Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)

Chương 60: Hạo - Đông, Vũ Hồn dung hợp (3+4)

/731


Hoắc Vũ Hạo đưa ngón tay lên môi mình ý bảo hắn im lặng đi.
- Ngươi nói nhỏ một chút coi, sợ người ta không biết hả? Đây là bí mật lớn nhất của ta, mọi thứ nói hết cho người rồi đấy.
Những lời của Hoắc Vũ Hạo không hẳn là nói dối, đương nhiên, cũng không hoàn toàn là sự thật. Dù sao, nếu nói thật hắn có một Bách vạn niên Hồn Hoàn thì quá là dọa người đi. Nói linh hồn của mình có khả năng công kích cũng đâu có gì là sai, hắn biết, sau này nếu muốn học tập ở học viện Sử Lai Khắc này thì còn phải trả qua vô vàn kỳ sát hạch nữa, chẳ nhẽ ẩn giấu hoài sao, hắn làm sao có cái khả năng ấy được. Nghĩ thế hắn không khỏi thở phào một hơi.
Vẻ mặt Vương Đông đầy sự khiếp sợ nhìn chằm chằm Hoắc Vũ Hạo.
- Vũ hồn của ngươi biến thái quá đi. Kỹ năng mà cũng có thể tự tiến hóa???
Hoắc Vũ Hạo gãi đầu nói:
- Cái này có gì lạ đâu. Vũ hồn Quang Minh Nữ Thần Điệp của ngươi chả phải trời sinh có khả năng bay lượn sao? Còn có thể nương theo tu vi mà phát triển nữa, loại năng lực này cứ xem như là bản năng của vũ hồn đi.
Vương Đông suy nghĩ một lát rồi nói.
- Không, không giống. Đúng là năng lực phi hành của vũ hồn Quang Minh Nữ Thần Điệp có thể xếp vào dạng bản năng vũ hồn. Nhưng cái công kích tinh thần kia của ngươi thì không phải, vì nó còn phải tiếp xúc với Tử Cực Ma Đồng mới sinh ra biến hóa. Nói cách khác, vũ hồn bản thể của ngươi, Linh Mâu ấy, nó là một dạng vũ hồn biến dị, bản thân nó đả có khả năng tiến hóa rồi, điểm này vũ hồn của ta không thể so sánh được. Không chừng, sau này nó còn có thể biến hóa ra một vài kỹ năng biến thái khác nữa.
Hoắc Vũ Hạo cười ha ha, nói:
- Thật ra đấy cũng có phải kỹ năng gì đâu, nói chính xác thì vũ hồn Linh Mâu của ta liên tục gia tăng tinh thần lực, rồi ta dùng tinh thần lực đấy để kết hợp Tử Cực Ma Đồng và lực phụ trợ của Linh Mâu lại với nhau mới có thể sử dụng.
Vương Đông gật đầu nói:
- Nghe ngươi nói thế thì ta hiểu rồi. Giống như ngươi dùng hồn lực tinh luyện hoặc dồn nén lại rồi phóng ra. Có điều, tinh thần lực bình thường vô hình vô dạng, muốn sử dụng đã khó vô cùng rồi, không ngờ ngươi có thể làm được, lại còn sử dụng nó một cách thần kỳ như thế.
Sau khi nghi vấn trong lòng đã tìm được lời giải đáp, đôi mắt Vương Đông liền lộ ra vẻ thoải mái, tâm trạng của hắn nhanh chóng vui vẻ trở lại.
- Vũ Hạo, Vũ hồn dung hợp kỹ của cặp đôi song sinh kia thật lợi hại, nếu bọn họ mà có ba hồn hoàn thì hôm nay chúng ta tiêu đời là cái chắc. Vũ hồn dung hợp kỹ tuy không thể kéo dài nhưng uy lực rất kinh khủng, có thể gọi đấy là kỹ năng cao cấp nhất của hồn sư a. Sau này hồn lực của hai cô gái kia càng lên cao, thì càng có thể duy trì vũ hồn dung hợp kỹ lâu hơn, khi đối kháng với những hồn sư đồng cấp, khó mà có người chống đỡ nổi. Phải chi chúng ta cũng có kỹ năng ấy thì tốt rồi.
Hoắc Vũ Hạo bật cười nói:
- Thôi đừng có mơ nữa, làm gì tự dưng có chuyện tốt đến thế. Ta nhớ lão sư đã từng giảnh, vũ hồn dung hợp kỹ đòi hỏi vũ hồn của hai hồn sư phải cực kỳ phù hợp và một vài điều kiện đặc thù nữa, thế nên nó mới cực kỳ hiếm thấy. Khi hai người này đến gần nhau nhất định sẽ có cảm ứng. Chúng ta ở chung ba tháng rồi, ngươi từng có cảm giác gì kỳ lạ sao? Ta thì không rồi đó.
Thật bất ngờ, Vương Đông sau khi nghe hắn nói xong lại im lặng không phản bác lại, vẻ mặt còn như đang suy nghĩ cái gi đó, thoáng sau còn hơi ửng hồng.
- Ngươi sao thế?
Hoắc Vũ Hạo tò mò hỏi.
Vương Đông dường như đã hạ quyết tâm, hắn ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm Hoắc Vũ Hạo với ánh mắt kỳ lạ, rồi nghiêm túc nói một câu khiến Hoắc Vũ Hạo giât mình.
- Bí mật về Vũ Hồn của ngươi ngươi cũng nói luôn với ta rồi, giờ ta còn giấu ngươi nữa thì cũng không phải đạo. Thật ra, ta vẫn chưa bộc lộ thực lực thật sự của mình, bao gồm luôn cả khí tức.
- Hả?
Hoắc Vũ Hạo thật sự bị choáng, thực lực Vương Đông mạnh mẽ đến thế mà còn bảo vẫn còn che dấu thực lực? Suốt mười trận đấu kia, hồn kỹ thứ hai của hắn chỉ sử dụng có một lần, mà cũng chả có ai nhìn được rõ nó là cái dạng gì nữa. Trời ơi, đúng là biến thái mà.
Vương Đông nói tiếp.
- Tuy ngươi không cảm thấy gì kỳ lạ từ khí tức của ta, nhưng ta lần đầu tiên thấy ngươi sử dụng Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng đã cảm thấy điều này rồi. Đa phần khí tức của ta đều bị ta áp chế lại không cho phát ra bên ngoài, chỉ khi ta với ngươi tiếp xúc gần nhau mới có thể cảm nhận được. Ngươi có muốn thử không?
- Tiếp xúc gần nhau? Là như thế nào?
Hoắc Vũ Hạo ngây ngô hỏi. Bạn đang đọc truyện tại

/731

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status