Đế Bá

Chương 4751: Hỏa Long Ấn

/5110


Nghe Lưu Mộng Long nói thế, Trương Việt y xụ mặt, nói ra:

- Không được, thật có lỗi, kính xin Lưu đạo hữu lại đổi một yêu cầu khác.

Lúc này không nói Trương Việt, cho dù là bất cứ kẻ nào trong Thần Huyền tông cũng không thể làm chủ vì Lý Thất Dạ.

Đồng thời, Trương Việt cũng hiểu, nếu việc này bị Lý Thất Dạ biết rõ, chỉ sợ Lưu Mộng Long hẳn phải chết không thể nghi ngờ, cho nên, Trương Việt không có bảo đệ tử báo với Lý Thất Dạ.

Dù sao, tạm thời không chỉ Trương Việt, đa số người Thần Huyền tông cũng không muốn khai chiến với Tam Chân Giáo, một khi hai phái khai chiến, nhất định sẽ có tử thương vô số.

Việc này bị Lý Thất Dạ biết rõ, Trương Việt rõ ràng sẽ có hậu quả thế nào, dùng tính cách của Lý Thất Dạ, không hề nghi ngờ, hắn sẽ trảm Lưu Mộng Long.

Nếu ngay cả Lưu Mộng Long cũng bị trảm, như vậy ý nghĩa Thần Huyền tông sẽ khai chiến với Tam Chân Giáo, dù sao Lưu Mộng Long chính là Thủ tịch hộ pháp của Tam Chân Giáo.

- Ta muốn gặp Bình tông chủ!

Đôi mắt Lưu Mộng Long bắn ra hào quang hung ác, hắn lạnh lùng nói:

- Ta muốn chính miệng nghe Bình tông chủ nói với ta.

- Lưu đạo hữu có lời gì cứ nói với ta cũng giống như vậy.

Trương Việt từ từ nói:

- Ta nhất định sẽ chuyển cáo cho tông chủ.

Trên thực tế, Trương Việt lúc này đứng ở chỗ này, hắn đã được Bình Thoa Ông trao quyền, dù sao, dùng địa vị của Lưu Mộng Long còn không có phân lượng gặp hắn.

- Thực sự không phải là ta xem nhẹ Trương đạo huynh, chỉ sợ Trương đạo huynh không thể làm chủ được.

Lưu Mộng Long lạnh lùng nói ra.

Trương Việt cũng không tức giận, hắn nói:

- Ta thật sự không làm chủ được, nhưng chuyện hai phái cũng không phải theo ý của ngươi, nếu Tam Chân Giáo thành tâm chấp hành hiệp nghị ngưng chiến với Thần Huyền tông, ta cũng không nói nhảm với ngươi

- Xem ra, hôm nay không thể bỏ qua.

Đôi mắt Lưu Mộng Long hung ác, hắn nhìn chằm chằm vào Trương Việt, trầm giọng nói:

- Trương đạo hữu, hôm nay Thần Huyền tông ngươi phải cho ta công đạo, nếu không, Tam Chân Giáo ta tuyệt đối không bỏ qua, cũng đừng trách ta không khách khí!

Lưu Mộng Long nói rất trực tiếp, hắn nhất định phải mang Lý Thất Dạ đi, nếu không, hắn tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ.

Trương Việt cau mày, hắn nói

- Lưu đạo hữu, thỉnh nghĩ lại, đây là Thần Huyền tông, không cho phép ngươi làm càn!

- Nhưng, Tam Chân Giáo ta cũng không tay không mà về.

Ngay thời điểm Trương Việt vừa dứt lời, chỉ thấy dưới núi có giọng nói vang lên, tại khe núi có bóng người ẩn hiện, chỉ thấy có một lão giả suất lĩnh một đám cường giả đứng ở nơi đó.

- Giao trưởng lão!

Nhìn thấy ngoài núi có lão giả dẫn theo cường giả Tam Chân Giáo chờ đợi ở đó, Trương Việt cau mày, thần thái ngưng trọng.

Lưu Mộng Long có chuẩn bị, không ngờ sau lưng của hắn còn có trưởng lão trợ giúp, việc này có ý nghĩa, ngay từ đầu Tam Chân Giáo không có ý định bỏ qua, bọn họ có ý định xé rách da mặt với Thần Huyền tông, cho nên mới phái Giao trưởng lão mang theo cường giả trợ giúp Lưu Mộng Long.

- Cho nên, kính xin Thần Huyền tông giao tên đệ tử họ Lý kia ra.

Giao trưởng lão tiếp ứng Lưu Mộng Long dưới núi lên tiếng.

- Thật có lỗi, nếu Lưu đạo hữu và Giao trưởng lão vì thế mà đến, ta chỉ có thể nói một câu, mời trở về đi.

Thần thái Trương Việt trịnh trọng, hắn biết rõ việc này không thể thương lượng.

Trương Việt thấy hiểu, cái gọi là giao ra hung thủ, chẳng qua là cái cớ của Tam Chân Giáo mà thôi, bọn họ chỉ nhắm vào tổ phong của Thần Huyền tông.

- Tốt, nếu Trương đạo hữu bao che đệ tử như vậy, vậy thì đừng trách ta không khách khí, ta chỉ có thể tự mình đi bắt hắn.

Nói xong, Lưu Mộng Long đi về hướng Thúy Điểu phong.

- Đạo huynh, xin dừng bước, nếu không, đừng trách ta vô tình.

Lúc Lưu Mộng Long đi về hướng Thúy Điểu phong, Trương Việt lập tức ngăn cản đường hắn đi.

Không nói trước Lý Thất Dạ mạnh cỡ bao nhiêu, hắn là phong chủ Thúy Điểu phong, đương nhiên không cho phép bất cứ người ngoài nào muốn làm gì thì làm trên địa bàn của mình, càng không cho phép có bất kỳ người ngoài nào bắt đệ tử trên địa bàn Thúy Điểu phong rời đi.

- Tốt, xem ra Trương đạo huynh nhất định phải che chở môn hạ đệ tử, như vậy chúng ta đánh đi!

Lưu Mộng Long hét lớn một tiếng, sau đó trên người hắn bộc phát hỗn độn chân khí, huyết khí ngập trời, thân thể hắn biến thành to lớn, hỗn độn chân khí ba màu như thác nước bộc phát, dường như có thể xuyên phá bầu trời.

Lưu Mộng Long nói động thủ là động thủ, việc này làm các đệ tử cảm thấy ngoài ý muốn, dù sao, nơi này là địa bàn của Thần Huyền tông, Lưu Mộng Long cũng dám hung hăng càn quấy động thủ với Trương Việt, mọi người cho rằng hắn quá cuồng vọng.

Trên thực tế, đây là Tam Chân Giáo dò xét thử, bọn họ muốn thử mấu chốt của Thần Huyền tông nằm ở nơi nào.

- Tốt, nếu đạo hữu muốn khiêu chiến ta, ta phụng bồi là được.

Đối mặt Lưu Mộng Long khiêu chiến, Trương Việt cũng không chút do dự, hắn hét lớn một tiếng, sau đó sảng khoái đáp ứng.

Hắn bước ra một bước, nghe tiếng nổ lớn vang lên, chỉ trong nháy mắt, toàn thân Trương Việt bộc phát hỏa diễm.

Trương Việt có được thực lực Âm Dương Tinh Thể, nhưng hắn có bản thể là Liệt Viêm Lang Vương, cho nên, hắn có tạo nghệ hỏa thuộc tính rất mạnh, có thể nói, một thân đạo hạnh của hắn nằm trên hỏa diễm.

Trương Việt một lời đáp ứng, việc này làm cho Lưu Mộng Long cảm thấy ngoài ý muốn, hắn còn tưởng rằng Trương Việt sẽ dây dưa, thật không ngờ, nói đánh thì đánh, Trương Việt không chút do dự, việc này làm đôi mắt Lưu Mộng Long biến thành lạnh lùng.

Vào lúc đó, Lưu Mộng Long đâm lao phải theo lao, thời điểm hắn nhắc tới khiêu chiến, hắn không thể lùi bước.

- Tốt!

Lưu Mộng Long hét lớn một tiếng, sau đó chỉ nghe tiếng nổ vang lên thật lớn, chỉ thấy toàn thân của hắn có hỗn độn chân khí xoay quanh, trong nháy mắt đã hình thành phong bạo đáng sợ, tiếng nổ mạnh sinh ra không dứt.

Ngay sau đó có vô số tia sấm sét giáng thẳng vào người Trương Việt.

- Lôi Thần hàng!

Lưu Mộng Long gào to, tia chớp trong vòi rồng chiếu sáng bầu trời.

Nhìn thấy cảnh này, không ít đệ tử Thần Huyền tông sợ hãi, đặc biệt là đệ tử Yêu tộc, bọn họ rùng mạnh lạnh lẽo, bởi vì Yêu tộc trời sinh sợ sấm sét.

Mà Tam Chân Giáo chính là dùng trừ ma vệ đạo làm nhiệm vụ của mình, cũng chính bởi vì như thế, việc này càng làm quan hệ giữa Thần Huyền tông và Tam Chân Giáo như nước với lửa.

- Liệt Hỏa thuẫn!

Đối mặt một kích của Lưu Mộng Long, Trương Việt không sợ hãi chút nào, hắn thét dài một tiếng, chỉ thấy trước người Trương Việt xuất hiện cự thuẫn, hỏa diễm ngập trời, đồ đằng Lang Vương xuất hiện, tiếng sói tru vang lên không ngừng.

Liệt Hỏa thuẫn bay lên trời ngăn cản sấm sét đánh xuống, âm thanh nổ mạnh vang lên không dứt, Liệt Hỏa thuẫn của Trương ngăn cản Lôi Thần hàng của Lưu Mộng Long.

- Khởi!

Thời điểm Liệt Hỏa thuẫn của Trương Việt ngăn cản Lôi Thần hàng, Trương Việt rãnh một tay xuất ra bảo ấn, bảo ấn bay lên trời, sau đó hỏa ấn biến thành một con hỏa long.

Thời điểm hỏa long bay xuống, toàn bộ bảo ấn biến lớn như ngọn núi, hỏa long to lớn như núi trấn áp Lưu Mộng Long.

- Hỏa Long ấn!

Trương Việt thét dài không ngớt, hỏa diễm bộc phát dữ dội, hỏa long càng biến thành to lớn giống như có thể diệt sát chúng sinh.

- Tới tốt!

Đối mặt với Hỏa Long ấn của Trương Việt, Lưu Mộng Long hét lớn một tiếng, đạo bào ba màu trên người hắn bay ra một đóa hoa sen, hoa sen biến lớn.

- Đạo Vấn Tam Liên!

Lưu Mộng Long thét dài, hỗn độn chân khí ba màu trên người hắn phóng lên trời, cũng bắn vào trong hoa sen, hoa sen ba màu đang hấp thu hỗn độn chân khí.

Chỉ trong nháy mắt, hoa sen ba màu sinh trưởng điên cuồng, sinh trưởng thành đóa hoa lớn như núi, cũng phun ra chân khí ba màu giống như hỏa sơn.

Dưới oanh kích đáng sợ, Lưu Mộng Long và Trương Việt đều lui về phía sau, hai người bọn họ cảm thấy khí huyết trong người phập phồng, thật vất vả mới áp chế huyết khí của chính mình.

Trên thực tế, Trương Việt và Lưu Mộng Long không phải mới giao thủ lần đầu tiên, năm đó hai phái chiến hỏa liên tiếp, bọn họ giao thủ nhiều lần, có thể nói thế lực ngang nhau, cũng xem như đối thủ cũ, hai bên đều hiểu rõ về nhau

- Haha, ha ha, ha ha, xem ra những năm qua tạo nghệ của Trương đạo huynh không tầm thường.

Lưu Mộng Long cười lớn một tiếng.

Trương Việt trầm giọng nói:

- Không dám, không dám, thực lực Lưu đạo hữu cũng tiến bộ không ít, bội phục, bội phục.

- Nhưng mà, Trương đạo huynh, hôm nay Tam Chân Giáo chúng ta nhất định muốn dẫn họ Lý đi, ngươi đừng mong ngăn cản ta.

Đôi mắt Lưu Mộng Long bắn ra hào quang hung ác, hắn quát:

- Ta là phong chủ Thúy Điểu phong, không cho phép Lưu đạo hữu làm càn.

Thái độ của Trương Việt càng cường ngạnh.

- Chỉ là việc nhỏ mà lăn tăn cái gì, bảo hắn tới đây.

Thời điểm hai bên rất căng thẳng, một giọng nói lười biếng vang lên.

Giọng nói lười biếng hữu khí vô lực, nhưng toàn bộ người Thần Huyền tông đều nghe rõ ràng.

Vào lúc đó, không chỉ đám người Lưu Mộng Long, các đệ tử Thần Huyền tông cũng nhìn sang, mọi người đã biết là ai đến.

Lúc này, mọi người nhìn thấy Lý Thất Dạ lười biếng nằm trên võng mềm, bên người có Cung Thiên Nguyệt hầu hạ.

/5110

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status