"Anh không phải không muốn. Nhưng nếu chúng ta ở lại đó chờ bọn họ. Bọn họ căn bản không có cách nào tìm được chúng ta" Vương Phong cười khổ. Hắn bây giờ là mệt nhất vì phải cõng một người. Đương nhiên không thể nào so sánh được với Trương Vân. Lưu Bưu nặng hơn Mãi Mãi Đề ít nhất hai mươi cân.
"Tại sao?" A Trạch hỏi.
"Thực ra rất đơn giản. Hang động mà chúng ta vừa đi ra ẩn chứa rất nhiều khoáng thạch. Mà khoáng thạch lại ảnh hưởng nghiêm trọng đến hệ thống định vị" Cô gái giải thích thay cho Vương Phong.
"Hình như không có quặng từ mà?" Trương Dương không khỏi nghi hoặc. Trong ấn tượng của hắn hình như chỉ có quặng từ là ảnh hưởng đến thông tin.
"Trong đại tự nhiên, có vô số loại khoáng thạch ảnh hưởng đến thông tin của con người, không chỉ có một mình quặng từ mới ảnh hưởng".
"A… huỳnh thạch của tôi. Huỳnh thạch của tôi… Nếu như không thể định vị, vậy tôi không phải là không thể nào đào được huỳnh thạch sao?" Lưu Bưu khẩn trương.
"Đúng đúng, em còn có năm mươi xe…" Trương Vân hùa theo.
"Hai người đừng phí tâm nữa. Trên thế giới điều kiện khai thác quặng huỳnh thạch tốt hơn trăm lần nơi này mà cũng rất ít người đi khai thác, huống hồ là nơi này" Cô gái che miệng cười, nói.
"Tại sao?" Lưu Bưu ngẩn người.
"Khoáng thạch ở nơi này mặc dù rất tinh khiết, nhưng hoàn cảnh không thích hợp để khai thác. Ngoại trừ không thể nào định vị, cho dù là anh có thể tìm được cửa vào hang động đó, chẳng lẽ anh sẽ mở một quốc lộ kéo dài vào tận bên trong sa mạc sao. Chẳng lẽ anh sẽ kéo một đường điện đến sa mạc sao?"
"Chúng ta có thể đào từ núi Long Đầu mà" Trương Vân không cho là đúng nói.
"Đúng, chúng ta có thể đào từ chỗ đó" Lưu Bưu dựa vào lưng Trương Vân, giơ tay đồng ý.
"Phải nhớ chỗ chúng ta rơi xuống thì huỳnh thạch có phẩm chất không cao. Hơn nữa còn phải đào sâu mấy chục mét xuống mặt đất. Huống chi, làm sao khu mộ gia tộc chúng tôi có thể cho mọi người đào bới lung tung được chứ?"
"Khụ khụ… cái này…"
"Huỳnh thạch của tôi… Ôi… Không còn nữa rồi"
Trương Vân và Lưu Bưu buồn gần chết. Trương Vân cõng Lưu Bưu rất tiều tụy, miệng lẩm bẩm, đi nhanh về phía trước.
"Oành oành…"
Bầu trời vang lên một tiếng nổ lớn. Bạn đang xem tại
/544
|