Đồ Thần Chi Lộ

Chương 353: Đường lang bộ thiền

/544


Các tay súng bắn tỉa đã dựa theo vị trí mà Trương Dương cùng Tá Tá Mộc đã bố trí mà sắp xếp.

Hai trăm người chia ba bậc, một tổ bảy mươi người trực tiếp bắn Đại Hà, một tổ bảy mươi người hậu bị, tiến hành phụ trợ xạ kích, còn lại một tổ sáu mươi người nhiệm vụ chủ yếu là phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn, hình thành hỏa lực giao nhau bảo hộ an toàn của nhau.

Địa điểm bắn tỉa là trên mái nhà, văn phòng, khách sạn, ô tô… Tóm lại, nhất định phải một kích tất trúng, lấy đi tính mạng của Đại Hà tại ngã tư đường này. Hiện tại, Đại Hà tựa như một cái xương cá trong cổ họng Thiên Hoàng, không nhổ ra thì không được.

Trong tính toán cùng hợp tác, Tá Tá Mộc đã bắt đầu từ cừu hận đối với Trương Dương trở nên tôn kính. Cuối cùng, cơ hồ là bội phục. Năng lực tính toán của Trương Dương không thua kém hắn, thậm chí còn muốn hơn. Hơn nữa, kinh nghiệm của Trương Dương càng làm cho Tá Tá Mộc kính nể.

Có sự gia nhập của Trương Dương, súng trận bố trí tại nơi này cơ hồ đã đến bước chưa từng có. Tá Tá Mộc tin tưởng rằng, Đại Hà cho dù lợi hại cũng không thể chạy thoát khỏi súng trận này.

Trương Dương cơ hồ đem mỗi một lộ tuyến mà Đại Hà có thể đào tẩu, kể các các góc chết cùng một số chướng ngại vật đều tính toán hết. Thậm chí, Trương Dương còn tính cả vấn đề con tin, không một chút sơ sót.

Đương nhiên, Trương Dương càng như thế, Tá Tá Mộc càng yên tâm. Trong lòng Tá Tá Mộc, tầm quan trọng của Đại Hà vượt xa Trương Dương. Ít nhất, Trương Dương cũng không nguy hại đến an nguy của Thiên Hoàng nhất tộc.

Hôm nay, Đại Hà phải chết. Nếu Đại Hà không chết, thì Tá Tá Mộc hắn chết. Nếu Đại Hà không chết, Thiên Hoàng nhất tộc sẽ gặp nạn.

Một cường giả ở ngoài sáng có lẽ lực phá hoại có hạn, nhưng nếu bí mật hoạt động trong bóng tối, lực phá hoại của hắn so với quân đội càng đáng sợ hơn nhiều. Tá Tá Mộc tuy không có kinh nghiệm xã hội gì. Nhưng hắn là thị vệ cận thân của Thiên Hoàng, có thể biết được rất nhiều tài liệu về cường giả, tự nhiên đối với việc một cường giả không bị ước thúc thì lực phá hoại lớn đến cỡ nào.

Hiện tại, Trương Dương đang ở trên lầu năm một tòa nhà cạnh ngã tư đường, đây là gian lầu mới thuê. Hiện tại, bên trong bày đầy dụng cụ thiết bị cùng vũ khí, có một khẩu súng ngắm đặt sau bức màn che ở nơi cửa sổ, đây là súng của Tá Tá Mộc.

Đại Hà đến!

Bốn người bắt đầu khẩn trương, nắm chặt lấy kính viễn vọng trong tay.

Săn giết một cường giả tuyệt đối là một chuyện làm cho người ta máu nóng sôi trào, đặc biệt là Trương Vân, hắn kích động nhất, đã chờ đợi hai giờ, hắn tựa như một con ngựa không biết mệt mỏi di chuyển không dứt ở trong phòng.

Trong kính viễn vọng, Đại Hà mặc một bộ kimono rộng thùng thình xuất hiện tại ngã tư đường, chậm rãi đi trong dòng người. Phía sau hắn có hai người trẻ tuổi mặc vest đen đi theo, nhìn không ra có gì đặc biệt. Bất quá, Trương Dương lại có thể cảm giác được khác thường, tựa hồ cả ngã tư đường đều tràn ngập một cỗ áp lực khó có thể hình dung.

Áp lực, bắt nguồn từ Đại Hà!

Đây là một ngã tư đường đi bộ phi thường phức tạp, người lui tới không dứt, trên ngã tư đường có vô số bảng quảng cáo, hộp đèn, buồng điện thoại, cột đèn đường cùng một ít trạm biến áp. Không thể nghi ngờ, đây không phải là một địa điểm phục kích tốt.

Bất quá, chỉ có nơi như vậy mới có thể làm cho Đại Hà không hoài nghi.

Cho nên sẽ tạo thành thương vong cho bao nhiêu dân thường, điều này không nằm trong lòng Tá Tá Mộc. Trong mắt hắn, cho dù chết ngàn vạn người thường cũng không sao, quan trọng chính là mạng của Đại Hà.

Hai trăm thước phía trước, có một cái nhà hàng, theo tin tức mà Đại Hà nhận được từ nhân viên tình báo, trong nhà hàng nọ có một người Trung Quốc trẻ tuổi lạ mặt. Theo kết quả phân tích tình báo, tựa hồ chính là mục tiêu mà hắn tìm kiếm.

Nhìn thấy dòng người nhốn nháo, Đại Hà hai mắt lộ ra vẻ chán ghét, hắn chán ghét những người thường này qua lại như những con kiến. Nhưng nếu muốn đi qua nhà hàng kia, thì phải đi qau ngã tư đường này.

Cơ hồ là bước đầu tiên tiến vào ngã tư đường, Đại Hà liền cảm giác được một cỗ áp lực khó hiểu, phảng phất như có vô số ánh mắt đang theo dõi hắn.

Đại Hà ánh mắt sắc bén tuần tra trên ngã tư đường, không có gì không ổn, hắn không khỏi tự cười giễu, gần đây tựa hồ đã quá mẫn cảm, đến bước mỗi cỏ cây đều là binh. Trong loại hoàn cảnh phức tạp này, Đại Hà tin tưởng rằng, hắn ít nhất có mấy trăm phương pháp để rời đi.

Đương nhiên, Đại Hà thủy chung vẫn tin tưởng rằng, tên nhóc Thiên Hoàng kia cho dù biết hắn muốn phản cũng không thể làm gì được hắn.

Nhìn thấy bảng quảng cáo cùng buồng điện thoại trên đường, Đại Hà nổi lên nụ cười tự tin, nếu có người ở đây phục kích hắn, người nọ tuyệt đối là kẻ ngu xuẩn nhất trong thiên hạ…

Đương nhiên, Đại Hà không biết, ít nhất có một trăm bốn mươi khẩu súng ngắm đang chĩa vào mỗi một bộ vị trên thân thể hắn, người ngu xuẩn không phải chỉ có một, mà là một đám, một đoàn. Bạn đang xem truyện được sao chép tại:


/544

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status