Quán trà vốn cách con đường bộ không xa, Lưu Bưu và Trương Dương hai người đi bộ mới vài phút liền đến.
Thời gian tựa hồ rất dài, Trương Dương tâm tình rất ổn định, tỉnh táo, hắn bây giờ chỉ hy vọng trong thời gian ngắn nhất chạy về thành phố C, bởi vì vừa rồi hắn dùng điện thoại ở quầy Lễ tân gọi cho Tiêu Di Nhiên thế nhưng điện thoại di động của nàng lại tắt máy, điều này càng khiến cho tâm tưởng của Trương Dương không chút yên ổn.
Nếu Tiêu Di Nhiên có chuyện gì, hắn thề, hắn sẽ giết sạch tất cả mỗi một người trong gia tộc Mãi Mãi Đề, cho dù hàng xóm cũng không tha, Trương Dương nghiến răng nghiến lợi, ngẩng đầu nhìn bầu trời không một ánh sao, cả người lộ ra khí thế hung tàn, Lưu Bưu thấy được cả người đều cảm thấy bất an.
Thời gian trong sự dày vò từng giây từng giây trôi qua……….
Kỳ thật, hắn cùng Lưu Bưu ở cửa "Quý tộc thành" chờ đợi năm phút phảng phất dài đằng đẵng như cả năm trăm năm.
Rốt cục, cũng tới rồi!
Một chiếc BMW thuần mầu trắng không chút tiếng động đi đến, trực tiếp dừng ở trước cửa "Quý tộc thành", Trương Dương và Lưu Bưu đều không khỏi ngây người một lát, từng nhớ con đường bộ này không cho phép xe cộ thông hành, bảo an con đường bộ này đâu? Con đường này 24/24 có người làm nhiệm vụ mà!
"Cạch" một tiếng, cửa sau chiếc BMW mở ra rồi sau đó đóng lại, một người xuống xe.
"Trương Dương!" Một thanh âm quen thuộc vang lên.
"A…."
Trương Dương ngơ ngác nhìn cô gái trước mặt, cô gái vẻ mặt ngượng ngùng, cúi đầu, hai tay gắng sức đan xen vào nhau, tựa hồ tâm tình rất kích động, đương nhiên, khiến Trương Dương chú ý chính là mái tóc ngắn mềm mại kia, mái tóc loang lổ năm sáu màu đã biến thành mái tóc đen bóng bẩy, sau khi cô gái thay đổi kiểu tóc, mặc dù thiếu đi một chút hoạt bát, nhưng, lại thêm một phần hiền thục, một phần e lệ, một phần trong sáng, một phần hàm dưỡng, rất vui tai vui mắt.
"Trương Dương!" Cô gái thấy Trương Dương mất nửa ngày không phản ứng, nhất thời mất hứng, ngẩng đầu lên lớn tiếng gọi.
"A….a…..Ta đây…." Truyện được copy tại
/544
|