Chứng minh thư giả.
Lúc này, Trương Dương mới nhớ đến chứng minh thư của bọn họ là giả.
Trương Dương không khỏi liếc nhìn A Trạch một cái. A Trạch lắc đầu. Trên đường chạy trốn, chứng minh thư của hắn đã sớm mất đi. Trương Dương và Lưu Bưu còn có chứng minh thư giả, còn hắn ngay cả đồ giả cũng không có.
"Em cũng không có" Tuyết Liên thấy Trương Dương đang nhìn mình, mặt đỏ hồng vội vàng lui ra phía sau một bước nói: "Lúc em đi, em cũng không biết, ví để ở nhà".
"Ai nói đây là giả, rõ ràng là thật mà. Cô nhìn xem, đây không phải là ảnh chụp của tôi sao. Mỹ nữ, thông cảm, thông cảm" Lưu Bưu còn chưa từ bỏ ý định.
"Xin lỗi, quý khách, anh đừng làm khó chúng tôi".
"Mẹ nó, khách sạn chó má này. Lão Tử hôm nay thật đúng là không muốn đến đây" Lưu Bưu thấy lời này không có hiệu quả, lập tức trở mặt, phá miệng mắng to. Đối với Lưu Bưu mà nói, không có định nghĩa thương hương tiếc ngọc. Chỉ cần là kẻ thù của hắn, thì dù có là mỹ nữ cũng giết.
"Xin lỗi, chứng minh thư của chúng tôi mới mất. Tôi muốn gặp giám đốc của các vị, cảm ơn" Trương Dương giữ Lưu Bưu lại, rất lễ phép nói.
"Nhưng mà…" Hai cô gái nhìn nhau, do dự không nói. Bởi vì lúc này giám đốc đang nghỉ trong văn phòng.
/544
|