Tuyết…
Trương Dương ngơ ngác nhìn dòng người tới lui dưới cửa sổ, đột nhiên nổi lên cảm giác thương cảm. Thời gian quá quá nhanh, đảo mắt đã đến tháng Năm, mình cũng từ một tên sinh viên ngây ngô trở thành một cường giả, đây là một thế giới thần kỳ mà giết chóc, tất cả ở nơi này đều phá vỡ phạm trù tri thức của Trương Dương. Hắn cho tới bây giờ chưa từng nghĩ tới lại có những tồn tại như vậy, võ thuật, người biến đổi gen, người máy, thế giới cường giả, còn có không gian khác…
"Trương Dương, ngươi có việc thì mau tìm biện pháp rời đi, ta cùng Trương Vân còn muốn ở lại Nhật Bản chơi một thời gian nữa" Vương Phong sau khi cẩn thận lau chùi chủy thủ thì cắm vào vỏ rồi thản nhiên nói.
"Anh Phong, chúng ta…" Trương Vân miệng vừa mở ra, lập tức bị Vương Phong hung hăng trừng mắt, vội vàng ngừng nói.
"Các ngươi không rời đi?" Trương Dương đột nhiên cảm thấy nhẹ người đi.
"Ừm, chúng ta lần đầu tiên đến Nhật Bản. Cũng muốn đi chơi một thời gian, yên tâm, chúng ta sẽ cẩn thận, chỉ đi chơi thôi, không có nguy hiểm gì. Nói đến, chúng ta cùng ngươi khác nhau, thân phận của chúng ta chưa bại lộ, hộ chiếu của chúng ta còn có thể sử dụng" Vương Phong nằm ở trên giường, thoải mái giãn người ta.
"Được rồi, các ngươi cẩn thận một chút, chúng ta ở cùng một chỗ ngược lại cũng không an toàn, ta giờ rời đi, các ngươi ngàn vạn lần phải chú ý tới an toàn".
Trương Dương cũng không lằng nhằng, lập tức thu thập xong rồi rồi đi.
"Sau khi nghe thấy tiếng đóng cửa, Trương Vân ngơ ngác nhìn cánh cửa đến ngẩn cả người.
"Ngươi có vấn đề gì thì hỏi đi" Vương Phong thở dài một tiếng nhìn Trương Vân nói.
"Chúng ta thực định ở lại Nhật Bản du ngoạn một thời gian?"
"Không. Đợi lát nữa chúng ta sẽ rời đi, hộ chiếu của chúng ta là hộ chiếu lữ hành chính quy. Đi về thì hết sức đơn giản" Vương Phong nói.
"Vậy vậy… vì sao" Trương Vân lắp bắp nói.
"Không có gì, phi thường đơn giản. Bởi vì, Trương Dương không muốn cùng chúng ta ở cùng một chỗ, hắn có bí mật, hắn thay đổi, ngươi không biết là hắn so với lần trước đã thay đổi rất nhiều?" Vương Phong chậm rãi nói.
"Thật ra, thật sự trở nên âm trầm…" Trương Vân chần chờ một chút nói.
"Đúng vậy, loại quan hệ bằng hữu của chúng ta trước kia đang phát sinh thay đổi, cho nên, tốt nhất không nên ở chung".
"Vì sao không thể trở thành bằng hữu? Ta rất nhớ anh Bưu…" Trương Vân lẩm bẩm nói.
Trương Dương sau khi rời khỏi Vương Phong cùng Trương Vân, lập tức ra một siêu thị trộm hơn mười tấm ID card Nhật Bản, chọn ra một cái có chút tương tự mình.
Đối với cường giả như Trương Dương, thi triển mấy trò này chỉ là chuyển dể như trở bàn tay.
Sau khi mua một cái laptop, thuê một căn phòng khách sạn năm sao, Trương Dương mở máy tính, đầu tiên là tra duyệt một ít tình huống cơ bản của ID card, để khỏi gặp phiền toái không cần thiết.
Sau đó, Trương Dương bắt đầu lợi dụng kỹ thuật hacker xâm nhập một số trang web, xem có thể tìm được cách gì rời đi hay không.
"Trương Dương!" Khi Trương Dương đang tìm tòi, màn hình laptop nhoáng lên, tiểu hòa thượng mặc một bộ cà sa xuất hiện trên màn hình, vẻ mặt kích động.
"Sao thế?" Trương Dương đối với vẻ mặt tiểu hòa thượng có chút không hiểu, có gì mà kích động như vậy?
"Ngươi không có chết, không có chết là tốt rồi, tiểu nạp lo chết được. Ngươi ngàn vạn lần không thể chết được, ngươi mà chết, cái gì cũng tiêu hết!"
Lúc này tiểu hòa thượng không giống như một trí tuệ lập trình, càng như là thân nhân lâu ngày không gặp Trương Dương. Nhưng điều này làm cho Trương Dương cảm thấy không thoải mái. Bởi vì, quan hệ giữa hắn cùng tiểu hòa thượng còn xa mới tới loại thân mật này. Tóm lại, bị tiểu hòa thượng để mắt tới tuyệt đối không phải là chuyện tốt gì.
/544
|