Trương Dương hơi nhíu mày, trong đầu bắt đầu điên cuồng tính toán các loại khả năng, hiển nhiên, đối phương là một người có phần thanh cao, có tu dưỡng nhất định, hơn nữa là nhân vật quyền cao chức trọng, loại nhân vật này không thích nhất là giao tiếp, bởi vì, ngoại trừ đưa ra yêu cầu nào đó, căn bản không có biện pháp nào khác.
Đưa tiền tặng vật đều không thể thực hiện được, nếu thực hiện được, gã béo này cũng sẽ không phải mất hồn, tha thẩn, lêu lổng trên đường nữa.
"Mao tiên sinh, có một biện pháp, lúc nào đến gặp hắn?"
"Tối nay." Gã béo vẻ mặt vội vàng nhìn Trương Dương.
"Giải quyết như thế này, ngươi bây giờ lập tức đi mua một bộ tác phẩm thư pháp, ân, loại bình thường, khống chế giá cả trong vòng mấy trăm nguyên, đừng tạo ra vụ hối lộ, sau đó tùy tiện mua một chút hoa quả gì đó rồi đến thăm, sau khi tới thăm, tán gẫu chuyện gia đình, để cho hắn giám định thưởng thức bức thư họa ngươi mang tới, ngàn vạn lần đừng bàn đến chuyện của ngươi, nhớ kỹ, ngàn vạn lần đừng bàn luận! Trong khi về ngươi tìm hắn và phải lấy một bộ tác phẩm thư họa, hơn nữa yêu cầu hắn viết tạm thời, có cả chữ ký, đóng dấu riêng của hắn, khi mang đi phải cẩn thận."
"Cứ như vậy?"
"Ân, cứ như vậy, Mao tiên sinh yên tâm, nếu ngươi làm dựa theo những yêu cầu của ta,chuyện của ngươi nắm chắc 80% thành công,đương nhiên,điều kiện đầu tiên là ngươi phải cung cấp tin tức chính xác,còn nữa yêu cầu ngươi đề cập tới phải hợp lý!"Trương Dương vẻ mặt tràn ngập tự tin.
"Ta khẳng định yêu cầu của ta là hợp lý. Chuyện này không cần lo lắng,chỉ là, đơn giản như vậy thôi sao?"
"Đúng, đơn giản như thế thôi, mặt khác, cố gắng ít nói chuyện, nghe hắn nói. Nhớ kỹ, điều này rất quan trọng, quan hệ tới thành bại của ngươi!"
"A a, được, ta tin tưởng ngươi một lần, thành công hay không phó thác cho ông trời,a, chọn cho ta mấy bộ y phục, ngựa chết được cứu sống,a a, vậy thì phải nộp phí rồi..."
Sau khi Liễu Ám thấy Trương Dương và gã béo đi tới không khỏi dụi dụi con mắt, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi, vừa rồi người kia một lời đều không nói, gã béo một bộ mặt người khổng lồ ở ngoài ngàn dặm( ý nói cách biệt,xa rời) lúc này đã cùng Trương Dương thành bằng hữu lâu năm, hai người thỉnh thoảng còn thấp giọng rì rầm nói gì đó, mà căn bản gã béo hầu như không chọn y phục, hoàn toàn là Trương Dương bảo sao nghe vậy. Trương Dương đưa cho hắn y phục gì thì hắn cầm cái đó.
Không chỉ Liễu Ám, mà tất cả nhân viên "Quý tộc thành" vẻ mặt đều là kinh ngạc.
Đây không phải là quá thần kỳ rồi sao? truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Đương nhiên, Trương Dương là một sinh viên hệ mỹ thuật sắp tốt nghiệp nên ánh mắt vẫn vì gã béo mà chọn lựa một bộ đồ Tây vô cùng vừa vặn.
"Mao tiên sinh, kỳ thật tuổi của ngài rất không thích hợp mặc bộ đồ Tây màu trắng đục này, nhưng người mà ngươi gặp đặc biệt khó tính hơn nữa thích sạch sẽ,vậy, ngươi lựa chọn màu sắc sạch sẽ thuận mắt sẽ rất thích hợp. Ca-vát lấy màu nhạt, kết hợp như vậy sẽ cho người ta cảm giác thân thiết, ân,bộ Veston này mang theo phong cách nhàn nhã, làm cho người ta không nghiêm….Đương nhiên….Bởi vì không phải trường hợp chính quy, tốt nhất không nên mặc bộ đồ Tây, lại kết hợp một cái quần màu xám hiệu quả sẽ tốt hơn…….
"Nga, cái thắt lưng da này rất được, rất kín đáo, thích hợp với ngài………"
Đây giày màu nâu đúng là thích hợp, phú quý hào phóng, màu đen kết hợp với trắng đục quá bắt mắt, nga…….Tất nhất định phải màu trắng, chú ý, sau này mặc bộ y phục này phải đi tất màu trắng hoặc màu xám, mà khi mặc đồ Veston đen thì cố gắng đi tất màu đen……."
"Mao tiên sinh, ngài đến phòng VIP thử xem hiệu quả nào!"
"Ân, được."
"Chờ một chút…." Trương Dương chạy đến tiểu tỷ bên cạnh quầy lễ tân xin một cái kéo sau đó chạy đến bên người gã béo nhỏ giọng thì thầm: "Nhớ kỹ, trước tiên rửa tay, thuận tiện cũng cắt luôn móng tay đi…"
"Ân ân….." Gã béo nhìn thoáng qua bàn tay của mình, nhất thời lão đỏ mặt, "ta vừa rồi từ phân xưởng đến…….."
"Hắc hắc, ta biết, Mao tiên sinh là người thích tự thân vận động, hãy đi đi, rồi xem hiệu quả, nếu không được chúng ta lại thử lại."
"Liễu Ám Liễu Ám, nhanh tính đi, vừa rồi tổng cộng hết bao nhiêu tiền?"
Sau khi gã béo tiến vào phòng VIP rồi đóng cửa lại, vẻ mặt Trương Dương nhất thời hưng phấn, hét lên ầm ĩ.
"Ta nói cho Hiêu Trương ngươi biết, người ta còn chưa quyết định mua mà." Liễu Ám nhìn thấy vẻ mặt vội vàng của Trương Dương, có phần buồn bực.
"Hắc hắc, tính trước thôi mà, ta xem ta có thể cầm được bao nhiêu phần trăm khấu trừ….."
"…….." Liễu Ám không nói được gì.
Rất nhanh, bên trên quầy lễ tân hiện ra một con số.
"Tiểu Trương, mười bảy vạn nhân dân tệ!"
Tiểu cô nương thu ngân ở quầy lễ tân thanh âm cũng thật ngọt ngào, Trương Dương nghe được trong lòng dương dương tự đắc, lần này thực sự là rơi vào trúng ổ mỹ nữ rồi a!
Mười bảy vạn, dựa theo khấu trừ phần trăm ít nhất là 5%.......Trời ơi, tám ngàn năm trăm nguyên!
"Hắc hắc, tám ngàn rưỡi, tám ngàn rưỡi…." Trong ánh mắt Trương Dương bắn ra kim quang, nếu cầm được tám ngàn rưỡi này, hắn quyết định, tối nay sẽ cùng Lưu Bưu tới một khách sạn 5 sao, gọi "hai tiểu thư trong truyền thuyết"……..không, hay là tới một khách sạn hai mươi nguyên ngủ cả đêm đi!
Nhìn vẻ mặt hèn mọn bỉ ổi đang vui mừng a a của Trương Dương, những cô gái trong "Quý tộc thành" đều là vẻ mặt chán ghét, các nàng đều có chút hiểu không nổi Trương Dương, một hồi giống như vương tử bạch ma khí chất tao nhã, giơ tay nhấc chân đều tràn ngập một cỗ mị lực kỳ dị, làm cho người ta mê mẩn, một hồi chính xác là bộ dạng quái dị khiến cho người ta chán ghét, nhìn thấy thực làm người ta hộc máu.
Gã béo ra rồi!
Nhìn gã béo đi ra, Trương Dương cũng không khỏi ngẩn ngơ cả người,***, như thế nào người này thay một bộ y phục lại có biến hóa lớn đến vậy?
Trương Dương tự nhiên là nghĩ không ra, sau khi mình đổi y phục người khác cũng có loại cảm giác này.
"Thế nào?" Gã mập mạp ngược lại không vì mặc một bộ y phục đắt tiền mà khiếp sợ, tự nhiên thoải mái cho Trương Dương nhìn, hiển nhiên, khí độ của gã béo là được tôi luyện trường kỳ mà ra, cùng với Trương Dương có sự khác biệt về bản chất. "Lão ca, ngươi cần phải chú ý sớm hơn." Trương Dương thở dài một tiếng, nói chuyện cũng từ Mao tiên sinh biến thành lão ca, trong lúc vô tình, khoảng cách của hai người lại gần hơn rất nhiều.
"A a, không phải lão ca không muốn để ý, do không có thời gian, cả ngày phải chạy khắp nơi, trở lại còn phải tới phân xưởng, bộ y phục này ngươi thấy ta mặc thế nào?"
"Ân, trái lại, chỉ có điều, lão ca!Lao tâm giả bất lao lực (người lao động trí óc thì không mất sức lực), ngươi sau này phải thay đổi phương thức một chút, ngươi có biết Hạng Vũ Lưu Bang không? Lưu Bang được thiên hạ là do giỏi dùng người, Hạng Vũ chỉ dũng mãnh hơn người cũng chỉ có thể tự vẫn ở Ô Giang, nếu như cái gì cũng phải chính mình tự thân vận động, sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự phát triển của xí nghiệp, ngươi phải hiểu, ngươi trước sau vẫn chỉ là người, không phải thần, các công ty đa quốc gia trên thế giới ngươi xem có bao nhiêu giám đốc tự mình xuống phân xưởng? Cho dù có đi nữa, cũng chỉ là làm gương cho phương tiện truyền thông đại chúng…"
"….." Gã béo vẻ mặt ngây dại, hồi lâu, hắn mới có phản ứng lại, thở dài một tiếng vẻ mặt buồn bã nói: "Tiểu huynh đệ nói có lý, xem ra, ta cần phải thay đổi chính mình thôi…."
"Ân ân, lão ca, ta chỉ là tùy tiện nói, đừng để trong lòng, bộ y phục ngươi cởi ra cũng không cần nữa, mặc bộ này đi, thời gian không còn sớm nữa, ngươi đi tìm một tác phẩm mua một ít hoa quả rồi đi thăm sớm chút, muộn quá cũng không tốt đâu."
"Đây đây." Gã béo đi tới quầy bar rút từ trong ví da một chiếc thẻ vàng đưa cho thu ngân tiểu thư.
"Này….. Thu ngân muội muội, đừng quên giảm giá, có thể giảm bao nhiêu thì cố gắng giảm đi, nếu có thể lập một thẻ VIP là tốt nhất, ta tin rằng lão ca sau này còn sẽ đến nữa đó."
"Nga….." Cô gái thu ngân nghe thấy Trương Dương gọi nàng là muội muội,bên tai đỏ bừng,nhỏ giọng nói.
Khi gã béo mua xong muốn rời đi, đột nhiên Trương Dương nhớ tới một chuyện vô cùng quan trọng.
"Lão ca, ngươi chờ chút."
"Tiểu huynh đệ còn có chuyện gì sao?"
"Ta thiếu chút nữa quên một chuyện quan trọng, mà chuyện này liên quan đến thành bại." Trương Dương vẻ mặt nghiêm túc nói.
"Chuyện gì?" Gã béo nhất thời khẩn trương.
"Ngươi không thể mua thư pháp ở chợ tác phẩm, bởi vì, những tác phẩm thư pháp này đều có ký tên, người trong nghề vừa nhìn là biết ngươi mua, điều này sẽ làm đối phương sinh ra cảm giác ngươi lừa gạt hắn, trái lại kết quả sẽ hoàn toàn ngược lại."
"Vậy vậy………Vậy phải làm sao?"
"Ngươi có bằng hữu biết thư pháp hoặc là biết hội họa không?"
"Không có, ta là một người thô lỗ, nào biết được những người đó." Gã béo lau mồ hôi trên mặt.
"Nếu như vậy, ta đây dứt khoát phải "tống phật tống thượng thiên", ngươi bây giờ đi tới cửa hàng văn phòng phẩm, mua tuyên chỉ (giấy Tuyên Thành), nói cho người phục vụ là để viết chữ, mua một bình mực nước nhỏ, trong các loại bút lông ngươi mua một loại là được rồi…."
"Làm gì……..ngươi viết?"
Gã béo sửng sốt, không riêng gì gã béo sửng sốt, chính nhân viên "Quý tộc thành" cũng đều ngẩn ngơ, Trương Dương muốn làm gì?
"A a, ta là người khoa mỹ thuật, tùy tiện viết vài chữ vẫn còn được."
"Mỹ thuật hệ………Được hay không a?" Gã béo có phần lo ngại.
"Yên tâm, lão ca vẫn chưa tin tưởng ta rồi!"
Nhìn gã béo vui sướng co mông chạy ra ngoài, đám Liễu Ám đều nhìn Trương Dương, vẻ mặt như nhìn thấy quái vật.
"Tiểu Trương, ngươi không phải nói ngươi là bậc thầy tiếp thị sao? Sao lại biến thành bậc thầy thư pháp vậy?" Liễu Ám cuối cùng không nhịn được hỏi.
"Khái khái……..Kỳ thật……..ta là người hệ mỹ thuật……." Trương Dương xấu hổ cười nói.
/544
|