Lưu Bưu sửng sốt, đúng là mười nguyên một đêm thì còn muốn thế nào nữa hả?
Không thể nào nhà trọ mười nguyên một đêm mà lại có thể cung cấp phục vụ cấp năm sao chứ?
Vệ sinh công cộng cách Trương Dương không xa. Rất nhiều người tới vệ sinh rồi sau đó nhanh chóng yên tĩnh trở lại. Cả đám người Tân Cương này dường như đều đi ngủ cả rồi.
Lúc này mà có giám sát thì cũng không ra được hiệu quả gì. Chủ yếu là sáng sớm, đến buổi sáng thì khẳng định là sẽ có mối lái tới an bày công tác cả ngày. Trương Dương liền để cho Lưu Bưu nghỉ ngơi đi ngủ.
Lưu Bưu dứt khoát đem mớ chăn mền tấm ra trải giuờng quăng xuống đất, trực tiếp để nguyên quần áo nằm lên tấm phản. Nhưng mấy vết tích trên tấm phản kia lại càng khiến cặp mắt kinh hoàng. Không còn cách nào khác, Bưu ca cũng chỉ đành nhìn như là không thấy. Nếu như là 50 nguyên một đêm thì Bưu ca đã sớm nổi tam bành rồi. Nhưng nhà trọ mười nguyên một đêm thì ngay cả Bưu ca vĩ đại cũng thấy ngại khi phải làm phiền nhà trọ.
Rất nhanh, cả cái quán trọ đã trở nên yên tĩnh.
Trương Dương ngồi xếp bằng trên ghế từ từ tu luyện, lại lần nữa tiến nhập vào trạng thái minh tưởng. Mấy ngày nay, hắn cơ hồ chỉ cần khi đi ngủ thì tu luyện, hy vọng có thể khiến công năng đặc dị của bản thân sớm ngày được sử dụng trong sinh hoạt hàng ngày.
Ý chí kiên nhẫn và kiên cường không gì so sánh được của Trương Dương khiến năng lực của hắn đạt được phát triển vượt bực. Ít nhất, hiện tại hắn đã có thể tùy ý tiến nhập vào trạng thái minh tưởng. Mặc dù vẫn còn chưa thể tiến nhập vào trạng thái này trong lúc đang hành động, nhưng chỉ cần tĩnh tọa là lập tức có thể tiến nhập vào.
Đây là một thứ năng lực huyền diệu, tràn đầy vẻ thần kỳ.
Trương Dương càng ngày càng thích loại thám xét kiểu này. Khi hắn tiến nhập vào trạng thái minh tưởng, hắn có một thứ cảm giác như bản thân mình là Thượng Đế. Hắn chưởng quản từng hoạt động nhỏ nhất của mọi thứ trong phạm vi mấy chục thước, cho dù là một con ruồi đang bay hay một con kiến đang bò.
Đây là thứ cảm giác nắm chặt được hết thảy mọi thứ, Trương Dương thích cảm giác kiểu này.
Dần dần rồi như một dòng suối bắt đầu tách ra, khuếch tán, thôn phệ, cuối cùng rồi trở thành một dòng suối khổng lồ, dùng thân thể Trương Dương làm trung tâm, bắt đầu tỏa ra chung quanh. Sự kỳ diệu đó khiến Trương Dương như mê như đắm, dường như là đang chỉ huy thiên quân vạn mã, hướng về chung quanh thăm dò, rồi truy sát.
Dần dần Trương Dương cảm giác được một chút thanh âm hô hấp, còn có cả một cặp vợ chồng người Tân Cương đang làm cái hoạt động nhịp nhàng của pít tông kia. Người phụ nữ kia phát ra thanh âm thở dốc nặng nề… Thậm chí Trương Dương còn cảm giác được trong bóng đêm, có một cặp mắt đang nhìn lén đôi vợ chồng kia ân ái. Chính là một tên người Tân Cương cùng phòng với cặp vợ chồng kia.
Tên đàn ông kia rõ ràng là không xong, chỉ mãnh liệt nhấn mạnh vài cái vào nơi đó rồi là xong. Người phụ nữ thì tựa hồ phát ra một chút thanh âm bất mãn. Tên đàn ông hừ hừ vài câu rồi mặc quần đùi, mở cửa đi tới vệ sinh.
Ngay khi Trương Dương vừa chuẩn bị chuyển tư cảm của mình thì đột nhiên phát hiện ra một chuyện khiến hắn ngây người trợn mắt. Người đàn ông kia vừa ra khỏi cửa, thì tên người Tân Cương đang ngủ kia đột nhiên từ giường phóng lên, cả người trần truồng, trong phút chốc nhào tới trên thân thể người phụ nữ. Người phụ nữ kia cũng không có giãy dụa, thân thể hai người quấn vào nhau, điên cuồng nhấn vào nhau, tựa hồ như bọn họ đều biết thời gian rất cấp bách, thân thể như một guồng máy vận chuyển ở tốc độ cao…
Không xong, Trương Dương không khỏi thầm lo cho đôi cẩu nam nữ này, bởi vì tư cảm của hắn nhận ra được người Tân Cương vừa đi vệ sinh kia đã đi ra khỏi nhà vệ sinh rồi.
Lập tức Trương Dương liền phát hiện bản thân mình bị báo động giả, là vì đôi cẩu nam nữ kia tựa hồ biết được người kia sẽ quay về nên sau khi hung mãnh phát tiết ra thì tên nam nhân kia lập tức tuồn vào túi ngủ của hắn, còn người phụ nữ kia đã bắt đầu tự mình thu dọn "chiến trường". Bạn đang xem truyện được sao chép tại:
/544
|