Đỉnh Cấp Lưu Manh

Chương 1044: Vượt Ngục

/1271


Phụ thân trong nhà hoãn lại mấy ngày nữa mới tới, nên Hướng Nhật mấy hôm mới phải đến trạm xe lửa đón ông.

Một ngày bình thường trôi qua, đêm khuya yên tĩnh, chúng nữ đã buông tha sự nghiệp mạt trượt, tự động quay về phòng mình. Chờ Hướng mẫu cũng về phòng đi ngủ, Hướng Nhật lập tức nhảy ra khỏi ghế salon, bắt đầu kế hoạch thâu hương thiết ngọc vĩ đại của mình.

- A! ! ! Hướng Quỳ*! ! Ô ô ô ~~~

Một tiếng kêu thánh thót giữa đêm vang lên.

(Hướng Quỳ ở đây có thể hiểu theo 1 cách khác là hướng về một hướng nào đó, hoặc hướng về chỗ quỳ, các bạn thích hiểu theo kiểu gì cũng đc :”>)

Hướng Nhật cùng một người con gái nào đó ngủ say cũng là lúc, một sự kiện to lớn đủ để làm kinh sợ quốc gia sắp phát sinh.

Rạng sáng hai giờ, trời đêm đen mịt, không trăng không sao, thời điểm quá thích hợp để giết người.

Cách thành phố cực nam năm trăm km về phía đông có một sa mạc cỡ nhỏ. Nơi đó có một tòa ngục giam yên tĩnh đứng cô lập riêng một chỗ, tùy ý cho bão cát chơi đùa. Phạm vi 500m quanh tòa ngục giam bố trì đầy rẫy địa lôi và khí độc, bốn phía còn ẩn dấu vô số trạm gác ngầm. Mỗi trạm gác đến giờ là lại thay đổi vị trí, đồng thời tất cả đều được trang bị súng máy hạng nặng Gatling Gun, mg3, RPG… Cả tòa ngục giam lộ ra hơi thở chết chóc, âm trầm kinh khủng. Bức tường bên ngoài làm bằng hợp kim nano trang nhã đem cả cái ngục giam biến thành một khu quân sự cực kỳ quan trọng.

Ở đây giam giữ người không nhiều lắm, không tới một trăm người, mà nhân viên trú đóng bên trong lại lên tới mấy nghìn người. Tất cả đều là những binh sĩ tinh nhuệ súng vác vai, đạn lên nòng sẵn. Trong đó còn có một đám người đặc thù, tỷ như do dị năng giả của Hiên Viên tổ tạo thành. Địa phương này chính là địa phương quốc gia dùng để giam giữ các dị năng giả, các nhân vật đặc thù.

Cá Mập Trắng trước đây thành công trốn khỏi trại giam chính là từ nơi này, tuy rằng con cá nhỏ này trốn ra ngoài được không lâu sau đã bị một tên lưu manh biến thái đánh cho vỡ mặt, nát trym, chẳng qua hiện nay hắn như cũ vẫn còn đang nằm ở trong một căn phòng giam được cắm đầy cột thu lôi.

Mà hắn gần đây nhất đã được nghênh đón một vị hàng xóm mới... Tứ chi tàn tật - Wick.

Trong một căn phòng giam ngầm bên dưới mặt đất mấy chục mét, Wick lúc này đang nằm trên một chiếc giường đặc thù, dùng ý niệm khống chế nước thẩm thấu sang phòng hàng xóm sát vách.

Cá Mập Trắng yên lặng nhìn dòng nước thẩm thấu tiến về phía góc chết của camera hình thành từng dãy văn tự. Nếu như là một dị năng giả khác chưa chắc có thể khống chế đến mức độ này, nhờ thành tựu của số 98, toàn bộ thủy hệ dị năng giả trên thế giới khống chế nước có lẽ cũng không thể vượt qua được điều mà Wick đang làm.

- AAAA!!!

Không lâu sau đó, căn phòng của Wick vang lên tiếng rống to, ngay lập tức thu hút sự chú ý của một đám nhân viên trông coi. Chỉ có điều bọn hắn không thể ngờ rằng khi bọn hắn đến trước cửa phòng, tất cả dụng cụ xiềng xích, trấn áp người ở phòng bên cạnh đã hoàn toàn bị nước phá hỏng. Lúc này Cá Mập Trắng đang lẳng lặng nằm trên giường cảm nhận tình hình bên ngoài.

- Chuyện gì xảy ra?

Ba người đàn ông mặc trang phục bình thường đi tới, âm trầm hỏi.

- Bạch đội trưởng, người này bỗng nhiên lại điên cuồng kêu một tiếng.

Người lính trông cửa hạ súng xuống, cúi chào và báo cáo tình hình cho người đàn ông kia.

- Ừm? Mở cửa ra.

Người đàn ông này phất phất tay ra hiệu cho hai người đi sau, hai người kia nhanh chóng tiến hành kiểm soát toàn bộ khu hành lang.

- Vâng!

Hai người lính trông cửa mỗi người cầm ra một chiếc chìa khóa, sau đó tiến hành ráp lại với nhau. Người chiến sĩ còn lại cầm chiếc chìa khóa vừa được ráp lên cắm vào xoay vài vòng trên chiếc cửa phòng làm bằng hợp kim siêu cứng.

Thình thịch!!! Cánh cửa kim loại từ từ mở ra, khí lạnh bên trong tràn ra ngoài, mấy tên lính không khỏi rùng mình một cái. Đây là biện pháp hạn chế thủy hệ dị năng giả, sử dụng nhiệt độ đóng băng, khiến nước không thể tồn tại ở trạng thái lỏng, có dị năng cũng chẳng có chỗ mà dùng.

- Các ngươi chờ ở bên ngoài.

Người đàn ông họ Bạch nắm chặt nắm tay phải lại, tạo ra một vầng sáng màu trắng bao trùm toàn thân, bước đi vào trong gian phòng ngập hàn khí.

Hàn khí bị ngăn cách ở ngoài vầng sáng cũng không bị nhiệt hóa.

- Chúng ta lại gặp nhau rồi, Wick.

Họ Bạch nhìn Wick nằm trên giường, nói.

- A, không nghĩ tới quản giáo nơi này lại là ngươi, Bạch Quang đội trưởng?

Wick cười lớn.

- Biết là tốt rồi, ta khuyên ngươi tốt nhất là nên thành thật một chút. Lực phòng ngự đây so với phòng thí nghiệm số 98 các ngươi cũng không yếu hơn đâu, đừng nên có những tư tưởng không an phận, bằng không thì, hừ hừ.

Bạch Quang cười nhạt nói.

- Ha ha.

Wick cười mà không nói.

Bạch Quang âm thầm nhíu mày.

Oanh!~

Một tiếng sấm nổ vang lên ngay sau tiếng cười lớn của Wick, ngay sau đó tiếng súng lục, súng trường, súng máy vang lên theo.

- Ngươi vừa làm gì!!

Bạch Quang trong nháy mắt lao tới, một quyền đánh thẳng vào mặt Wick, kiểm tra thiết bị trong phòng xong liền cấp tốc chạy ra bên ngoài.

Wick phun ra một ngụm máu tươi xong lại cười rộ lên.

Bạch Quang ra khỏi cửa, đập vào mắt hắn là một khung cảnh bừa bãi lộn xộn, nguyên cái hành lang hoàn chỉnh giờ đầy rẫy vết nứt vỡ, thi thể binh sĩ đầy đất, tất cả đều không chút ngoại lệ, toàn thân cháy đen thậm chí còn nát bươm, vết đạn trải rộng toàn bộ hàng lang.

Xa xa vẫn như cũ có thanh âm đánh nhau truyền tới, Bạch Quang hít sâu một hơi, lao nhanh về phía ấy.

Răng rắc!

Một tia chớp lóe lên chiếu sáng toàn bộ góc hành lang, một thành viên của Hiên Viên tổ bị đánh bay ngược tới đập vào góc tường, mắt thấy đã không còn sống được bao lâu nữa.

- Cá Mập Trắng!!!

Bạch Quang song thủ nắm chặt bạch sắc quang cầu, đứng ở cuối hành lang cừu thị nhìn tên Cá Mập Trắng khuôn mặt không còn nguyên vẹn, hạ bộ trống không kia.

- Hắc hắc, rốt cục cũng có một tên có thể luyện tập.

Két!

Một đạo lôi điện rời khỏi tay hắn bắn thẳng đến phía Bạch Quang.

Oanh!

Quang mang chói lòa, ba cỗ lực lượng nổ tung giữa không trung, bức tường làm bằng tài liệu đặc thù trực tiếp bị đổ xụp.

Khóe miệng Bạch Quang trào máu tươi, che ngực trốn đằng sau một bức tường đổ, thở dốc từng đợt.

- Cấp 5!! Cmn chứ!!

Bạch quang hổn hển nói.

- Đội trưởng!

Một thanh âm nhỏ bé truyền tới.

- Ân? Tiểu Lỗi?

Bạch Quang cấp tốc nhìn về phía một đống gạch đá, nằm ở bên dưới là một người đàn ông toàn thân đầy máu.

Két!

Một đạo thiểm điện hiện lên trước mặt Bạch Quang, trực tiếp đánh thẳng vào người Tiểu lỗi

Oanh! !... ... Hài cốt không còn.

- Không! !

Bạch Quang mắt đỏ bạo rống, một tay đánh ra một bạch sắc quang cầu, bắn thẳng về hướng Cá Mập Trắng

Cá Mập Trắng khinh thường cười, quang cầu nổ tung phía bên ngoài Cá Mập Trắng, dường như nó đã đụng phải một lớp tường vô hình vậy.

- Ngộ ra lĩnh vực! Chết tiệt!

Bạch Quang trong nháy mắt tỉnh táo lại, xoay người lao về phía một cánh cửa trong ngục giam, vốn hắn nghĩ Cá Mập Trắng khả năng mới đột phá cấp năm còn chưa kịp ngộ ra lĩnh vực, suy nghĩ đánh cược một lần đã tan biến. Hiện tại biện pháp duy nhất hắn có thể làm là nghĩ cách thông tri tình hình nơi này cho lão nhân gia, tình hình đã vượt ra khỏi phạm vi năng lực của hắn, ở lại chỉ có con đường chết.

Cá Mập Trắng nhìn Bạch Quang chạy trốn, vốn hắn định đuổi theo, bất quá nghĩ lại, tranh thủ thời gian cứu người rời khỏi nơi này mới là vương đạo, vì vậy hắn xoay người đi về phía phòng giam của Wick.


/1271

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status