Đưa hai chị em Hác gia về nhà, Hướng Nhật còn muốn đi tới một chỗ, ghé thăm một người, một người mà hắn mới gặp mặt chỉ được vài lần, nữ hoàng Teru Tonnay.
Nàng vẫn còn ở nhà của Thư Dĩnh, bất quá để tránh kinh động Thư Dĩnh, hắn chuẩn bị gọi cho nàng một cuộc điện thoại.
Từ trong Chân Long biệt thự đi ra, Hướng Nhật bấm dãy số của nữ hoàng.
Điện thoại rất nhanh có người bắt máy, bên kia truyền tới thanh âm mị hoặc vô cùng quen thuộc, tựa hồ còn mang theo vẻ ngạc nhiên mừng rỡ:
- Jack?!
- Là anh, Teru.
Hướng Nhật đồng dạng cũng có hơi kích động, nữ hoàng là cô gái ngoại quốc phong tình, vẻ xinh đẹp đã đạt đến mức độ thành thục, như quả chín trên cây chỉ đợi người ta ngắt xuống. Mỗi khi nghĩ tới nàng, lưu manh không nhịn được toàn thân nhiệt huyết sôi trào.
- Anh từ Mỹ về rồi hả?
Nữ hoàng hỏi.
Hướng Nhật cũng không kỳ quái tại sao nàng biết mình đi Mỹ, Thư Dĩnh hẳn đã nói cho nàng:
- Ừm, bây giờ có rảnh không? Teru.
- Có ạ...
Thanh âm của nữ hoàng vừa thỏ thẻ vừa khẳng định, trong giọng nói còn kèm theo vô hạn chờ mong, dường như đã đoán được sắp sửa có chuyện gì phát sinh.
- Chúng mình gặp nhau đi, Teru.
Hướng Nhật là lần đầu tiên chủ động hẹn hò nữ hoàng, hơn nữa không có bất kỳ mục đích gì, chẳng qua đơn giản hắn muốn nhìn thấy nàng mà thôi.
- Ở đâu?
Đối diện đầu đây, hô hấp nữ hoàng bắt đầu trở nên dồn dập.
- Còn nhớ căn nhà nhỏ chúng mình hẹn hò không?
Hướng Nhật nhắc nhở, cái gọi là nhà nhỏ , hắn tin chắc nữ hoàng nhất định sẽ nhớ, đó là lần đầu tiên hai người ở bên bờ một con sông nhỏ, lần đầu tiên lấy thân phận bạn bè nam nữ ở chung, cũng là lần đầu tiên ở nơi đó thân thiết.
- Dĩ nhiên, chúng mình gặp nhau ở đó đúng không?
Nữ hoàng lập tức hiểu ý của hắn.
- Ừm, là ở đó.
Hướng Nhật khẳng định lần nữa.
..............................
Cúp điện thoại, Hướng Nhật bắt một chiếc xe taxi chạy tới bờ sông năm nào.
Ban ngày, bờ sông mặc dù không lung linh dưới ánh đèn neon như buổi tối nhưng mang theo một vẻ hữu tình rất khác biệt.
Bên trong đình nghỉ mát, tuy không phải buổi tối nhưng không thiếu các cặp tình nhân đang xì xào tán ngẫu nói chuyện trên trời dưới đất, thi thoảng còn cười to vui vẻ, dẫu sao đây chính là thánh địa nói chuyện yêu đương, vô luận là ban ngày hay ban đêm cũng không thiếu các cặp đôi tình cảm lãng mạn.
Hướng Nhật biết con gái ra ngoài hẹn hò không hề đơn giản chút nào, ít nhất cũng phải ăn mặc sao cho hấp dẫn người yêu một chút, tắm rửa, trang điểm, v..v. Nói chung hắn đã lên tinh thần chờ đợi lâu dài.
Song ngoài ý liệu là, hắn không cần chờ bao lâu, đại khái mười phút không sai biệt lắm, nữ hoàng đã đến.
Nàng ngồi taxi tới đây, đồng hành còn có nữ vệ sĩ da đen Sunny, ngoài ra không còn người nào khác, có thể nói là đơn giản gọn gàng.
- Jack!
Hướng Nhật bởi vì đứng ở hàng rào trắng bên cạnh bờ sông, xung quanh không có người nào khác cho nên nhìn rất nổi bật. Nữ hoàng vừa xuống xe nhìn ra xa đã thấy hắn, ngay lập tức gọi tên nam nhân.
- Teru.
Thấy nữ hoàng xuất hiện, trước mắt Hướng Nhật như bừng sáng. Nữ hoàng vóc người mảnh khảnh thon thả, khuôn mặt mang một vẻ đẹp châu Âu cực kỳ tinh xảo, từ đôi mắt, cái mũi, bờ môi... phối hợp cùng mái tóc dài màu hoàng kim nổi bật, thẳng đến tận thắt lưng.
Vốn nữ hoàng ăn mặc rất thời thượng, quần áo, giày dép, túi xách, trang sức tất cả đều là trào lưu mới nhất của châu Âu, thậm chí một số bộ trang phục còn chưa từng xuất hiện trong các buổi biểu diễn thời trang, nàng đã sở hữu chúng trước.
Mà giờ khắc này, nàng ăn mặc khá đơn giản, quần jeans đen bó sát, áo thun trắng dài tay, chân đi một đôi giày thể thao màu trắng.
Lối ăn mặc cực kỳ phổ thông, nhìn qua như một thiếu nữ thanh xuân tràn đầy sức sống, tuy giảm bớt mấy phần cao quý nhưng lại tăng thêm mấy phần trẻ trung kinh diễm.
Không sai, chính là kinh diễm.
Nói thật, Hướng Nhật không có con mắt của nhà tạo mẫu đi thưởng thức mấy kiểu ăn mặc theo mốt kia, mấy bộ đồ đó hắn đều xem như rác rưởi, xấu xí tới mức ma chê quỷ hờn . Có thể trong gene của hắn không có tế bào nghệ thuật, không hiểu được nghệ thuật ẩn sau những kiểu thiết kế đó.
Trước kia, nữ hoàng mặc những bộ đồ ấy được đơn giản là do nàng sở hữu vóc dáng hoàn mỹ, cho nên mặc cái gì cùng đẹp, dù mấy bộ quần áo theo mốt đó Hướng Nhật không hề ưa thích chút nào, mặc trên người của nàng lại vô cùng thích hợp, vô cùng đẹp mắt.
Tuy nhiên cách ăn mặc mộc mạc giản dị của nàng còn không đi thêm giày cao gót, có lẽ để tương xứng với chiều cao của hắn, dẫu sao nữ hoàng và hắn chiều cao không chênh lệch lắm, nàng đi giày cao gót rồi, vậy hắn phải thua nàng thêm mấy centi mét.
Bây giờ hai người đang đứng chung một chỗ, thân cao ngang ngang nhau, ít nhất để người xem không cảm thấy đây là một cặp đũa lệch.
- Sunny, em đi trước mua mấy món đồ chị mới nói ban nãy đi.
Nữ hoàng hướng qua một bên máy móc nói với người nữ hộ vệ da đen.
Cô nàng hộ vệ lạnh lùng lườm Hướng Nhật một cái, như đang muốn cảnh cáo hắn biết điều thì đối xử tốt với nữ hoàng một chút, sau đó cung kính dạ một tiếng, xoay người rời đi.
Không còn kỳ đà cản mũi, Hướng Nhật cảm thấy tâm thần nhẹ nhõm hơn hẳn.
- Gần đây em có khỏe không, Teru?
Bởi vì xung động nhất thời đem thẳng tên nữ hoàng gọi ra, dù đã phát hiện nhưng cũng không biết nói thêm gì, chỉ có thể lúng túng yên lặng chờ đợi nàng trả lời.
- Jack, em rất tốt.
Nữ hoàng gật gật đầu, tay khẽ vuốt vuốt gỡ những lọn tóc bị rối do gió thổi bay, sự quyến rũ nhu mì của phái nữ toàn bộ hiện ra không bỏ sót.
Hướng Nhật nhìn có chút miệng đắng lưỡi khô, theo bản năng liếm liếm môi một cái:
- Teru quyết định khi nào trở về bên kia?
Lời vừa ra khỏi miệng mới biết mình nói ngu rồi, nữ hoàng một mực ở lại Bắc Hải đó là tốt nhất, hỏi như vậy không khác gì nhắc nhở nàng mau chóng trở về sớm sao?
- Jack không thích em ở lại đây à?
Hiển nhiên, nữ hoàng đã hiểu lầm lời nói của hắn, biểu tình khá thất vọng.
- Không, Teru, anh hy vọng em có thể ở lại đây, mãi mãi...
Hướng Nhật vội vàng giải thích, trước hắn đã từng phạm qua sai lầm tương tự, ngay ngày hôm đó, hắn cùng nữ hoàng đã có lần tiếp xúc thân mật đầu tiên.
Mặc dù nữ hoàng đã từng nói, trước khi nàng trở về sẽ lần nữa yêu cầu hắn làm bạn trai của nàng trong một giờ, thậm chí có thể làm bất kỳ chuyện gì đối với nàng - là BẤT KỲ chuyện gì!
Hướng Nhật tuy rất mong đợi nhưng tuyệt đối không hề thúc giục nữ hoàng mau chóng trở về, hắn muốn làm một người đàn ông của nữ hoàng theo đúng nghĩa.
- Em biết anh chỉ vô ý thôi, Jack à, nhưng anh nói đúng, em quả thật đã đến lúc nên quay trở về.
Nữ hoàng ngắm nhìn dòng nước êm đềm trôi, trong lời nói trở nên có chút cô đơn.
- Nếu như thích nơi này, vậy hãy ở lại đây đi, Teru.
Chứng kiến biểu tình sa sút của nàng, Hướng Nhật thật sự đau lòng, chỉ biết nhẹ nhàng khuyên nhủ.
Nữ hoàng không có đáp lời của hắn, chỉ lặng nhìn về bờ sông xa xa phía bên kia, sau đó xoay người lại, ánh mắt trở nên nóng bỏng nhìn nam nhân:
- Sunny đi mua mấy thứ em phân phó, chúng mình... ít nhất còn nửa tiếng đồng hồ, Jack, bây giờ trong nửa giờ này, anh chính là người đàn ông của em. Ngay tại đây, anh muốn làm gì em nào, một ít cử chỉ thân mật nhé, ví dụ như là hôn môi...
Nói xong lời cuối cùng, nữ hoàng dùng ngón tay út mân mê cặp môi đỏ mọng cuả mình, đầu lưỡi nhè nhẹ vươn ra khẽ liếm vào ngón tay, bộ dáng cám dỗ kiều mỵ đến mức nam nhân nhìn thấy chỉ muốn nhào vô mà thỏa sức chà đạp.
Cử động điên cuồng này khiến Hướng Nhật vừa kích động vừa sững sờ, ban ngày ban mặt, ở đây? Hôn nhau?!!
Hai người lúc trước thân thiết là vào buổi tối, còn ở bên trong đình, sẽ không có ai nhìn thấy. Nhưng đây là bờ sông, giữa ban ngày ban mặt, dưới sự chứng kiến của bao nhiêu người, cháo lưỡi với một đại mỹ nữ ngoại quốc tóc vàng, có quá mức kinh thế hãi tục không nhỉ?
Nàng vẫn còn ở nhà của Thư Dĩnh, bất quá để tránh kinh động Thư Dĩnh, hắn chuẩn bị gọi cho nàng một cuộc điện thoại.
Từ trong Chân Long biệt thự đi ra, Hướng Nhật bấm dãy số của nữ hoàng.
Điện thoại rất nhanh có người bắt máy, bên kia truyền tới thanh âm mị hoặc vô cùng quen thuộc, tựa hồ còn mang theo vẻ ngạc nhiên mừng rỡ:
- Jack?!
- Là anh, Teru.
Hướng Nhật đồng dạng cũng có hơi kích động, nữ hoàng là cô gái ngoại quốc phong tình, vẻ xinh đẹp đã đạt đến mức độ thành thục, như quả chín trên cây chỉ đợi người ta ngắt xuống. Mỗi khi nghĩ tới nàng, lưu manh không nhịn được toàn thân nhiệt huyết sôi trào.
- Anh từ Mỹ về rồi hả?
Nữ hoàng hỏi.
Hướng Nhật cũng không kỳ quái tại sao nàng biết mình đi Mỹ, Thư Dĩnh hẳn đã nói cho nàng:
- Ừm, bây giờ có rảnh không? Teru.
- Có ạ...
Thanh âm của nữ hoàng vừa thỏ thẻ vừa khẳng định, trong giọng nói còn kèm theo vô hạn chờ mong, dường như đã đoán được sắp sửa có chuyện gì phát sinh.
- Chúng mình gặp nhau đi, Teru.
Hướng Nhật là lần đầu tiên chủ động hẹn hò nữ hoàng, hơn nữa không có bất kỳ mục đích gì, chẳng qua đơn giản hắn muốn nhìn thấy nàng mà thôi.
- Ở đâu?
Đối diện đầu đây, hô hấp nữ hoàng bắt đầu trở nên dồn dập.
- Còn nhớ căn nhà nhỏ chúng mình hẹn hò không?
Hướng Nhật nhắc nhở, cái gọi là nhà nhỏ , hắn tin chắc nữ hoàng nhất định sẽ nhớ, đó là lần đầu tiên hai người ở bên bờ một con sông nhỏ, lần đầu tiên lấy thân phận bạn bè nam nữ ở chung, cũng là lần đầu tiên ở nơi đó thân thiết.
- Dĩ nhiên, chúng mình gặp nhau ở đó đúng không?
Nữ hoàng lập tức hiểu ý của hắn.
- Ừm, là ở đó.
Hướng Nhật khẳng định lần nữa.
..............................
Cúp điện thoại, Hướng Nhật bắt một chiếc xe taxi chạy tới bờ sông năm nào.
Ban ngày, bờ sông mặc dù không lung linh dưới ánh đèn neon như buổi tối nhưng mang theo một vẻ hữu tình rất khác biệt.
Bên trong đình nghỉ mát, tuy không phải buổi tối nhưng không thiếu các cặp tình nhân đang xì xào tán ngẫu nói chuyện trên trời dưới đất, thi thoảng còn cười to vui vẻ, dẫu sao đây chính là thánh địa nói chuyện yêu đương, vô luận là ban ngày hay ban đêm cũng không thiếu các cặp đôi tình cảm lãng mạn.
Hướng Nhật biết con gái ra ngoài hẹn hò không hề đơn giản chút nào, ít nhất cũng phải ăn mặc sao cho hấp dẫn người yêu một chút, tắm rửa, trang điểm, v..v. Nói chung hắn đã lên tinh thần chờ đợi lâu dài.
Song ngoài ý liệu là, hắn không cần chờ bao lâu, đại khái mười phút không sai biệt lắm, nữ hoàng đã đến.
Nàng ngồi taxi tới đây, đồng hành còn có nữ vệ sĩ da đen Sunny, ngoài ra không còn người nào khác, có thể nói là đơn giản gọn gàng.
- Jack!
Hướng Nhật bởi vì đứng ở hàng rào trắng bên cạnh bờ sông, xung quanh không có người nào khác cho nên nhìn rất nổi bật. Nữ hoàng vừa xuống xe nhìn ra xa đã thấy hắn, ngay lập tức gọi tên nam nhân.
- Teru.
Thấy nữ hoàng xuất hiện, trước mắt Hướng Nhật như bừng sáng. Nữ hoàng vóc người mảnh khảnh thon thả, khuôn mặt mang một vẻ đẹp châu Âu cực kỳ tinh xảo, từ đôi mắt, cái mũi, bờ môi... phối hợp cùng mái tóc dài màu hoàng kim nổi bật, thẳng đến tận thắt lưng.
Vốn nữ hoàng ăn mặc rất thời thượng, quần áo, giày dép, túi xách, trang sức tất cả đều là trào lưu mới nhất của châu Âu, thậm chí một số bộ trang phục còn chưa từng xuất hiện trong các buổi biểu diễn thời trang, nàng đã sở hữu chúng trước.
Mà giờ khắc này, nàng ăn mặc khá đơn giản, quần jeans đen bó sát, áo thun trắng dài tay, chân đi một đôi giày thể thao màu trắng.
Lối ăn mặc cực kỳ phổ thông, nhìn qua như một thiếu nữ thanh xuân tràn đầy sức sống, tuy giảm bớt mấy phần cao quý nhưng lại tăng thêm mấy phần trẻ trung kinh diễm.
Không sai, chính là kinh diễm.
Nói thật, Hướng Nhật không có con mắt của nhà tạo mẫu đi thưởng thức mấy kiểu ăn mặc theo mốt kia, mấy bộ đồ đó hắn đều xem như rác rưởi, xấu xí tới mức ma chê quỷ hờn . Có thể trong gene của hắn không có tế bào nghệ thuật, không hiểu được nghệ thuật ẩn sau những kiểu thiết kế đó.
Trước kia, nữ hoàng mặc những bộ đồ ấy được đơn giản là do nàng sở hữu vóc dáng hoàn mỹ, cho nên mặc cái gì cùng đẹp, dù mấy bộ quần áo theo mốt đó Hướng Nhật không hề ưa thích chút nào, mặc trên người của nàng lại vô cùng thích hợp, vô cùng đẹp mắt.
Tuy nhiên cách ăn mặc mộc mạc giản dị của nàng còn không đi thêm giày cao gót, có lẽ để tương xứng với chiều cao của hắn, dẫu sao nữ hoàng và hắn chiều cao không chênh lệch lắm, nàng đi giày cao gót rồi, vậy hắn phải thua nàng thêm mấy centi mét.
Bây giờ hai người đang đứng chung một chỗ, thân cao ngang ngang nhau, ít nhất để người xem không cảm thấy đây là một cặp đũa lệch.
- Sunny, em đi trước mua mấy món đồ chị mới nói ban nãy đi.
Nữ hoàng hướng qua một bên máy móc nói với người nữ hộ vệ da đen.
Cô nàng hộ vệ lạnh lùng lườm Hướng Nhật một cái, như đang muốn cảnh cáo hắn biết điều thì đối xử tốt với nữ hoàng một chút, sau đó cung kính dạ một tiếng, xoay người rời đi.
Không còn kỳ đà cản mũi, Hướng Nhật cảm thấy tâm thần nhẹ nhõm hơn hẳn.
- Gần đây em có khỏe không, Teru?
Bởi vì xung động nhất thời đem thẳng tên nữ hoàng gọi ra, dù đã phát hiện nhưng cũng không biết nói thêm gì, chỉ có thể lúng túng yên lặng chờ đợi nàng trả lời.
- Jack, em rất tốt.
Nữ hoàng gật gật đầu, tay khẽ vuốt vuốt gỡ những lọn tóc bị rối do gió thổi bay, sự quyến rũ nhu mì của phái nữ toàn bộ hiện ra không bỏ sót.
Hướng Nhật nhìn có chút miệng đắng lưỡi khô, theo bản năng liếm liếm môi một cái:
- Teru quyết định khi nào trở về bên kia?
Lời vừa ra khỏi miệng mới biết mình nói ngu rồi, nữ hoàng một mực ở lại Bắc Hải đó là tốt nhất, hỏi như vậy không khác gì nhắc nhở nàng mau chóng trở về sớm sao?
- Jack không thích em ở lại đây à?
Hiển nhiên, nữ hoàng đã hiểu lầm lời nói của hắn, biểu tình khá thất vọng.
- Không, Teru, anh hy vọng em có thể ở lại đây, mãi mãi...
Hướng Nhật vội vàng giải thích, trước hắn đã từng phạm qua sai lầm tương tự, ngay ngày hôm đó, hắn cùng nữ hoàng đã có lần tiếp xúc thân mật đầu tiên.
Mặc dù nữ hoàng đã từng nói, trước khi nàng trở về sẽ lần nữa yêu cầu hắn làm bạn trai của nàng trong một giờ, thậm chí có thể làm bất kỳ chuyện gì đối với nàng - là BẤT KỲ chuyện gì!
Hướng Nhật tuy rất mong đợi nhưng tuyệt đối không hề thúc giục nữ hoàng mau chóng trở về, hắn muốn làm một người đàn ông của nữ hoàng theo đúng nghĩa.
- Em biết anh chỉ vô ý thôi, Jack à, nhưng anh nói đúng, em quả thật đã đến lúc nên quay trở về.
Nữ hoàng ngắm nhìn dòng nước êm đềm trôi, trong lời nói trở nên có chút cô đơn.
- Nếu như thích nơi này, vậy hãy ở lại đây đi, Teru.
Chứng kiến biểu tình sa sút của nàng, Hướng Nhật thật sự đau lòng, chỉ biết nhẹ nhàng khuyên nhủ.
Nữ hoàng không có đáp lời của hắn, chỉ lặng nhìn về bờ sông xa xa phía bên kia, sau đó xoay người lại, ánh mắt trở nên nóng bỏng nhìn nam nhân:
- Sunny đi mua mấy thứ em phân phó, chúng mình... ít nhất còn nửa tiếng đồng hồ, Jack, bây giờ trong nửa giờ này, anh chính là người đàn ông của em. Ngay tại đây, anh muốn làm gì em nào, một ít cử chỉ thân mật nhé, ví dụ như là hôn môi...
Nói xong lời cuối cùng, nữ hoàng dùng ngón tay út mân mê cặp môi đỏ mọng cuả mình, đầu lưỡi nhè nhẹ vươn ra khẽ liếm vào ngón tay, bộ dáng cám dỗ kiều mỵ đến mức nam nhân nhìn thấy chỉ muốn nhào vô mà thỏa sức chà đạp.
Cử động điên cuồng này khiến Hướng Nhật vừa kích động vừa sững sờ, ban ngày ban mặt, ở đây? Hôn nhau?!!
Hai người lúc trước thân thiết là vào buổi tối, còn ở bên trong đình, sẽ không có ai nhìn thấy. Nhưng đây là bờ sông, giữa ban ngày ban mặt, dưới sự chứng kiến của bao nhiêu người, cháo lưỡi với một đại mỹ nữ ngoại quốc tóc vàng, có quá mức kinh thế hãi tục không nhỉ?
/1271
|