"Khục khục…Chẳng nhẽ người dạy ngươi kinh nghiệm sinh sống dã ngoại không nói cho những chuyện này?" Trương Dương không nói lên lời, những vấn đề đơn giản như vậy bị hai tên tiểu tử đơn thuần nhắc đi nhắc lại, hắn chính mình cũng cảm thấy có chút đỏ mặt.
Vương Phong và Trương Vân đều lắc lắc đầu, Trương Dương tất nhiên không biết, hoàn cảnh sinh hoạt của Vương Phong và Trương Vân đều không giống người thường, rất khó tiếp xúc với cuộc sống của tầng chót xã hội, cho nên loại chuyện hết sức bình thường này trong mắt bọn họ ngược lại đặc biệt thâm ảo, điều này cũng như người trong thành phố không phân biệt rõ rau hẹ và lúa mạch có gì khác nhau.
Đương nhiên, điều này cùng tính cách bọn chúng có quan hệ rất lớn, loại người như Vương Phong, mắt cao quá trán, với người thường căn bản nhìn cũng không thèm liếc nấy một cái, động một tý là giết người, đâu biết thế nào là kinh nghiệm xã hội, trong mắt hắn thì cường quyền võ công mới là chính đạo, tất cả âm mưu quỷ kế ở trước mặt thực lực không có bất cứ chỗ nào thi triển, loại quan niệm này đã ăn sâu tận trong gốc rễ đầu óc của bọn họ rồi.
"Sau này chú ý một chút, bất kể dưới tình huống gì, chú ý đầu tiên chính là hoàn cảnh, rất nhiều lúc, hoàn cảnh ảnh hưởng đến cả sự thành bại chiến tranh, thế chiến thứ hai, Hitler dùng đội quân cơ giới hóa với ưu thế tuyệt đối tấn công Moscow mà thất bại, trên thực tế đánh bại Hitler không chỉ là Hồng Quân, mà là thời tiết lạnh lẽo của Moscow, xe tank Đức không thích hợp với khí hậu liên bang Xô Viết đã liên tiếp gặp trục trặc, binh lính Đức cũng không thích hợp với không khí lạnh lẽo của liên bang Xô Viết, người chết cóng đều dùng đơn vị hàng vạn để tính toán, điều này đã chứng minh tính chất trọng yếu của hoàn cảnh…"
"Oanh….!"
Một tiếng nổ mạnh vang lên kịch liệt cắt ngang lời Trương Dương, mặt đất phảng phất cũng đang chấn động.
Ngay sau đó, lại là một đợt tiếng súng dầy đặc, xen giữa thỉnh thoảng có cả tiếng nổ mạnh vang lên.
Thanh âm rất xa nhưng hình như lại rất gần.
"Không hay!"
Trương Vân và Vương Phong đồng thời biến sắc, hai miệng đồng thanh hét lên một tiếng.
"Sao vậy?" Trong lòng Trương Dương lúc này cũng nóng như lửa đốt.
"Mãi Mãi Đề bị người phục kích rồi….Mau, mau lái xe, Trương Vân, cũng tại ngươi, nếu không phải ngươi trì hoãn thời gian, chúng ta đã sớm thông báo cho Mãi Mãi Đề rồi." Vương Phong vỗ lên đầu Trương Vân tức giận nói.
"Ta….Ta….Ta chỉ chậm trễ một lúc thôi mà…." Trương Vân ấp a ấp úng biện hộ.
/544
|