Ở căn cứ dưới lòng đất, hội của Zetsu. Phương Nghi lúc này đang được Zetsu dẫn đi dạo bên trong ngôi đền cổ tại Istanbul.
Phương Nghi dừng lại trước cửa ngôi đền, nàng nhìn thấy tượng quỷ Satan với thân hình đồ sộ, khuôn mặt dữ dằn, hai cái sừng mọc trên đầu và đôi cánh màu đen, tay cầm thanh kiếm chỉ lên trời. Nàng nghĩ bên trong chắc chẳng có gì tốt đẹp, nên tò mò hỏi:
- Anh dẫn tôi đến đây làm gì?
Zetsu không nhìn nàng, nói:
- Đây là nơi thực hiện nghi lễ gọi quỷ.
Phương Nghi giật mình, kinh sợ:
- Gọi quỷ, anh định làm vậy với tôi sao?
Zetsu nhìn nàng lắc đầu:
- Một pháp sư chân chính sẽ không đi làm nhục một cô gái. Những gì tôi nói lúc trước chỉ là đùa thôi, đừng để ý.
Phương Nghi sững sờ, chỉ là đùa ư, làm mình cứ tưởng. Nàng thở phào nhẹ nhõm, nói:
- Vậy anh bắt tôi vì mục đích gì?
Zetsu im lặng không nói, mãi đến khi dẫn nàng vào bên trong ngôi đền mới nói:
- Nơi này được gọi là Đền thờ quỷ. Sau khi chiến tranh Thiên Đàng kết thúc, Lucifer (tên thánh của Satan) và tất cả các thiên thần theo y bị đuổi khỏi Thiên Đàng như là một sự trừng phạt cho cuộc nổi dậy của chúng. Và ngôi đền này được con người xây dựng nên từ đó, với mục đích mượn sức mạnh của những thiên thần sa ngã. Tuy nhiên để lấy được sức mạnh này phải có sự hi sinh của trinh nữ.
Phương Nghi im lặng một hồi rồi đáp:
- Tôi hiểu rồi, vậy anh muốn tôi hi sinh để triệu hồi Lucifer?
- Vì con đường đến Căn Nguyên, việc hi sinh là cần thiết. Có trách thì hãy trách định mệnh của cô.
- Thiếu gì trinh nữ sao phải chọn tôi?
- Vì cô có sức mạnh đặc biệt.
- Ồ, thì ra là vậy.
Một ánh sáng màu trắng bao trùm người Phương Nghi, một bộ giáp bỗng xuất hiện.
- Cái gì, cô...
Zetsu giật mình trước trang phục hiệp sĩ, lấp lánh dị thường, nhất thời kinh ngạc không nói nên lời.
- Chúng là kim cương đấy. Dị năng của ta là tạo ra kim cương.
Phương Nghi cười đắc ý, vung nắm đấm nện thẳng vào mặt Zetsu khiến hắn không kịp phản ứng, ăn trọn một đòn, ngã bật ra sau, dính chặt vào tường.
Zetsu than thở:
- Thì ra cô giả vờ yếu đuối để lừa gạt tôi.
Phương Nghi cười thích thú, nói:
- Ta là một dị năng cấp bốn, lẽ nào lại đi thua một tên pháp sư quèn như ngươi. Lúc đầu thấy ngươi có ý đồ nên ta giả vờ diễn xem điều gì xảy ra. Thì ra đi theo ngươi cũng học được nhiều điều kha khá. Còn bây giờ thì chết đi!
Dứt lời Phương Nghi nhảy một cái đã như viên đạn phóng tới đấm đá tới tấp vào mặt, bụng, ngực... khắp người Zetsu, khiến hắn nằm gục dưới đất.
Phương Nghi thỏa mãn, nhìn thấy hắn nằm một đống cứ tưởng mình đã thắng, nhưng không ngờ hắn lại nhẹ nhàng đứng dậy, mà nhìn còn có vẻ cực kỳ thích thú khiến nàng run sợ:
- Không một vết xước, ngươi là thứ quái quỷ gì vậy?!
Zetsu cười sảng khoái, nói:
- Không ngờ cô diễn thật tốt, có thể qua mặt được cả ta. Đáng tiếc, cô chọn nhầm đất để diễn rồi.
Zetsu bỗng thay đổi hình dạng thành quỷ Satan, giống hệt bức tượng mà Phương Nghi vừa nhìn thấy trước cổng ngôi đền. Mặt đất dưới chân Zetsu bị xới tung làm lõm xuống thành cái hố sâu. Nguồn khí tức quỷ dị, dồi dào như nước biển tỏa ra từ người hắn, làm nàng chết đứng, kinh sợ mất sạch ý chí chiến đấu.
- Ma thuật của ta là chiếm hữu linh hồn của quỷ. Khi linh hồn của chúng bị chiếm hữu, ta sẽ sử dụng được toàn bộ sức mạnh vốn có của chúng. Bây giờ để xem cô có thể làm gì được nào.
CƠN THỊNH NỘ CỦA CHÚA QUỶ
Dứt lời, mặt đất bỗng rung chuyển, bầu trời chuyển thành một màu tối đen, tiếng gió gào thét, một luồng sức mạnh bộc phát từ dưới chân Phương Nghi, trông như một hình trụ màu đen chiếu từ dưới đất lên tận trời cao, giam giữ cơ thể Phương Nghi, khiến nàng đau đớn tột cùng, gào thét trong tuyệt vọng. Lớp áo giáp kim cương vỡ vụn, quần áo rách tả tơi, để lộ nhiều điểm nhạy cảm, và rồi nàng chết ngất chỉ sau vài giây. Một sức mạnh thật khủng khiếp.
Zetsu trở lại hình dạng ban đầu, hắn bế nàng lên tay rồi nói:
- Chỉ còn một tiếng nữa là buổi lễ bắt đầu, cô không thể nào thoát khỏi định mệnh này đâu.
Hắn bay lên cao và niệm chú, mặt đất bỗng nhô lên đài hiến tế, những con quỷ cao mười thước, chúng nhe răng và dơ móng vuốt vây quanh một vòng tròn bay lơ lửng trước mắt. Zetsu biết vòng tròn dùng để làm gì, đó là nơi đặt vật hiến tế, nên hắn đặt nàng xuống và trói lại. Lúc này hắn chỉ còn chờ thời gian đến thôi.
Phương Nghi dừng lại trước cửa ngôi đền, nàng nhìn thấy tượng quỷ Satan với thân hình đồ sộ, khuôn mặt dữ dằn, hai cái sừng mọc trên đầu và đôi cánh màu đen, tay cầm thanh kiếm chỉ lên trời. Nàng nghĩ bên trong chắc chẳng có gì tốt đẹp, nên tò mò hỏi:
- Anh dẫn tôi đến đây làm gì?
Zetsu không nhìn nàng, nói:
- Đây là nơi thực hiện nghi lễ gọi quỷ.
Phương Nghi giật mình, kinh sợ:
- Gọi quỷ, anh định làm vậy với tôi sao?
Zetsu nhìn nàng lắc đầu:
- Một pháp sư chân chính sẽ không đi làm nhục một cô gái. Những gì tôi nói lúc trước chỉ là đùa thôi, đừng để ý.
Phương Nghi sững sờ, chỉ là đùa ư, làm mình cứ tưởng. Nàng thở phào nhẹ nhõm, nói:
- Vậy anh bắt tôi vì mục đích gì?
Zetsu im lặng không nói, mãi đến khi dẫn nàng vào bên trong ngôi đền mới nói:
- Nơi này được gọi là Đền thờ quỷ. Sau khi chiến tranh Thiên Đàng kết thúc, Lucifer (tên thánh của Satan) và tất cả các thiên thần theo y bị đuổi khỏi Thiên Đàng như là một sự trừng phạt cho cuộc nổi dậy của chúng. Và ngôi đền này được con người xây dựng nên từ đó, với mục đích mượn sức mạnh của những thiên thần sa ngã. Tuy nhiên để lấy được sức mạnh này phải có sự hi sinh của trinh nữ.
Phương Nghi im lặng một hồi rồi đáp:
- Tôi hiểu rồi, vậy anh muốn tôi hi sinh để triệu hồi Lucifer?
- Vì con đường đến Căn Nguyên, việc hi sinh là cần thiết. Có trách thì hãy trách định mệnh của cô.
- Thiếu gì trinh nữ sao phải chọn tôi?
- Vì cô có sức mạnh đặc biệt.
- Ồ, thì ra là vậy.
Một ánh sáng màu trắng bao trùm người Phương Nghi, một bộ giáp bỗng xuất hiện.
- Cái gì, cô...
Zetsu giật mình trước trang phục hiệp sĩ, lấp lánh dị thường, nhất thời kinh ngạc không nói nên lời.
- Chúng là kim cương đấy. Dị năng của ta là tạo ra kim cương.
Phương Nghi cười đắc ý, vung nắm đấm nện thẳng vào mặt Zetsu khiến hắn không kịp phản ứng, ăn trọn một đòn, ngã bật ra sau, dính chặt vào tường.
Zetsu than thở:
- Thì ra cô giả vờ yếu đuối để lừa gạt tôi.
Phương Nghi cười thích thú, nói:
- Ta là một dị năng cấp bốn, lẽ nào lại đi thua một tên pháp sư quèn như ngươi. Lúc đầu thấy ngươi có ý đồ nên ta giả vờ diễn xem điều gì xảy ra. Thì ra đi theo ngươi cũng học được nhiều điều kha khá. Còn bây giờ thì chết đi!
Dứt lời Phương Nghi nhảy một cái đã như viên đạn phóng tới đấm đá tới tấp vào mặt, bụng, ngực... khắp người Zetsu, khiến hắn nằm gục dưới đất.
Phương Nghi thỏa mãn, nhìn thấy hắn nằm một đống cứ tưởng mình đã thắng, nhưng không ngờ hắn lại nhẹ nhàng đứng dậy, mà nhìn còn có vẻ cực kỳ thích thú khiến nàng run sợ:
- Không một vết xước, ngươi là thứ quái quỷ gì vậy?!
Zetsu cười sảng khoái, nói:
- Không ngờ cô diễn thật tốt, có thể qua mặt được cả ta. Đáng tiếc, cô chọn nhầm đất để diễn rồi.
Zetsu bỗng thay đổi hình dạng thành quỷ Satan, giống hệt bức tượng mà Phương Nghi vừa nhìn thấy trước cổng ngôi đền. Mặt đất dưới chân Zetsu bị xới tung làm lõm xuống thành cái hố sâu. Nguồn khí tức quỷ dị, dồi dào như nước biển tỏa ra từ người hắn, làm nàng chết đứng, kinh sợ mất sạch ý chí chiến đấu.
- Ma thuật của ta là chiếm hữu linh hồn của quỷ. Khi linh hồn của chúng bị chiếm hữu, ta sẽ sử dụng được toàn bộ sức mạnh vốn có của chúng. Bây giờ để xem cô có thể làm gì được nào.
CƠN THỊNH NỘ CỦA CHÚA QUỶ
Dứt lời, mặt đất bỗng rung chuyển, bầu trời chuyển thành một màu tối đen, tiếng gió gào thét, một luồng sức mạnh bộc phát từ dưới chân Phương Nghi, trông như một hình trụ màu đen chiếu từ dưới đất lên tận trời cao, giam giữ cơ thể Phương Nghi, khiến nàng đau đớn tột cùng, gào thét trong tuyệt vọng. Lớp áo giáp kim cương vỡ vụn, quần áo rách tả tơi, để lộ nhiều điểm nhạy cảm, và rồi nàng chết ngất chỉ sau vài giây. Một sức mạnh thật khủng khiếp.
Zetsu trở lại hình dạng ban đầu, hắn bế nàng lên tay rồi nói:
- Chỉ còn một tiếng nữa là buổi lễ bắt đầu, cô không thể nào thoát khỏi định mệnh này đâu.
Hắn bay lên cao và niệm chú, mặt đất bỗng nhô lên đài hiến tế, những con quỷ cao mười thước, chúng nhe răng và dơ móng vuốt vây quanh một vòng tròn bay lơ lửng trước mắt. Zetsu biết vòng tròn dùng để làm gì, đó là nơi đặt vật hiến tế, nên hắn đặt nàng xuống và trói lại. Lúc này hắn chỉ còn chờ thời gian đến thôi.
/1271
|