"Thế à?"
Vẻ mặt Trương Dương đột nhiên trở lên dỡ tợn, vẻ mặt nanh ác nhe răng cười đi tới bên người một tên hải tặc. Chủy thủ thấm đẫm máu tươi chậm rãi đặt lên cỏ họng hắn, khẽ khẽ cọ xát.
"Tao bắt đầu đếm, sau ba tiếng mày không nói thì thằng này sẽ phải chết. Tao cũng nói luôn cho mày biết, trước tiên tao sẽ giết sạch đồng bọn của mày, và cuối cùng là mày đấy. Còn bây giờ, sẽ là nó!"
Tốc độ của Trương Dương rất chậm, nhưng khiến người ta có một áp lực tâm lý rất lý. Trương Dương mỉm cười, khuôn mặt lãnh khốc; tên hải tặc bị thanh chủy thủ đãm máu kề lên cổ tinh thần đã sớm bị hỏng, cả người run rẩy, vẻ mặt đầy cầu xin nhìn Kindness Bull.
"Haha, ok, tao cũng chẳng muốn lãng phí thời gian, A Trạch, Lưu Bưu, ta đếm đến ba thì các ngươi cũng đem mấy đứa còn lại giết luôn đi. Chức giết từng đứa một chỉ làng phi thời gian. Cứ chờ vài thuyền hàng chạy qua đây, lúc đó cùng bọn họ thương lượng cũng không muộn".
A Trạch và Lưu Bưu khẽ liếc mắt nhau một cái, hít thở thật sâu để cố gắng khiến cho quả tim đang đập nhử trống ngực của hai người bình ổn lại, bọn họ đương nhiên hiểu được ý của Trương Dương.
"Lão đại"
"Câm mồm!"
Một gã da đen đứng cạnh Kindness Bull bị Lưu Buu đánh vào đầu, lập tức máu từ ót chảy xuống xối xả.
"Ba…." Trương Dương lạnh lùng nhìn Kindness Bull.
"Tôi làm, tôi làm!" Kindness Bull gào lên điên cuồng, mấy người còn lại đều là anh em thân tín của hắn, hắn tất nhiên không thể trơ mắt ra nhìn họ chết được.
"Được, xem ra chúng ta cần nói chuyện riêng một chút".
Trương Dương đem Kindness Bull vào bên trong khoang thuyền. Bây giờ, hắn mới bắt đầu thực hiện bước đầu tiên, muốn để tên cứng đầu này vì hắn mà làm việc cũng không dễ dàng.
"Mày có biết tại sao lúc nãy tao uy hiếp mày không?" Trương Dương ngồi trên ghế, trên tay vẫn đang nghịch nghich thanh chủy thủ.
"Không biết" Vẻ mặt Kindness Bull vẫn đang đờ đẫn.
"Bởi vì hết thảy đều là mày. Trên thực tế, tao biết cả trăm loại thủ đoạn để mày khuất phục, nhưng tao lựa chọn cách vừa rồi. Tất cả đều là vì mày, làm như vậy thì đối với mày mới có lợi. Đầu tiên, bọn chúng sẽ rất cảm tạ mày, bởi vì vốn mày không đồng ý nhưng lại bởi vì tính mạng của bọn nó mà thay đổi chủ kiến, cho nên bọn chúng sẽ không có bất cứ ý kiến gì về hành động phản bội của mày, ngược lại càng trở lên trung thành".
Kindness Bull khẽ động đậy thân thể, tựa hồ đã rõ ràng ý của Trương Dương. Rõ ràng, mấy tên kia tuyệt đối sẽ không tiết lộ tin tức hắn phản bội tổ chức, bởi vì hắn chính là ân nhân cứu mạng của bọn chúng.
"Hiện tại có lẽ chúng ta nên nói thật với nhau sẽ tốt hơn. Đầu tiên, cho mày biết tao không phải là người của quốc gia nào được phái tới. Tao chịu sự ủy thác của tổng giám đốc công ty dầu mỏ Sibiri đến xử lý vần đề của bốn tàu chở dầu!".
"Ông tìm tôi cũng không có lợi gì, tôi không có quyền thả bốn tàu chở dầu kia. Hơn nữa ông dùng chúng tôi uy hiếp tổ chức thì ông sẽ phải thất vọng, bọn họ không hề quan tâm tới tính mạng của chúng tôi". Trong Somali này, tính mạng con người không hề đáng tiền Vẻ mặt Kindness Bull tràn đầy vẻ khinh thường.
"Việc này mày yên tâm. Bây giờ chúng ta đang giao dịch với nhau, nếu đã là giao dịch thì tất nhiên sẽ là công bằng. Tao cũng không giao dịch cùng mày, mà là tổng giám đốc của tao đã nói, chỉ cần bọn mày thành tâm giao dịch thì bên tao có thể trả trước tiền chuộc. Bởi vì không có trung gian nên tao hi vọng tiền chuộc có thể thấp xuống một chút, thế nào?" Trương Dương bắt đầu thả mồi.
"Trả trước tiền chuộc?".
Quả nhiên điều này đã khiến Kindness Bull rung động, đây tuyệt đối là một tin tức tốt. Có thể giao dịch trực tiếp cùng chủ quản của thuyềnlaf chuyện tốt nhất mà thiên hạ đều biết. Hải tặc Somali nhận được tiền chuộc thường phải trải qua một quá trình vô cùng phức tạp, phần lớn số tiền đều bị bên trung gian cắt xén, số còn lại tới được tai hải tặc cũng không còn được nhiều, chứ đừng nói đến số tiền đến được tay của từng tên hải tặc – nó là vô cùng ít.
"Đúng vậy, bây giờ bên tao nguyện ý trả cho mỗi chiếc tàu chở dầu một triệu tám USD, đương nhiên tao có thể nói cho bọn mày biết, vốn là hai triệu USD, nhưng tao lấy đi hai trăm ngàn USD tiền hoa hồng. Nếu như chúng mày đồng ý thì trước tiên chúng ta có thể làm một cuộc giao dịch. Trước tiên sẽ giao tiền chuộc của một tàu, đợi đến khi đợt giao dịch đầu tiên thành công thì sẽ tiến hành đợt tiếp theo. Đủ để tín nhiệm lẫn nhau, thế nào?".
"Một triệu tám USD…." Kindness Bull có chút do dự.
Chứng kiến vẻ mặt này, trong lòng Trương Dương không khỏi vui mừng, hiển nhiên cũng không phải tên này không có chút quyền hạn nào mà hắn cũng là một nhân vật có chút thực quyền, bằng không hắn sẽ không có xuất hiện vẻ mặt này.
"Tiền chuộc bọn mày nhận được trước kia là bao nhiêu?" Trương Dương hỏi.
"Năm triệu tới ba triệu đô la".
"Khấu trừ trung gian, thì còn lại bao nhiêu?" Bạn đang xem truyện được sao chép tại:
/544
|