Lúc này, lão đầu đã chạy đến chỗ Trương Dương để tiền, mở ra rồi dùng hai tay liều mạng vơ vét, ôm một ôm lớn vào ngực, chạy ra bỏ vào ngăn kéo, rồi hài lòng nằm trên giường, khiến cho Lưu Bưu mặc dù gấp gấp chạy vòng quanh lão đầu, nhưng chứng kiến dáng người gầy gò trơ xương của lão, hắn lại không nỡ 'ra tay', đành trơ mắt ếch nhòm lão đầu ôm tiền bỏ vào ngăn kéo.
"Ngươi làm sao vậy? Nhìn ngươi mặt đỏ tía tai, kích động thế để làm gì? Các ngươi bây giờ là tỉ phú cả rồi, mất có vài đồng bạc lẻ mà mặt mũi ỉu xìu như cha chết thế kia à, phải có phong độ của một tỉ phú, hiểu không? Phong độ..."
"Vài đồng bạc lẻ..." Lưu Bưu cảm thấy tức ngực muốn hộc máu ra. Vừa rồi ít nhất phải đến cả trăm ngàn đô la Mỹ, qua miệng lão đầu thành vài đồng 'bạc lẻ'. Bạn đang xem tại
/544
|